Chương 1784: Trường Sinh Tiên Điện (2)
- Hả?
Sắc mặt Chí Tôn Ngự Thần Đế ngồi trên bãi đá khẽ biến đổi, ngẩng đầu nhìn lên.
Mà đao trong tay Lôi Lão gia tử càng thêm hung dữ, quang sắc phát ra càng lúc càng mạnh.
Khí cơ trên thanh đao có chút tương tự với Chí Tôn Ngự Thần Đế, nhưng lại không giống hoàn toàn.
Linh tính bên trong đao dường như còn thuần tuý hơn Chí Tôn Ngự Thần Đế bởi vì Chí Tôn Ngự Thần Đế chính là di hài chuyển sang kiếp khác, nhưng linh tính trên đao lại được sinh ra trong tự nhiên.
- Tên lùn nhà ngươi….
Lôi Lão gia tử nhìn về phía trước lạnh lùng hét lớn.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên Chí Tôn Ngự Thần Đế đứng lên, thân hình hắn trở nen vô cùng cao lớn, Hắc Ám ma tức cuồn cuộn tiến vào thân thể khiến thân thể hắn càng thêm cao lớn, nhìn giống ngồi xếp bằng trên bãi đá nhưng thực tế chỉ là đầu của hắn, bãi đá chỉ là cổ hắn, phía dưới cổ mới là thân thể hắn.
Lôi Lão gia tử nghẹn họng trân trối, dùng sức ngửa đầu nhìn về phía Chí Tôn Ngự Thần Đế.
Một lúc lâu sau hắn mới nhướn mày, lớn tiếng hét lên:
- Quỳ xuống nói chuyện cho ta!
- Rầm…
Vừa hô xong lại chém ra một đao, ánh đao yêu dị như một vòng mặt trời huyết sắc lớn dâng lên.
Chí Tôn Ngự Thần Đế há mồm phát ra tiếng gào thét quỷ dị, chấn động bốn phía, thân hình to lớn đột nhiên rạn nứt, từ bên trong có vô số con dơi màu đen bay ra, mỗi con to bằng bắp chân, có cặp sừng, lộ ra răng nanh. Số lượng vô số, bao phủ Lôi Lão gia tử, nhưng ngay lúc bọn chúng tràn ngập hết hư không, vòng mặt trời huyết sắc to lớn kia cũng đã bay lên.
Vòng mặt trời tràn ra huyết quang vô tận, khắp bốn phương tám hướng!
Rầm rầm!
Ma vật như mưa rơi xuống đất, hoá thành tro tàn.
Cũng có một vài hoá thành tro bụi ngay giữa không trung.
Mà vòng mặt trời huyết sắc to lớn kia trực tiếp đẩy về phía trước, dừng lại trước người Chí Tôn Ngự Thần Đế, vô số cấm chế quỷ dị bên trong Hắc Ám ma tức bị huỷ ngay lập tức, giống như băng tuyết gặp nước sôi. Cho dù là Hắc Ám ma tức cũng bị thanh yêu đao kia hấp dẫn, cuốn vào bên trong cơn lốc xoáy, khiến mặt trời huyết sắc to lớn càng lúc càng lớn hơn.
Ầm!
Vòng mặt trời huyết sắc đánh trên đùi Chí Tôn Ngự Thần Đế, trực tiếp xé nát chân khổng lồ.
Chí Tôn Ngự Thần Đế kinh ngạc, thân hình lắc lư, đùi phải uốn cong quỳ xuống đất.
Lôi Lão gia tử nhìn hắn quỳ xuống tạo ra cả cuồng phong liền cười lớn.
Nhưng vừa ngẩng đầu lại phát hiện vóc dáng của Chí Tôn Ngự Thần Đế lúc quỳ vẫn cao hơn hắn, vẻ mặt trở nên lạnh lùng, chém đao tới.
- Nằm xuống cho ta!
...........
Quyết định thắng bại của một trận chiến này chính là bàn cờ ngắn, bởi vậy có thể xoay chuyển cũng phụ thuộc vào bàn cờ ngắn.
