Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1749 - Chương 1750: Đệ Tử Chu Tiên Sinh (2)

Chương 1750: Đệ tử Chu tiên sinh (2)
Thấy được Phương Nguyên đẩy lên Thái Cực Đồ, lấy sức lực của một người chống đối hai cao thủ Hóa Thần đỉnh phong, Giao Long cũng gấp đến toát mồ hôi hột, đột nhiên bơi trong hư không mà đến, gãi loạn trên người lão tu khuôn mặt tươi cười. Vốn lão tu khuôn mặt tươi cười có ý hấp dẫn nó lại đây, vừa thấy Giao Long tới gần, lập tức tế lên suối máu, dự định trấn áp nó, nhưng Giao Long nhìn thấy không ổn, lập tức quay đầu lui lại.

Lão tu khuôn mặt tươi cười vừa tức vừa giận, Giao Long còn chưa hóa thành Chân Long, nên cũng không xem là đáng sợ, nhưng then chốt là tên này quá mức trơn trượt, hắn muốn tới chiến một trận thì nó chạy trốn, hắn không quản được, hắn đuổi theo thì nó chạy, tốc độ của Giao Long không chậm, không đuổi kịp, lại không thể dẫn nó ra ngoài lãnh địa Thanh Dương Tông, không phải trong thời gian ngắn là có thể bắt được.

Điều này làm cho một chưởng ma đạo cự pháp như hắn bị kẻ này cuốn lấy, không thể buông tay.

Mà ở bên kia, các đệ tử Thanh Dương Tông cũng nhanh chóng chớp thời cơ, nhìn thấy hoa sen lửa từ trên trời đáp xuống, che ngợp bầu trời, Phương Nguyên đẩy lên Thái Cực Đồ ngăn lại, bọn họ cũng biết tình thế khẩn cấp, đều lớn tiếng hô hoán, liều mạng chui vào động phủ trong lòng đất. Bọn họ biết rõ bản thân không địch lại được, cố làm hết sức bảo toàn tính mạng, dù như thế nào, cũng phải để cho Phương Nguyên không lo lắng mà chiến đấu một trận.

Sức mạnh pháp tắc của lão tu hắc quan khá cường đại, bây giờ liều mạng chung quy vẫn thắng Phương Nguyên một bậc, Thái Cực Đồ tinh diệu vô song, hầu như hoàn toàn không có kẽ hở, nhưng sức mạnh toàn thân lại hơi kém, hoa sen lửa đầy trời phủ xuống, vẫn có chỗ tổn hại, từng điểm hoa sen lửa hàng lâm, mỗi một điểm hoa sen lửa rơi xuống đất, đều làm cho mặt đất xuất hiện một hố sâu cực lớn, trong hố hầu như không có đất cát, toàn bộ chúng đều bị đốt cháy tạo thành chất lưu ly trong suốt, cực kỳ quỷ dị. . .

- Hô. . .

Đã có vô số điểm hoa sen lửa ập xuống, Phương Nguyên thật sự lực bất tòng tâm.

Trong lòng hắn vô cùng lo lắng, không biết Chu tiên sinh có chết trong đống hỗn loạn này không?

Dù sao, tu vi của Chu tiên sinh cũng quá thấp, chỉ một khối đá núi ngã trúng, cũng thương tổn đến tính mạng hắn.

- Ào ào ào. . .

Tuy nhiên ngoài dự đoán mọi người, trong lúc tâm thần hắn kinh hoàng nhất chợt thấy một vệt bóng đen từ phía dưới xẹt qua.

Áo choàng trên đầu bóng đen thổi ra, lộ ra mái tóc bạc trắng, chính là Lữ Tâm Dao, trong lòng nàng ôm Lão đầu tử khô gầy, chính là Chu tiên sinh, mà trong thời khắc mấu chốt nàng đã ra tay cứu Chu tiên sinh, vội vã thoát đi.

- Cường địch ở bên kia, ngươi cứu ta làm gì, đi. . . đi hỗ trợ!

