Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1782 - Chương 1783: Trường Sinh Tiên Điện (1)

Chương 1783: Trường Sinh Tiên Điện (1)
- Tên ma vật nhà ngươi, tưởng thật sự có thể trêu chọc chúng ta sao?

Con ngươi Ma Ngẫu co rụt lại, thế mới biết ba vị Thánh Nhân Tiên Minh nhìn như thực lực không đủ, nhưng thực tế lại cố ý tỏ ra yếu hơn, để lặng lẽ đào hố hắn, hắn không thích chính diện giao phong, trên mặt lộ ra nụ cười uy nghiêm đáng sợ, như muốn xé rách hư không, tạm thời trốn rồi nói, nhưng trên đỉnh đầu, đã có một toà lư đồng hỏa diễm cháy cuồn cuộn trấn áp xuống.

- Hê hê. . .

Ma Ngẫu thấy thế, chỉ cười quái dị, châm chọc nói:

- Ta chính là Chí Tôn Huyễn Thần Đế, mới vừa rồi cũng chỉ bồi các ngươi vui vẻ một chút, chỉ bằng tu vi nhỏ bé như ba người các ngươi cũng có gan dám đến ngang ngược trước Chí Tôn Huyễn Thần Cung?

Vừa nói chuyện, thân hình mạnh mẽ giương lên.

Xung quanh Hắc Ám ma tức cuồn cuộn nổi lên, bên cạnh hắn hình thành từng cái thần cung sừng sững quỷ dị.

Lư đồng trấn áp trước Thần cung cũng đã bị ánh sáng bóng đêm vô tận ngăn cản.

- Nếu ngươi muốn tìm chết, ta có thể cùng ngươi chiến một trận.

Ở một nơi khác, Chí Tôn Ngự Thần Đế vóc người thấp bé kia vẫn ngồi xếp bằng trên bệ đá nho nhỏ, mắt lạnh nhìn ma vật trong đám Lôi lão gia tử, không mở miệng nhưng đột nhiên tiếng nói lại vang lên:

- Nhưng ít nhất. . . Ngươi phải có tư cách đi tới trước mặt ta mới được!

- Mẹ kiếp, ngươi coi thường ta?

Lôi lão gia tử thở hổn hển vì kiệt sức, nghe lời này phẫn nộ đến lông mày dựng ngược lên, mạnh mẽ quát mắng:

- Các ngươi đều coi thường ta, lão phu luyện thép thì thế nào? Lão phu cưới sư tôn của chính mình làm vợ thì thế nào? Mẹ nó, Tiên Minh không mời ta làm Thánh Nhân, mấy đại Thánh địa cũng không chịu thừa nhận lôi đài ta là Thánh địa, so với người khác lão phu cũng không chênh lệch quá nhiều, rõ ràng ta mạnh hơn đám rác rưởi các ngươi gấp mười lần gấp trăm lần, các ngươi dựa vào cái gì cười nhạo ta, khinh thường ta?

Sự tức giận của hắn không hợp lý, ngay cả mày Chí Tôn Ngự Thần Đế cũng cau lên.

Nghĩ thầm hắn chỉ thuận miệng nói một câu, sao có thể chọc cho người ta tức giận đến thế này chứ?

Nhưng ý niệm này chỉ mới lóe qua, chợt thấy Lôi lão gia tử vừa lải nhải mắng, vừa tháo hộp gỗ màu đen cõng trên lưng ra, sát khí lạnh lẽo nói:

- Hôm nay, lão tử sẽ cho các ngươi nhìn thấy người luyện thép có bao nhiêu bản lĩnh!

- Xoẹt!

Hộp gỗ màu đen bị tháo ra, bỗng nhiên từ bên trong xuất hiện một thanh yêu đao.

