Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1801 - Chương 1802: Hay Là Muốn Chiến (2)

Chương 1802: Hay là muốn chiến (2)
Bình thường có lẽ không bắt bẻ, nhưng sau khi đạo tâm bị đánh sâu vào, đạo lý này lại dần dần hiện lên.

Hiện giờ tuyệt đường làm đạo tâm người ta sụp đổ!

Còn chưa loại bỏ được cường địch bỗng nhiên lại nhìn thấy tồn tại mạnh hơn phía trên đỉnh đầu!

Điều này làm con người làm sao còn ra sức liều mạng?

Cho dù bọn họ đều là người đứng đầu thế gian, vào lúc này cũng khó nén trong lòng sinh ra một chút tâm tư tuyệt vọng, khó có thể kiềm chế.

Nhưng một loại không cam lòng lại bốc lên từ sâu trong đáy lòng Phương Nguyên.

Tuyệt đường thì thế nào?

Bản thân vẫn chưa chết, vẫn còn có sức lực đấu một trận.

Cho dù có tuyệt vọng cũng không thể buông bỏ như vậy!

Chung quy có lẽ lúc trước hắn đã từng gặp quá nhiều khốn cảnh, khi kiếm đạo của hắn vào tuyệt đường, lúc con đường tu hành gặp trở ngại hắn cũng từng sinh lòng tuyệt vọng. Nhưng cuối cùng hắn lại hiểu được một đạo lý, đạo lý này khiến hắn tiếp tục kiên trì đi tiếp.

Trời sinh sức khoẻ, quân tử không ngừng vươn lên!

Thân thể có thể huỷ, nhưng đạo tâm bất diệt!

Đạo tâm bất diệt, nhân gian sẽ không mất!

........

“Bá” một tiếng, Phương Nguyên mở mắt ra.

Vào lúc này, ánh mắt trong suốt từ trước tới nay của hắn lại dày đặc tơ máu.

- Các vị tiền bối, chẳng lẽ chúng ta lại thu tay như vậy sao?

Trầm giọng hét lớn, vang lên từ tận đáy lòng, thân thể đang bị Hắc Ám ma tức bao phủ đột nhiên xuất hiện lôi quang vô tận. Lôi quang này lấy hắn làm trung tâm, bỗng nhiên khuếch tán ra xung quanh, như có như không hình thành một không gian có chút tương tự với thiên địa do ba vị Chí Tôn Thần Đế biến thành vừa rồi, trong không gian này, Hắc Ám ma tức đều bị đẩy lui qua một bên.

Một khắc tay áo Phương Nguyên vung lên, một gốc cây thần liễu quấn quanh lôi điện bay ra ngoài.

Gốc Thần Liễu kia dừng ở chính giữa chiến trường này, sau đó tăng vọt, phía trên có vô tận sấm sét buông xuống, cùng cành liễu quét khắp bốn phương tám hướng, giống như từng sợi dây thừng xỏ xuyên qua thiên địa, cũng dừng lại trên người các vị đại tu.

Bên trong Thần Liễu chính là sức mạnh sinh mệnh vô tận.

Sức mạnh sinh mệnh cỡ này, chỉ chốc lát liền rót vào trong cơ thể đám người Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên, Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, Bạch Bào Chiến Tiên, Thiên Khôi Thánh Nhân và Lão tổ tông Vong Tình Đảo, khiến bọn họ bị Hắc Ám ma tức bao phủ chớp mắt chấn động tâm thần....

- Hắc Ám Ma Kiếp muốn đoạt thế gian, chúng ta phải chém chết Hắc Ám Ma Ngẫu!

- Thiên ngoại muốn huỷ diệt hy vọng nhân gian, vậy chúng ta liền đi tìm xem rốt cục nó là cái gì!

- Có lẽ bất cứ lúc nào bọn họ cũng có thể huỷ diệt chúng ta, nhưng hiện giờ vẫn còn chưa huỷ diệt!

