Chương 1767: Bia đá Côn Luân Sơn (1)
- Thanh đao này, ta vốn chỉ nghĩ luyện hóa nó để làm sinh cơ cho bản thân, nhưng không nghĩ tới chìm đắm trong Hắc Ám ma tức nó còn mạnh hơn ta tưởng tượng, nó không chỉ sinh ra sinh cơ, thậm chí còn sinh ra ý thức, bây giờ, nó đã có cả linh tính, có mấy lần muốn đào tẩu khỏi Tiểu Lôi Đài.
Lôi lão gia tử nói, càng làm cho Phương Nguyên thêm nghi hoặc.
Lần này hắn đến đây là để mượn bia đá của Tiên Minh, lần thứ hai quyết định nói chuyện Độ Kiếp Ma Ngẫu cho bọn họ biết, lại không nghĩ rằng, chính mình còn chưa kịp lên tiếng đã bị những vấn đề này của bọn họ khiến cho rối lên.
Lôi lão gia tử và Tiên Minh, đến tột cùng đang giở trò quỷ gì?
- Lão phu gọi ngươi tới xem chuôi đao này, chỉ muốn nói cho ngươi một chuyện mà thôi!
Lôi lão gia tử không kéo dài thêm, hắn như cười như không nhìn Phương Nguyên, nói:
- Nếu yêu đao này vì Hắc Ám ma tức mà bản thân sinh ra ý thức, như vậy những thứ khác quanh năm ngâm trong Hắc Ám ma tức, có phải cũng sẽ sinh ra ý thức không?
Phương Nguyên nghe đến choáng váng, nhìn chằm chằm Lôi lão gia tử.
Sắc mặt Lôi lão gia tử cũng trở nên nghiêm nghị, nhàn nhạt nói:
- Sau khi phát hiện ra chuyện này, ta hiểu được lợi hại trong đó, mới thương nghị cùng Tiên Minh, Tiên Minh phát hiện một số đầu mối, không chỉ có như vậy, bọn họ phát hiện những khác thường trong Ma Tức Hồ suy đoán ra một vài chuyện làm cho người ta kinh hãi, sau khi xác minh, chúng ta đã biết kết quả.
Tiếng nói của hắn dần dần thấp xuống, bầu không khí có chút lắng đọng.
- Những tiền bối trước đây vì thanh trừ đại kiếp nạn mà gặp họa, được mang đi đại tu, luyện làm định tử, đặt ở bên trong Ma Tức Hồ, là Thần Vệ thủ vệ nhân gian, nhưng bây giờ, bọn họ đã ở trong Hắc Ám ma tức quá lâu, ma tức bên trong cũng giống như yêu đao đều sinh ra linh tính, huống chi bọn họ?
Dù cho công phu dưỡng khí tốt thế nào, lúc này Phương Nguyên vào cũng phải trố mắt há hốc mồm.
Mà Lôi lão gia tử nhìn vẻ mặt hắn, lại cười một tiếng.
- Tiểu tử họ Phương, ngươi thật sự cho rằng người trên thế gian này đều ngu xuẩn, không phát hiện được những thứ trốn bên trong Ma Tức Hồ là mầm họa sao?
- Độ Kiếp Ma Ngẫu đã lặng yên chuyển sinh trong ngàn năm, hóa thành một loại sinh linh khác, chúng ta cũng đã sớm phát hiện, đồng thời đang thương lượng đối sách tương ứng. . .
Giọng Lôi lão gia tử nói không lớn, nhưng Phương Nguyên nghe như sấm nổ bên tai.
Hắn đã không biết nên trả lời như thế nào mới đúng.
Từ khi thông qua truyền thừa Hắc Ám Ma Chủ, biết được chuyện Độ Kiếp Ma Ngẫu chuyển sinh, Phương Nguyên vẫn luôn không an tâm.
