Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1754 - Chương 1755: Thay Thiên Địa Đòi Lại Một Vài Thứ (1)

Chương 1755: Thay thiên địa đòi lại một vài thứ (1)
Nhưng cảnh giới hắn đã hạ xuống, bây giờ đã không còn là Đại Thừa nữa.

Thiên địa đại đạo đã sửa, bọn họ không còn có thể hoàn toàn nắm giữ đại đạo, đã biến thành Hóa Thần.

Từ cảnh giới Đại Thừa ngã xuống Hóa Thần, có lẽ về mặt thực lực, còn không bằng chủ các Thánh địa.

Do lần rơi xuống bọn họ cũng đã có rất nhiều sơ hở.

Đương nhiên, dù có sơ hở nhưng bọn họ phát huy ra thần thông vẫn cực kỳ khủng bố.

Nhưng đón một bông hoa sen lửa Phương Nguyên lại không biểu hiện chút gì.

Hắn đang ở trên lôi vực bỗng nhiên giơ tay lên, vôi vân bên người mở ra, như một con cự thú há miệng thật lớn.

Từng đạo lôi điện phân tán mở ra, quấn quanh hoa sen lửa ở bên trong.

Hoa sen lửa tàn phá bừa bãi, tựa như muốn hủy diệt tất cả, nhưng ở một khắc tiếp theo, sức mạnh pháp tắc vô tận trong hoa sen lửa lại bắt đầu bị thiên địa xung quanh ảnh hưởng, từng tia một bị hút ra, từng tia bị huyễn diệt, điều trái ngược chính là, lĩnh vực sấm sét xung quanh Phương Nguyên trong nháy mắt bành trướng lên mấy lần, như một quốc gia, chậm rãi chống đỡ trên không trung.

- Nếu ta ở cảnh giới Đại Thừa, còn có thể mạnh mẽ mượn sức mạnh đại đạo áp chế hắn, nhưng hiện tại. . .

Lão tu hắc quan cảm ứng được chuyện gì xảy ra, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên, kinh hãi không thôi.

Ý thức được trên không xảy ra chuyện gì, hắn vừa sợ lại vừa giận, nhưng lại có chút vui mừng khi đưa ra quyết định.

Lúc này, trong nháy mắt hắn đã trực tiếp rơi xuống hơn mười dặm, mây trắng tản ra, bên trên đại địa lộ ra lầu các cung điện Thanh Dương Tông, trước đây hắn thấy Thanh Dương Tông như nhìn thấy một ổ kiến, nhưng bây giờ lại cảm thấy ổ kiến này lại có cảm giác an toàn.

Hắn biết, chỉ cần mình trốn về Thanh Dương Tông thì sẽ khiến cho Phương Nguyên sợ ném chuột vỡ đồ, vẫn an toàn cho hắn hơn.

Có điều, trái tim vừa mới có chút vui mừng, sau lưng đã có tiếng hét lên.

- Ngươi còn có thể chạy đi đâu đây.

Giọng nói vừa vang lên, kéo theo lôi minh ầm ầm.

.

Trên cửu thiên, trong lôi vân vô tận bỗng nhiên có vô số chớp giật rơi xuống.

Thế gian này có gì nhanh hơn chớp giật, trong nháy mắt xẹt qua phía chân trời.

Tia chớp vô tận hóa thành một bàn tay lớn che kín bầu trời, tư thế khống chế thiên hạ, bao phủ đến đỉnh đầu lão tu hắc quan, còn mang theo một vùng lôi vực, Phương Nguyên chậm rãi nói:

- . . . Giun dế!

- Hắn lại gọi ta là giun dế?

Bên tiếng sấm rền vang không dứt bên tai, lão tu hắc quan lại nghe được rõ ràng hai chữ mà Phương Nguyên nói, khiến trong lòng nhất thời co rút, sinh ra cảm giác tuyệt vọng khác thường. Hắn đã sống vị trí đỉnh cao trong thế gian quá lâu, có thể nhìn thấu hết mọi việc trên đời, chính vì vậy không có gì khiến hắn kinh ngạc, người trên thế gian cũng tồn tại giống như giun dế.

