Chương 1764: Đệ nhất yêu đao (2)
- Các ngươi đều ở lại bên ngoài đi!
Lộc Xuyên Thánh Nhân dặn, sau đó nhìn Phương Nguyên nói:
- Ta vào cùng ngươi.
Theo hai người bọn họ đến còn có mấy vị Tuần Giám Sứ địa vị cực cao ở Tiên Minh, mấy vị trưởng lão, cùng Giao Long, Lữ Tâm Giao. Lộc Xuyên Thánh Nhân nói lời này, đương nhiên chính là muốn cho mấy người Giao Long và Lữ Tâm Dao đều lưu lại bên ngoài.
Mấy người Giao Long nghe thấy cũng không tỏ rõ ý kiến, Lữ Tâm Dao càng không dám lộ sơ hở trước mặt Tiên Minh.
Nàng là người rất thông minh, nhìn thấy cao nhân liền trở nên nghiêm túc.
Phương Nguyên cũng gật đầu đồng ý, nhấc bước đi vào trong, Lộc Xuyên Thánh Nhân nhìn mèo trắng trên vai Phương Nguyên, mèo trắng căn bản không để ý tới hắn, Phương Nguyên đành nói:
- Hắn theo không sao cả!
Lộc Xuyên Thánh Nhân nghe xong, cũng không gì thêm.
Hai người tiến vào bên trong tầng sương mù, tầng tầng cấm chế mở ra, càng sâu vào bên trong.
Phương Nguyên càng phát hiện, ở trong núi sâu, dường như che giấu một đạo thống thần bí đến cực điểm, từng tầng cơ quan cấm chế, đại đạo nghiêm ngặt, sợ là cao thủ cảnh giới Hóa Thần cũng không thể trực tiếp xông vào được, dù là Thánh địa cũng chưa chắc có phòng ngự nghiêm ngặt như thế, thực sự không biết ở nơi này ẩn giấu đồ vật như thế nào, mới hao tâm tốn sức nhiều như vậy.
Tiến lên trung tâm của địa vực, Lộc Xuyên Thánh Nhân dẫn Phương Nguyên bước về phía toà núi nhỏ, kéo ra từng lớp sương mù, cuối cùng sau khi leo lên núi nhỏ, trước mắt rộng rãi sáng sủa, Phương Nguyên nhìn thấy bên trên đỉnh núi đã có mấy người đang ngồi.
- Ha ha, vị này chính là Tiểu Thánh Nhân trong truyền thuyết sao?
Đưa lưng về phía hắn là một ông lão thấp bé, thoạt nhìn cao chưa tới nửa người nhưng khí độ bất phàm, như cao hơn cả thiên địa, hắn nghe tiếng bước chân của Phương Nguyên và Lộc Xuyên Thánh Nhân liền quay người lại, người này tướng mạo khô gầy, vài sợi râu vàng thưa thớt, ánh mắt lóe tinh quang, mở miệng nói chuyện, thiên địa vang dội lạ thường.
- Người chính là Lôi lão gia tử sao?
Phương Nguyên hơi ngẩn người ra, quay đầu nhìn mấy người kia ngưng thần suy nghĩ.
Hắn nhìn thấy trên đỉnh núi nhỏ có một bệ đá, ngoài Lôi lão gia tử, hai bên trái phải còn có mấy người, Thiên Khôi Thánh Nhân Tiên Minh, Thiên Cơ tiên sinh Dịch Lâu, và đan đạo Thánh Nhân Cổ Phương, bọn họ nhìn thấy Phương Nguyên đi vào, đều mỉm cười gật đầu, Phương Nguyên thực sự không nghĩ tới những nhân vật kinh thiên động địa đều tiến đến nơi này.
Chuyện này có chút thần bí, không giống suy nghĩ lúc đầu của Phương Nguyên.
- Ha ha, Phương Nguyên đạo hữu ngồi xuống đi!
