Chương 1796: Tự thành thiên địa! (2)
- Chúng ta trải qua tử vong, cũng đã chuyển sang kiếp khác, chúng ta nhìn thấy đại đạo bên trong quá trình này, đã sớm thấy được cảnh giới vô cùng cao kia, thậm chí còn cao hơn rất nhiều so với Đại Thừa. Có điều chúng ta đang đợi đại kiếp nạn buông xuống giúp chúng ta chạm tới cảnh giới kia.
- Loại cảnh giới này không phải cảnh giới mà đám người có tu vi như các ngươi có thể lý giải.
- Bên trong cảnh giới này, vạn vật thế gian các ngươi chỉ là loài giun dế mà thôi.
........
Trong giọng nói vô tận, Chí Tôn Loạn Thần Đế và Chí Tôn Huyết Thần Đế cũng biến hoá.
Chí Tôn Loạn Thần Đế hóa thành các pháp tắc của thế giới này, giống như khung xương và huyết mạch không ngừng lan tràn khắp nơi. Chí Tôn Huyết Thần Đế cũng dần dần hoá thành những sinh linh trong thế giới, những sinh linh này như có ý thức của chính mình, điên cuồng cười to, di chuyển khắp mọi nơi. Từ trong ý thức này, đám người Phương Nguyên như nhìn thấy được các vị Thần Đế đã chết đi, cũng thấy được bốn lão Trường Sinh Tiên Điện, cũng thấy được bóng dáng người quen thuộc như Lôi Lão gia tử, Cổ Phương Thánh Nhân, người thủ sơn Đông Hoàng Sơn.
Thật giống như người ngã xuống lúc trước trong Hắc Ám ma tức đều sống lại trong thế giới đó.
- Các ngươi tiến tới giết chúng ta là điều ngu xuẩn.
- Chính nhờ các ngươi tương trợ mới giúp mười vị Thần Tôn chúng ta đào thải bớt, trợ giúp ba người siêu thoát!
- Nhờ vào sức mạnh này, chúng ta có thể chạm vào biên giới đó...
- Trên chiến trường người chết đi đều sẽ trở thành một bộ phận của chúng ta, trợ giúp chúng ta thu hoạch sức mạnh và pháp tắc để mạnh hơn, giúp chúng ta bất tử bất diệt, chúng ta lại trở thành thiên địa trong bầu trời này, trở thành cảnh giới không thua gì Đại Thừa....
- Chúng ta sẽ trở thành vĩnh hằng.
.....
Giọng nói cuồn cuộn giống như sấm rền, cảm nhận thiên địa xung quanh đang biến hoá.
Sắc mặt mọi người đều thay đổi!
Trong lòng cảm giác nặng nề như bị núi lớn đè ép.
Kết quả của trận chiến này lại là thành quả của đối phương sao?
Vỗn dĩ bọn họ nghĩ rằng nhân gian sẽ có lựa chọn khác, nhưng kết quả cuối cùng kỳ thật lại không có.
Cảm nhận ba vị Chí Tôn Thần Đế kia hoá thành thiên địa, đám người Phương Nguyên bắt đầu cảm giác bản thân vô cùng nhỏ bé, bởi vì bọn họ cảm giác được một loại sức mạnh vượt xa sức tưởng tượng của bọn, thậm chí loại sức mạnh này không thua gì khoảnh khắc Vô Danh lão nhân trở về cảnh giới Đại Thừa.
Ba Chí Tôn Thần Đế thông qua việc cắn nuốt sức mạnh đồng bạn chết đi lưu lại, hoá thành tồn tại có cảnh giới rất cao, một người trong số họ có lẽ vẫn không thể chạm tới tồn tại như vậy, nhưng ba người liên thủ lại đạt tới cảnh giới này. Loại cảnh giới này chính là Đại Thừa, là một loại Đại Thừa ép buộc leo lên trong một thế giới đã cải biến thiên địa đại đạo....
Đối mặt với tồn tại như vậy, làm sao để đấu?
Có lẽ những người có mặt nơi đầu đều là người cách Đại Thừa một bước rất xa.
Mà vắt ngang bên trong một bước xa này chính là thiên địa!
- Thất thần làm gì chứ?
Trong lúc vô cùng áp lực, Lão tổ tông Vong Tình Đảo phẫn nộ mắng to:
- Cùng nhau ra tay!
- Nếu số mệnh nhân gian đã ở trong tay chúng ta, vậy cần gì phải lựa chọn?
- Đại kiếp nạn tiêu diệt thế gian của chúng ta, chúng ta sẽ đối kháng với đại kiếp nạn!
- Thiên địa diệt thế gian chúng ta, chúng ta liền đánh vỡ thiên địa!
.......
Mạnh mẽ quát một tiếng, nàng là người đầu tiên khởi động tử diễm vô tận, vận dụng hết toàn lực đánh về phía trời cao.
Nhưng thiên địa giống như vô tận, như nàng vĩnh viễn cũng không thể chạm tới trời cao chân chính.
Muốn đối kháng với thiên địa như vậy chỉ có tu sĩ Đại Thừa.
Tu sĩ Đại Thừa giống như Vô Danh lão nhân, có thể dung hợp thiên địa, mượn sức mạnh của thiên địa trấn áp vạn vật.
Chỉ có tu sĩ Đại Thừa xuất hiện mới có thể lôi kéo sức mạnh to lớn của Thiên Nguyên, trấn áp ba vị Chí Tôn Thần Đế lợi dụng Hắc Ám ma tức tụ hợp pháp tắc, xây dựng thiên địa, mới mơ hồ có thể tạo ra một đường sống bên trong trận ác chiến này.
Nhưng hôm nay Thiên Nguyên không có Đại Thừa.
Có lẽ nhìn rõ điều này, Chí Tôn Thần Đế mới khiến ba Tôn Thần Đế liên thủ hoá ra thiên địa!
Động thái này giống như đã cố định Càn Khôn!
Cho dù Bạch Bào Chiến Tiên, Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên, Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, Thiên Khôi Thánh Nhân vào lúc này đều mất đi hy vọng, người có tu vi như bọn họ hiểu rõ nhất sự chênh lệch, cho nên lúc này bọn họ cũng là người cảm giác tuyệt vọng nhất.
Cho dù đạo tâm có kiên nghị hơn nữa cũng sinh ra dao động.
Chỉ có Phương Nguyên và Lão tổ tông Vong Tình Đảo không sinh ra dao động trong số bọn họ.
Lão tổ tông Vong Tình Đảo không sinh ra dao động vì cả đời nàng ngang bướng, tính tình nóng nảy, nàng giống như một ngu phụ ở nông thôn, chỉ cần là chuyện mình cho là đúng, dù trời có sụp xuống cũng tin tưởng lý luận của mình, không ai có thể giảng đạo lý với nàng, bởi vì nàng chỉ làm việc theo tâm tình, cho nên sẽ không có bất kỳ kẻ nào có thể khiến đạo tâm của nàng dao động...
Mà Phương Nguyên là vì...
- Các vị tiền bối, bây giờ mới là lúc chúng ta phải liều mạng!
Nhìn khung trời cao cao tại thượng kia, nhìn đại địa tinh xảo như thật, không hề có sơ hở, Phương Nguyên bỗng nhiên xoay người nói.
Đám người Bạch Bào Chiến Tiên, Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên, Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, Thiên Khôi Thánh Nhân đều xoay người nhìn về phía hắn.