Trên thanh yêu đao, sinh trưởng vô số hoa văn, giống như mạch máu, thoạt nhìn, nó như có trái tim của chính mình, đang không ngừng nhảy lên, mà lấy nó từ trong hộp gỗ ra, có thể cảm giác được tâm tình nó nhảy nhót vui thích, lưỡi đao hơi chấn động, như muốn nhảy đi, nhưng Lôi lão gia tử lại đưa tay ra, nắm chặt chuôi đao.

- Ngươi được lão tử luyện ra, muốn chạy cũng phải giúp ta làm một chuyện rồi mới chạy!

Tùy ý hoa văn mạch máu trên đao kia buộc đến trên người mình, mắt Lôi lão gia tử uy nghiêm đáng sợ:

- Thằng lùn, ta xem ngươi còn ngông cuồng không.

Khí cơ trên người Chí Tôn Ngự Thần Đế nặng nề, có chút kiêu ngạo:

- Bằng lương tâm mà nói, ta cuồng thì sao?

Ầm!

Giữa không trung tràn ngập Hắc Ám ma tức và thần thông bảo quang, bỗng nhiên có một luồng huyết quang xông thẳng lên trời, giống như xỏ xuyên qua thiên địa, ngay cả đám người Phương Nguyên đang ác chiến cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhất thời trở nên choáng váng.

Nơi huyết quang xuất hiện chính là chỗ của Lôi Lão gia tử.

Lôi Lão gia tử xé áo ngoài, một tay cầm đao, trên thanh đao có vô số hoa văn, giống như mạch máu, xuyên xỏ khắp người hắn, mắt thường có thể thấy được những mạch máu đỏ sẫm này đang rút máu tươi trên người hắn, truyền vào trong đao, dường như có thể nghe được âm thanh thanh đao tham lam hút máu từ trên người hắn.

Theo máu chảy ra, khí cơ của Lôi Lão gia tử nhanh chóng tiêu tán, nhưng khí cơ trên thanh đao lại càng phát ra mạnh mẽ, huyết quang phóng thẳng lên trời.

Nhìn thấy biến hoá trên người Lôi Lão gia tử, Chí Tôn Ngự Thần Đế ngồi phía trên bệ đá, nhiều lần bị Lôi Lão gia tử gọi là thằng lùn, sắc mặt vẫn lạnh lùng, không có hành động gì. Nhưng phía sau hắn, ma vật nồng đậm như thực chất, Hắc Ám ma tức giống như áo choàng của hắn, đột nhiên tăng lên gấp mười lần, chạy về phía trước.

Tất cả ma vật kia dường như có liên hệ với hắn, mỗi một con đều nghe theo sai khiến của hắn, mà quan trọng hơn chính là dường như hắn đã lĩnh ngộ pháp tắc nào đó, có thể khiến ma vật bên cạnh hắn sống lại vô số lần, cho dù muốn giết cũng không thể giết được.

Có thể tưởng tượng, nếu đại kiếp nạn thật sự buông xuống, Chí Tôn Ngự Thần Đế này sẽ mạnh thế nào dưới hoàn cảnh đại kiếp nạn.

Đón nhận ma vật hắc ám vô tận kia, Lôi Lão gia tử lại khinh miệt xì một tiếng.

Dường như hắn rất thống khổ, khuôn mặt vặn vẹo, hung hăng ngẩng đầu hét một tiếng:

- Sảng khoái!

Vừa nói xong, hắn cũng chém xuống một đao.

- Khách…

Ánh đao màu xám trắng gào thét trong không gian, tràn ngập phạm vi hơn mười dặm.

Hắc Ám ma tức chung quanh đều bị ánh đao này đẩy lùi, xuất hiện vô số vết rách.

Bên trong ánh đao, tất cả ma vật hắc ám đều bị đóng băng tại chỗ, nhanh chóng hoá thành tro tàn, giống như tất cả sức mạnh, linh tính trên người chúng đều bị hấp thu hết, còn đáng sợ hơn so với gõ xương ăn tuỷ, bởi vì đây là trực tiếp cắn nuốt.
Bình Luận (0)
Comment