Nhìn thấy Phương Nguyên tới, Thiên Khôi Thánh Nhân cười, đứng lên, nói:
- Chuyện Thanh Dương Tông các ngươi chúng ta đều nghe nói, không nghĩ đến ba lão quái sẽ xuất hiện quấy rối vào lúc này, đối với ba người bọn họ, Tiên Minh chúng ta và mấy Thánh địa vẫn luôn biết bọn họ tồn tại, nhưng không có biện pháp bắt giữ, lần này bọn họ xuống núi, chúng ta cũng không phát hiện đúng lúc, xin thứ tội!
- Không sao, bọn họ cũng đã chết rồi!
Phương Nguyên đi tới bệ đá, chắp tay thi lễ các vị hai bên trái phải, sau đó nói:
- Các vị tiền bối tới đây, không biết vì chuyện gì?
- Đương nhiên là đại sự.
Lôi lão gia tử thuận miệng nói, cười ha ha, hỏi:
- Bọn họ tìm ngươi làm gì?
Phương Nguyên nghe hỏi cũng không lập tức trả lời.
Từ lúc ba lão tu lên núi, Phương Nguyên đã biết nhất định sẽ có rất nhiều phiền phức, nếu hắn lặng lẽ đưa Hắc Ám Chuyển Sinh Pháp cho ba người kia, có lẽ bí mật truyền thừa Hắc Ám Ma Chủ còn có thể lại che giấu thêm một chút, nhưng bây giờ, hắn đã náo động quá lớn chuyện ba lão tu đến Thanh Dương Tông, căn bản không thể giấu giếm người trong thiên hạ.
Không lẽ trực tiếp nói ra chuyện Hắc Ám Chuyển Sinh Pháp sao?
Như vậy sẽ có thêm bao nhiêu người liều lĩnh tìm đến hắn đòi hỏi?
Tiên Minh có đáng tin hay không?
Vị Lão tổ tông Lôi Châu này có tin được hay không?
Hơi trầm ngâm một lát, Phương Nguyên vẫn quyết định theo suy nghĩ trước đó của hắn, ngẩng đầu nhìn mấy người nơi đây, nói:
- Trước khi nói đến chuyện này, ta có một chuyện quan trọng, muốn nói cho các vị tiền bối, tình thế nguy hiểm, mời các ngươi định đoạt!
Trên bệ đá, mấy vị lão tu nhìn nhau một chút, sau đó đều khẽ gật đầu.
Có điều bọn họ gật đầu, cũng không phải muốn Phương Nguyên nói ra, mà Cổ Phương Thánh Nhân cũng cười nói:
- Chúng ta cũng có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi.
Vốn Phương Nguyên rất muốn nói cho bọn họ Độ Kiếp Ma Ngẫu tồn tại, xem bọn họ phản ứng thế nào, tuy nói Côn Luân Sơn tồn tại lời nguyền rủa, hắn không có cách nào thương lượng quá nhiều bí mật với bọn họ, nhưng nghĩ đến Độ Kiếp Ma Ngẫu tồn tại, là chuyện một người không có cách nào quên, nói Độ Kiếp Ma Ngẫu tồn tại cũng có thể khiến cho bọn họ có chút áp lực, đưa ra quyết định.
Còn những chuyện khác, để hắn chậm rãi làm.
Nhưng nghe thấy bọn họ có chuyện quan trọng muốn nói, hắn cũng có chút bất ngờ, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
- Đi theo ta!
Lôi lão gia tử cười ha ha nhìn Phương Nguyên, đi trước dẫn đường đi xuống.
Phương Nguyên đi theo, không biết trong hồ lô bọn họ chứa thứ gì, Lôi lão thái gia đúng là khí độ bất phàm, lạnh nhạt nở nụ cười, hai tay chắp sau lưng, đi xuống núi, dọc theo con đường nhỏ quanh co khúc khuỷu, đi từ từ, lúc này Phương Nguyên mới phát hiện, thì ra trong khu vực này đâu đâu cũng có một vài động phủ thiêu đốt hồng lô đúc khí, có thể nhìn thấy xung quanh xếp ngay ngắn một vài pháp bảo khí mô, còn có Tử Viêm tinh quý vô cùng giá trị, xếp một đống đặt bốn phía, như từng đỉnh núi nhỏ.