Trong lòng như có tảng đá lớn đè ép, hắn không biết nên làm thế nào, càng không biết có nên công khai chuyện Độ Kiếp Ma Ngẫu chuyển sinh hay không, dù lần này lại đây, trong lòng hắn đã chuẩn bị công khai, nhưng cũng có chút bất đắc dĩ, hắn vẫn đang lo lắng, bởi vì hắn không tìm được biện pháp giải quyết, nếu như công khai việc này, rất có thể thiên hạ sẽ đại loạn.
Nhưng hắn lại không ngờ khi bản thân còn chưa kịp nói ra bí mật này, Lôi lão gia tử đã cho hắn một niềm vui bất ngờ.
Thì ra bọn họ đều biết Độ Kiếp Ma Ngẫu tồn tại.
Tính thời gian có lẽ bọn họ biết còn sớm hơn hắn biết Hắc Ám Ma Chủ.
- Phương Nguyên đạo hữu, kỳ thực ngươi không cần một mình gánh vác trọng trách này.
Tiếng nói Thiên Khôi Thánh Nhân từ sau lưng Phương Nguyên vang lên:
- Chúng ta biết được ngươi đang lo lắng cái gì, bởi vì những Độ Kiếp Ma Ngẫu tồn tại quá mức đáng sợ, rất có thể sẽ phá huỷ hy vọng độ kiếp của nhân gian, vì thế sau khi chúng ta biết được bí mật này, cũng không có đối sách, cũng lựa chọn giống như ngươi, tạm thời bảo mật, từ từ tìm kế sách giải quyết.
Phương Nguyên trầm mặc một hồi, mới duy trì bình tĩnh, bỗng nhiên hắn hỏi:
- Vậy các ngươi đã tìm ra chưa?
Thiên Khôi Thánh Nhân nói:
- Ra rồi, ngươi thì sao?
Phương Nguyên ngẩng đầu, đón nhận ánh mắt Thiên Khôi Thánh Nhân:
- Ra rồi.
Trong mắt lẫn nhau, bọn họ nhìn thấy sự kiên nghị, thậm chí hung ác.
Sau đó bọn họ đều biết, ở vấn đề này, bọn họ đã nghĩ đến cùng một chỗ.
. . .
. . .
Phương Nguyên biết Tiên Minh mời hắn đến đây làm gì.
Mục đích Tiên Minh mời hắn tới cũng giống mục đích hắn đến Tiên Minh.
Hắn chậm rãi gật đầu, chắc chắc cách làm chuyện này, sau đó lại đưa ra một vấn đề:
- Ta biết Tiên Minh hẳn có giữ tấm bia đá, ta hi vọng có thể nhìn những tấm bia đá này một chút, muốn tìm hiểu một chút.
Nghe yêu cầu của Phương Nguyên, Thiên Khôi Thánh Nhân cũng không cảm giác bất ngờ.
- Hai tấm bia đá, cũng mang Tiểu Lôi Đài đến, ngươi có thể đi xem!
Hắn nói rất bình tĩnh, cũng rất tự nhiên.
- Kỳ thật chúng ta đều biết chuyện ngươi tìm hiểu bia đá của các Thánh địa, biết ngươi sớm muộn cũng sẽ tìm tới Tiên Minh, vì thế lần này dứt khoát dẫn ngươi trở về, tuy rằng ngươi tìm hiểu tất cả bia đá, cũng chưa chắc có thể phát hiện cái gì, dù sao ngươi không phải là người đầu tiên tìm hiểu bia đá, thế nhưng, ngươi muốn xem thì cứ xem đi.
- Hai tấm bia đá?
Phương Nguyên vô cùng kinh ngạc, trong lòng cũng rất vui vẻ.
Lần này hắn tới Tiên Minh, ngoại trừ muốn làm chuyện kia cũng muốn thông qua sức mạnh Tiên Minh trợ giúp hắn tìm kiếm bia đá còn lại, không nghĩ tới, không cần hắn lên tiếng, Tiên Minh cũng đoán được suy nghĩ của hắn, chuẩn bị hết thẩy.