Chu tiên sinh bị Lữ Tâm Dao ôm, tỏ ra tức giận, giương nanh múa vuốt.

- Những người kia thực lực quá mạnh, ta không giúp được gì, Lão nhân gia ngài càng không giúp được. . .

Lữ Tâm Dao mạnh mẽ mang Chu tiên sinh ra phía sau núi, lúc này mới để xuống, biểu hiện nhàn nhạt, lạnh giọng nói.

- Dù không giúp được lão phu cũng không sợ hãi, ta phải làm chỗ dựa cho học trò của mình.

Chu tiên sinh râu tóc phất phơ, gấp giọng quát lên.

- Ngươi chỉ nhớ rõ Phương Nguyên là học trò của ngươi, lẽ nào ngươi quên ta cũng là học trò của ngươi sao?

Bỗng nhiên Lữ Tâm Dao quát lớn, lấn át tiếng của Chu tiên sinh.

Ánh mắt nàng lạnh nhạt, lãnh đạm nhìn Chu tiên sinh.

- Lữ Tâm Dao con gái Lữ Trúc Am, nếu ngươi nhớ tới lão phu dạy qua ngươi, thì lúc này ngươi phải biết nên làm thế nào.

Nhưng nàng không nghĩ tới, Chu tiên sinh lại lớn tiếng quát, cắt gãy lời nàng.

Lữ Tâm Dao nghe vậy cả kinh, nhìn Chu tiên sinh với ánh mắt vô cùng kinh ngạc.

Dáng dấp của nàng hôm nay đã sớm không phải như lúc ở Tiên Tử Đường, từ khi nàng có truyền thừa Ma Ngẫu, rời khỏi Bách Hoa Cốc Việt Quốc, trải qua đại biến mấy lần, thậm chí suýt nữa bị Ma Ngẫu đoạt xác sống lại, nhờ Hắc Ám Ma Chủ điểm hóa, mới áp chế Hắc Ám Ma Ngẫu, đã biến thành dáng dấp bây giờ. Nhưng trong quá trình này, dáng dấp nàng cũng đều thay đổi, dù Phương Nguyên có thể nhận ra nàng, có lẽ bằng vào khí cơ cảnh giới Hóa Thần cảm ứng, nhưng nàng căn bản không có nghĩ tới, Chu tiên sinh thật sự có thể nhận ra nàng.

Vừa nãy hỏi Chu tiên sinh có nhớ nàng là đệ tử hắn không, vốn chỉ muốn châm chọc một chút, nhưng không nghĩ tới, Chu tiên sinh lại thật sự nhận ra.

Hơn nữa đối với nàng cũng không chút khách khí, nhìn nàng với ánh mắt thất vọng không hề che giấu.

- Tiên sinh, ta. . .

Lữ Tâm Dao hoảng hốt nghĩ muốn hành lễ với Chu tiên sinh.

- Đừng giữ thái độ hờ hững, phải phân rõ nặng nhẹ.

Chu tiên sinh trực tiếp giơ tay ngăn cản nàng, thân hình khô gầy vào lúc này tựa hồ có vẻ cực kỳ cao lớn, trầm giọng nói:

- Lữ nha đầu, ngươi xuất thân gia đình phú quý, thông minh lanh lợi, vốn là một trong những người đứng nhất nhì mà ta dạy, thật sự cho rằng lão phu đã quên ngươi sao? Lão phu chỉ không muốn nghĩ đến ngươi, ngươi thông minh như vậy, vì sao không thể đặt tất cả sự thông minh của mình trên học thức? Tính tình ngươi kiêu ngạo như vậy vì sao không thể đặt sự kiêu ngạo trên việc ngươi làm? Xem tu vi của ngươi bây giờ lão phu biết thành tựu của ngươi thực sự quá cao, ngoại trừ tiểu Phương Nguyên chính là ngươi, nhưng vì sao ngươi không thể giống như hắn gánh chút trách nhiệm?
Bình Luận (0)
Comment