Nhưng loại ý nghĩ này kéo dài ba ngàn năm, ngày hôm nay lập tức bị quấy rầy.

Không phải gặp chuyện đáng vui mừng, cũng không phải gặp chuyện kinh hãi, vốn hắn mạnh mẽ nhìn người khác như những giun dế nhỏ bé, bỗng nhiên lại xuất hiện một người mạnh hơn hắn, đứng ở một phương diện khác lại xem sự tồn tại của hắn nhỏ bé như giun dế.

Đầy bụng đều là nước đắng, nhưng lại không biết nôn vào đâu.

Nhìn bàn tay trên cửu thiên nắm giữ lôi điện, hắn như đang bị một phương thiên địa bao bọc.

Trong lúc nhất thời, thậm chí không sinh được ý nghĩ chống đối.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Mà vào lúc này, bên dưới ngọn núi Thanh Dương Tông, đột nhiên có tiếng quát vang lên.

Lão tu hắc quan mở to mắt nhìn thấy lão tu khuôn mặt tươi cười hóa thành một vệt sáng, nhênh đón về phía trời cao, bên cạnh hắn, suối máu khí tức phun trào vừa tà dị vừa khủng bố, mà sau lưng hắn, Giao Long một sừng nghiến răng nghiến lợi đuổi theo.

Thì ra, lão tu khuôn mặt tươi cười bị Giao Long dây dưa nửa ngày, nhưng vẫn không yên lòng, chủ động phóng lên cửu thiên nghênh đón. Hắn phân rõ được nặng nhẹ, để Cửu Châu Kiếm Thủ chống đỡ người thọt chân, mà hắn và lão tu hắc quan dùng thời gian nhanh nhất bắt Phương Nguyên, đúng như vậy thì thế cuộc nằm trong lòng bàn tay bọn họ, chắc chắn lấy được Hắc Ám Chuyển Sinh Pháp.

Hắn nghĩ bản thân nhìn thấy sẽ là một trận chiến ác liệt, hoặc lão tu hắc quan đã khống chế được Phương Nguyên, nhưng lại không nghĩ tới khi xông lên, lão tu hắc quan đang vô cùng tuyệt vọng và sợ hãi, đang tìm đường chạy trốn.

Điều này khiến hắn vô cùng buồn bực.

- Đi mau!

Mà lão tu hắc quan chỉ kịp nói ra hai chữ này.

- Hả?

Lão tu khuôn mặt tươi cười ngẩn ra, còn chưa hiểu chuyện gì, rất nhanh liền nhìn thấy sau lưng lão tu hắc quan có một bàn tay sấm sét to lớn theo sát mà đến, chứng kiến cảnh tượng này khiến hắn hơi ngưng lại, ngay sau đó liền thay đổi sắc mặt, thất thanh gào lên.

- Cái quỷ gì vậy?

Vừa kêu gào vừa xoay người chạy trốn, linh hoạt như con cá chạch.

Nhưng dù sao, chỉ với thời gian xoay người, lão tu hắc quan cũng chạy trốn trước hắn.

Ầm ầm ầm!

Bàn tay Phương Nguyên từ cửu thiên ấn vồ xuống.

Dưới tốc độ khá nhanh, hắn bị bàn tay sấm sét chộp được là điều không thể nghi ngờ, cũng trở thành người chết thế cho lão tu hắc quan!

- U Minh Tiên Điện.

Đón một chưởng kia, lão tu khuôn mặt tươi cười không cần lão tu hắc quan nhắc nhở, lập tức hiểu ra vấn đề, kinh sợ đến mức sợ hãi hét lên, hai tay hướng ra phía ngoài một chút, từng đạo huyết quang cực kỳ quỷ dị toả ra, trong nháy mắt phủ kín hư không mấy trăm dặm, trong hư không hóa ra từng toà cung điện, từng tầng từng tầng địa ngục, tựa như có vô tận oan hồn ở trong địa ngục giãy dụa kêu khóc.
Bình Luận (0)
Comment