- Chúng ta còn sống, cho nên việc cần làm vẫn phải tiếp tục đi làm!

..........

Ý niệm của Phương Nguyên cũng thông qua Bất Tử Liễu truyền vào trong lòng các vị đại tu, không có ý dạy bảo gì, Phương Nguyên chỉ là mang suy nghĩ trong lòng mình nói với vị đại tu. Hắn tin tưởng những đại tu này có thể đi tới vị trí ngày hôm nay, chắc chắn phải là hạng người có đạo tâm kiên định, tín nhiệm siêu tuyệt, nếu cả đám không thể thông qua khảo nghiệm còn có tư cách gì đại diện Thiên Nguyên đấu một trận?

- Rầm rầm....

Khi nói ra những lời này, y bào của Phương Nguyên tung bay, một tay cầm kiếm vọt thẳng về phía Chí Tôn Âm Dương Đế.

Sát ý sôi trào tới cực điểm.

Ầm!

Lôi hà cuồn cuộn bên người hắn, kiếm ý ngập trời, tay trái nắn ấn, tay phải cầm kiếm tới chiến một trận với Chí Tôn Âm Dương Thần Đế.

- Nói không sai!

Giống như được Phương Nguyên nhắc nhở, trong lòng cũng nhanh chóng hiểu được, thành chủ Bát Hoàng Bạch Bào Chiến Tiên nhanh chóng bình tĩnh lại, hắn thấp giọng lẩm bẩm:

- Dù sao chúng ta vẫn còn sống, chỉ cần còn sống vẫn phải làm việc nên làm. Ta canh giữ Bát Hoang Thành đã nhiều năm, nhất thời bị tuyệt vọng bao phủ trong chốc lát, nhưng ta là nam nhi Ma Biên, sao có thể hối hận?

Khi hắn nói chuyện, trong tay cầm ngân thương, phía trên thân thể liền kích phát từng tầng huyết khí.

Mỗi một sợi huyết khí này đều hoá thành hình rồng, rõ ràng đó là một loại bí pháp kích phát huyết khí hắn.

Mà thời điểm hắn gia tăng huyết khí, đột nhiên ngân thương hướng về phía trước run lên, bộc phát khí cơ ngập trời, trực tiếp đánh Hắc Ám ma tức vô tận xoay quanh người thành hai nửa, giống như dòng chảy xiết hai bên trái phải đi vòng qua bên người hắn.

- Ta là Bạch Bào Chiến Tiên Nhậm Long Đảm, thiên địa có thể huỷ diệt ta, nhưng không thể khiến ta chịu thua!

Sấm rền như vang vọng bốn phương, hắn vọt thẳng về phía Chí Tôn Loạn Thần Đế, áo bào trắng bay phấp phới trong gió.

Bạch Bào Chiến Tiên nhanh chóng dùng chiến đấu san bằng loạn lạc!

- Đám người chúng ta đường đường là đứng đầu Thánh địa, chẳng lẽ phải lưu lạc tới mức bị một tiểu bối nhắc nhở?

- Ha ha, đã chê cười!

Vào lúc này mặt mày đám người Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên, Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, Thiên Khôi Thánh Nhân và Lão tổ tông Vong Tình Đảo đều trở nên hung ác, ầm ĩ cười to, tiếng cười này giống như tự giễu, cười nhạo bản thân vừa rồi suýt chút thất thủ, thật đánh mất khí độ!

- Đạo tâm chúng ta lại thất thủ chỉ vì một sức mạnh không rõ ràng, thật sự quá mất mặt!

Thiên Khôi Thánh Nhân lạnh lùng cười to:

- Các vị đạo hữu, chúng đều có thể diện, tương lai nhất định sẽ bị bọn hậu bối đời đời kiếp kiếp khắc ghi, lập bia truyền đời, tiên phong đạo cốt. Nhưng trò hề đạo tâm chúng ta đã bị ba người bọn họ nhìn thấy, phải làm sao bây giờ?
Bình Luận (0)
Comment