Chương 1751: Đưa ngươi lên cửu thiên (1)
Lữ Tâm Dao ngẩng đầu lên, trong ánh mắt lộ ra chút bất ngờ, môi khẽ động.
Bây giờ Chu tiên sinh ở trước mặt nàng, thực sự quá nhỏ yếu tựa như phàm nhân so với giun dế.
Nhưng ở trình độ nào đó, lại cao to đến dị thường!
Cao to vĩ đại, khí độ khó lường giống như năm đó nhìn thấy hắn ở Tiên Tử Đường.
- Không ngờ tiên sinh còn nhớ ta. . .
Trong lòng nàng vô cùng hoảng hốt, Lữ Tâm Dao rất nhanh liền khôi phục thái độ bình thường, nàng cười tủm tỉm, nhẹ nhàng thi lễ trước Chu tiên sinh:
- Cũng xem như ta nhận mệnh, biết trong mắt tiên sinh ngài, trong mắt tất cả mọi người, ta không bằng Phương Nguyên, hắn mới là thiên chi kiêu tử, là con cưng trong mắt các ngươi. .. Có điều, ta cũng không yếu hơn hắn quá nhiều.
Vừa nói chuyện, nàng vừa đứng lên, chỉ về phía Phương Nguyên, cười nói:
- Ngài xem, hiện tại không phải hắn cần ta hỗ trợ sao?
Bóng dáng yêu kiều thướt tha quay người lại, một đầu tóc bạc, bay tung tóe.
Chu tiên sinh cảm ứng được trên người nàng tản mát ra một loại khí cơ nào đó, trong lòng cũng run lên, sợ đến tận đáy lòng.
Trên mặt vẫn cứ không thể biểu lộ chút gì, vẫn duy trì là một tiên sinh nghiêm túc, vĩ đại.
Nhưng trong lòng lại không kiềm chế được suy nghĩ “ Lão phu đã dạy một người thành công điển hình, một người thất bại điển hình”.
. . .
. . .
- Ngươi nhất định phải để Thanh Dương Tông tiêu diệt cùng ngươi sao?
Hoa sen lửa của lão tu hắc quan nghiêng rơi xuống, dưới điều động pháp lực vô tận, từng đạo pháp tắc hội tụ, làn sóng sau mạnh hơn sóng trước, không chút kiêng dè, sát ý hừng hực, mà Thái Cực Đồ của Phương Nguyên dưới thế tiến công này đã tàn tạ không chịu nổi, hầu như không chống đỡ được, nhưng nếu hắn tránh ra, ít nhất cũng có hơn mấy trăm ngàn đệ tử Thanh Dương Tông phải bỏ mạng, vì thế hắn đành gắt gao chống đỡ.
Lão tu hắc quan nhìn ra Phương Nguyên sợ ném chuột vỡ đồ, hắn cảm thấy thế tấn công này cũng không uổng, liền muốn thừa thế xông lên bắt Phương Nguyên, tâm thần lạnh lẽo, pháp lực ngập trời nghiêng rơi xuống, hét lớn:
- Còn không mau giao Hắc Ám Chuyển Sinh Pháp ra đây? Lẽ nào ngươi tình nguyện để sư môn chôn cùng ngươi, cũng không muốn xem Chuyển Sinh kia có dáng dấp thế nào?
Đến tột cùng hắn vẫn lo lắng sợ phá huỷ Hắc Ám Chuyển Sinh Pháp, bởi vậy mới không dám trực tiếp hạ sát thủ Phương Nguyên.
Chỉ nghĩ hủy diệt Thanh Dương Tông, để Phương Nguyên giao ra bí pháp kia.
Nhưng hắn không nghĩ tới, đang từng bước ép sát, bỗng nhiên một giọng nói vang lên.
- Ngươi muốn nhìn một chút sau khi chuyển sinh sẽ có dáng dấp gì sao?
Đó là thanh âm của một nữ tử:
- Được, ta cho ngươi xem!
- Lại người nào tới nữa rồi?
Khi tiếng Lữ Tâm Dao truyền đến thì lão tu hắc quan lão đang điều động hoa sen lửa, sắp hoàn toàn đánh tan Thái Cực Đồ chép xanh đỏ Phương Nguyên nắm giữ.
Hiện tại, trên dưới Thanh Dương Tông đều bị một kiếm Cửu Châu Kiếm Thủ đánh tan, lúc đó Thanh Dương Kiếm Si còn chưa đi tới núi, thoạt nhìn đã không có bất kỳ người nào có thể giúp đỡ Phương Nguyên, mà bên trong Thanh Dương Tông, Phương Nguyên cũng không có lựa chọn khác, hoặc là mạnh mẽ chống đỡ, hoặc là không để ý tính mạng đồng môn Thanh Dương Tông, thoải mái đánh cùng lão tu hắc quan một trận.
Nếu không làm như vậy Phương Nguyên bó tay bó chân, tuyệt không có phần thắng, nếu làm như vậy, hắn cũng sẽ có cái bóng trong lòng, vẫn sẽ thua dưới tay lão tu hắc quan, mà cũng chính vì nguyên nhân này nên trong lòng lão tu hắc quan mới chắc chắc, hoàn toàn không lo lắng!
Nhưng cũng ngay vào lúc này, bỗng nhiên hắn cảm giác được một đạo khí cơ hung hiểm đến vô cùng.
Như có một đạo hàn mang, gắn bên trong áo của hắn.
- Bạch!
Hắn quay đầu lại nhìn thấy phía tây Thanh Dương Tông có một nữ tử đang ở giữa không trung.
Trên người nữ tử mặc áo choàng đen như do Hắc Ám ma tức nồng nặc hóa thành, đầu tóc bạc trắng chói mắt, da thịt trắng như tờ giấy, tái nhợt, chỉ có môi đỏ đỏ sẫm như máu, bây giờ nàng bị cuồng phong thổi tới, tóc bạc trắng bay lượn, như yêu ma, thoạt nhìn tu vi không cao, nhưng xung quanh mơ hồ có Hắc Ám ma tức quấn trên người nàng!
- Ngươi là thứ gì?
Con ngươi lão tu hắc quan đột nhiên co rút lại, lạnh lùng chăm chú nhìn trên người Lữ Tâm Dao.
- Ta chính là thứ mà các ngươi một lòng muốn hóa thành. . . Tiên!
Lữ Tâm Dao không mở miệng, tiếng nói từ trên trời truyền đến, rung động hư không xung quanh.
- Xoẹt!
Khi nàng nói ra lời này thì một tay nàng chỉ lên trời, sau đó thẳng tắp vạch thẳng xuống một đường, giống như mệnh lệnh cho thiên quân vạn mã hạ xuống, khi tay nàng hạ xuống, quanh người Hắc Ám ma tức lập tức tăng lên vô số lần, như một lớp màn đen, đan xen vào trong không trung, xếp chồng lên nhau cuốn về bốn phương tám hướng.
- Đó là. . .
Trong lòng lão tu hắc quan vô cùng kinh hãi, hắn chưa từng gặp loại thần thông này.
Nữ tử có khí cơ quỷ dị thoạt nhìn tu vi cũng không cao, nhưng thần thông lại vô cùng quái lạ.
Giống như nàng có thể nắm giữ một loại bản nguyên thiên địa nào đó.
Loại nắm giữ này khác với cảnh giới Hóa Thần nắm giữ pháp tắc thiên địa, chính là trực tiếp điều khiển bản nguyên thiên địa.
Mà nàng điều khiển, không phải cái khác mà chính là Hắc Ám ma tức.