Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1762 - Chương 1763: Đệ Nhất Yêu Đao (1)

Chương 1763: Đệ nhất yêu đao (1)
Không biết có bao nhiêu lão bối tu sĩ, nghe được trái tim cảm khái vô tận, vỗ vai tu sĩ trẻ tuổi bên cạnh cảm thán:

- Các ngươi bắt kịp thời thế thật tốt, thế hệ chúng ta thần thông pháp quyết, tài nguyên bảo bối, người nào không phải bị vướng bởi thiên kiến bè phái, ẩn sâu trong núi, phàm là người có mơ ước, dù đánh vỡ đầu chảy máu cũng phải diệt môn diệt tộc đối phương, chỉ sợ có người nào tiết lộ, sẽ có lỗi với tổ tông, sợ tổn thương đến lợi ích tổ tông mình, nhưng bây giờ, quả thực khiến người ta không nhận ra.

- Hơn hai mươi năm trước, Tiểu Thánh Nhân Phương Nguyên công khai Thiên Cương Ngũ Lôi Pháp ở Thanh Dương Tông, không biết bao nhiêu người thu hoạch được, trước đây không lâu, Lang Gia Các công bố đạo thư, lại công khai mười hai điện tàng, bao nhiêu thần thông bí pháp, lại có được dễ dàng như vậy, chẳng khác nào nằm mộng. Trước đây không lâu, Đông Hoàng Sơn cũng công bố vô số thần thông diệu pháp điển tịch, còn tặng vô số tài nguyên quý báu tu sĩ khắp thiên hạ, dù là công pháp, thần thông, thậm chí là tài nguyên, các ngươi đều kịp lúc.

- . . . Nếu tu vi không tăng lên được, sẽ không có cớ gì trách thiên hạ bất công.

- …

- …

Giảng đạo ba ngày, Phương Nguyên đưa tới vô số tu sĩ, kỳ nhân.

Khởi đầu chỉ có chúng tu Vân Châu đến đây, hoặc chăm chú lắng nghe, hoặc vừa nghe vừa viết, tập hợp và biên tập thành sách.

Tiếp đến lại có đại tu sĩ rất ít hiện thân chạy tới.

Nghe được nội dụng Phương Nguyên giảng đạo, người người trái tim kính phục, tu vi càng cao, càng rõ ràng tầm quan trọng lần giảng đạo này.

Tiếp đến Tiên vân hừng hực đi tới Thanh Dương Tông, chúng tu xung quanh thấy được, vội vàng tránh ra, là người Tiên Minh đến, hơn nữa đến lần này ngoại trừ mấy vị Tuần Giám Sứ và trưởng lão, thậm chí còn có Thánh Nhân của Tiên Minh.

Đường đường Thánh Nhân Tiên Minh hàng lâm, đương nhiên tông chủ Thanh Dương Tông không dám chậm trễ, lập tức xin mời nhập điện giải lao.

Nhưng Lộc Xuyên Thánh Nhân lại ra hiệu không cần, cũng lẳng lặng ngồi ở dưới đài, chờ Phương Nguyên giảng đạo.

Mãi đến ba ngày sau, Phương Nguyên kết thúc giảng đạo, nhận chúng tu tạ lễ, Lộc Xuyên Thánh Nhân mới đứng lên, đi tới trước người Phương Nguyên, nói:

- Chuyện đã xảy ra ở Thanh Dương Tông, Tiên Minh đã biết được, nên tới để mời ngươi đến Tiên Minh nghị sự!

Phương Nguyên gật đầu, đồng ý.

Hắn cũng biết, ba lão tu lánh đời xuất thế, đều tạ thế ở Thanh Dương Tông, sự tình náo động to lớn đến vậy, Tiên Minh không thể không biết, đến đây mời hắn đi cũng nằm trong dự liệu, mà hắn cũng dự định sau khi rời khỏi Thanh Dương Tông sẽ đi Tiên Minh, thứ nhất là muốn nhìn bia đá của Tiên Minh, thứ hai, cũng muốn mượn sức mạnh của Tiên Minh, làm chuyện hắn muốn làm.