Tuy mấy người Phương Nguyên, Thiên Khôi Thánh Nhân, Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên, Thành chủ Bát Hoang Bạch Bào Chiến Tiên cùng Kiếm Thủ Cửu Trọng Thiên đều là Thần Đế, trong khoảng thời gian ngắn vẫn không nói rõ thắng bại, nhưng không ngờ lúc này Lôi Lão gia tử bỗng nhiên trở nên vô cùng hung mãnh, chém Chí Tôn Ngự Thần Đế bị thương, mà Lão tổ tông Vong Tình Đảo bên kia cũng thi triển bí pháp, gậy đầu rồng xoay lại mạnh mẽ đâm về phía trước.
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn biết chuyện cấp bách liền vội vàng phi thân lên, giống như không muốn sống cuốn lấy Chí Tôn Ly Thần Đế, mặc kệ ngọn lửa màu đen kinh khủng trên người Chí Tôn Ly Thần Đế đốt cháy thân thể và thần hồn của hắn, vẫn không hề buông tay.
- Xuy... xuy...
Gậy rồng của Lão tổ tông Vong Tình Đảo trực tiếp cắm vào trên ngực Chí Tôn Ly Thần Đế, dùng sức khuấy tròn.
Còn ba người Kinh Thiên Thánh Nhân, Cổ Phương Thánh Nhân và Lộc Xuyên Thánh Nhân liên thủ lại nắm lấy cơ hội, thừa dịp Chí Tôn Hư Thần Đế bị vây bên trong đại trận, ba người liên tiếp ra tay, dùng Thần Lô của Cổ Phương Thánh Nhân chế trụ Chí Tôn Hư Thần Đế, lại dùng Thần Bút của Lộc Xuyên Thánh Nhân vẽ ra một phù triện thật lớn, giống như con rồng quấn chặt trên người Hư Thần Đế.
Ầm! Ầm! Ầm!
Dưới thế công liên tiếp không ngừng này, xung quanh thân thể Chí Tôn Hư Thần Đế nổi lên mây đen vô tận, bên trong có rất nhiều máu thịt và tàn cốt, Chí Tôn Hư Thần Đế kêu rên, khí cơ trên người nhanh chóng tiêu tán.
- Hả?
Thấy xung quanh xuất hiện dị biến, lại có ba Thần Đế bị thương, tình thế cũng trở nên rối loạn.
- Nhân gian có hi vọng....
Thiên Khôi Thánh Nhân thu hết biến hoá xung quanh vào trong mắt, trong lòng vui sướng, cao giọng quát chói tai, pháp lực càng thêm mãnh liệt.
Mà trong lòng đám người Phương Nguyên và Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên cũng chấn động, hiện giờ áp lực chiến cuộc xuất hiện chút ánh sáng, khiến bọn họ vô cùng hưng phấn, lúc ra tay cũng cuồng bạo hơn, muốn nhanh chóng chấm dứt trận chiến này.
- Các vị đạo hữu đừng sợ, chúng ta tới đây...
Trong cuộc khổ chiến, đột nhiên phía nam vang lên tiếng gào thét, có tiên ảnh bay nhanh tới.
Bên trong đám mây có rất nhiều thân ảnh lão tu, trong đó có mấy người khí cơ cường đại dị thường, đều là cao thủ Hóa Thần đứng đầu. Tuy khoảng cách còn xa, nhưng người dẫn đầu đã khởi động thần thông, mây lửa đầy trời lập tức đốt về phía trước, lớn tiếng quát to.
- Tuy bọn ta không quan tâm tới thế tục nhưng cũng không thể chắp tay dâng nhân gian, đặc biệt tới tương trợ mọi người.
- Ào ào...
Bọn họ vừa nói xong cũng đã đi tới nơi, lập tức phát ra thần thông vọt vào trong cuộc chiến.
- Người tới chính mấy người lánh đời Thái Vị Hà.