Thời khắc chuẩn bị lên đường, hắn nhìn khắp Thanh Dương Tông, nhìn vô số chúng tu nghe hắn giảng đạo xong vui mừng ngẩn ra, trong lòng ngầm thở dài, nghĩ đến chuyện tiếp theo, hắn không nhịn được thở dài.

- Tu hành giả đời này đúng là khổ nhất!

Phương Nguyên giảng đạo xong lại bái kiến Chu tiên sinh, nói vài lời sau đó theo Lộc Xuyên Thánh Nhân Tiên Minh rời khỏi Thanh Dương Tông, thẳng đến Đông Lai. Dọc theo đường đi, như ngầm hiểu ý, hắn không giải thích gì, Lộc Xuyên Thánh Nhân cũng không hỏi, trong lòng Phương Nguyên luôn suy nghĩ, mà Lộc Xuyên Thánh Nhân như gặp đại địch, trên đường đi cảnh giác cực cao.

Sau khi ra khỏi Vân Châu, Lộc Xuyên Thánh Nhân không có đi về phía Trung Châu mà rẽ sang phương bắc, Phương Nguyên vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi nhiều, chỉ một đường theo hắn, đi được mấy ngày, lại tiến vào phía bắc Lôi Châu địa vực Trung Châu.

- Lần này, kỳ thực Lôi lão gia tử Lôi Châu nhờ Tiên Minh mời ngươi tới!

Đến lúc này Lộc Xuyên Thánh Nhân mới nói với Phương Nguyên một tiếng.

Phương Nguyên ngạc nhiên vô cùng, hắn biết đến danh hào Lôi lão thái gia, ngươi này là một trong những kỳ nhân dương danh Cửu Châu, trước giờ, hắn đã nghe tên tuổi Lôi lão thái gia mấy lần, thậm chí còn từng giao lưu cùng đồ tôn lão gia tử, có điều cho tới nay hắn cũng đi ngang qua Lôi Châu mấy lần, nhưng không dừng lại, cũng không có cơ hội gặp gỡ vị kỳ nhân kia.

Đúng là hắn rất hứng thú với người này, nhưng bây giờ gặp hắn làm gì?

Vị Lôi lão gia tử không hề liên quan gì đến hắn, lại nhờ Thánh Nhân Tiên Minh mời hắn đến gặp mặt.

Trong lòng hắn có chút nghi ngờ, nhìn về Lộc Xuyên Thánh Nhân, Lộc Xuyên Thánh Nhân lại nói:

- Đến nơi đó, tự nhiên biết rõ!

Phương Nguyên gật đầu, không cần nhiều lời nữa.

Hiện tại đã khác rồi, trước đây Phương Nguyên xuống tay tàn nhẫn, giết chết người kia, hoặc diệt trừ một số thế lực, ít nhiều gì cũng sẽ ảnh hưởng đến thế cuộc Thiên Nguyên, Tiên Minh cũng sẽ có một vài phản ứng, hoặc thưởng hoặc phạt hoặc thanh lý hậu sự, đều có kết quả.

Nhưng bây giờ thì khác, tuy rằng hắn một hơi chém giết ba lão tu lánh đời, tính ra cũng tổn thất Thiên Nguyên không ít chiến lực, có thể sẽ ảnh hưởng rất nhiều, nói không chừng một số thế lực trong bóng tối đã kích động, nhưng Tiên Minh cũng sẽ không làm khó hắn, bây giờ thấy bọn họ thần thần bí bí, có lẽ, có chuyện gì đó muốn thương lượng với hắn mà thôi.

Đương nhiên, bây giờ trong lòng hắn cất giấu một bí mật, nên mới cảnh giác hơn.

Bên trong Lôi Châu đi được mấy ngàn dặm đường, lại đi tới một thâm sơn hẻo lánh, bước vào núi, xuyên qua từng tầng thung lũng, vượt qua đỉnh núi rốt cục cũng đi tới trung tâm ngọn núi này, Phương Nguyên ngước mắt nhìn lên, phía trước có tầng tầng sương mù, bao phủ trong quần sơn, trong sương có cấm chế lưu quang, như ẩn như hiện, còn có thể nhìn thấy bên trong có rất nhiều kỳ phong quái điện thần bí.
Bình Luận (0)
Comment