Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1811 - Chương 1812: Cắn Nuốt Thiên Ma (1)

Chương 1812: Cắn nuốt Thiên Ma (1)
Phía trước đại mộ viết:

- Ngôi mộ chôn cất Yêu Tổ Phục Ngô!

Phương Nguyên mạnh mẽ đè ép khiếp sợ trong lòng, phất tay áo, lao thẳng về hư không.

Mà mèo trắng cũng không ngừng chỉ đường quanh hắn, trên phương diện nào đó cũng giúp hắn tránh được rất nhiều hung hiểm.

Mà khi lướt qua xung quanh, hắn thấy rất nhiều dấu vết, bên trong có rất nhiều phần mộ của cường giả tuyệt thế, cũng có rất nhiều chiến trường tràn đầy thương vong, hắn thậm chí còn thấy một vùng thiên địa bị tàn phá hoàn toàn, chỉ còn một chút mảnh nhỏ vô tận phiêu đãng ở bên trong sao trời.

Chỉ có một điểm giống nhau chính là khắp nơi đều là Hắc Ám ma tức, đâu đâu cũng có chiến trường phế tích.

- Rốt cục Đại Tiên giới đã xảy ra chuyện gì?

Ngay lúc trong lòng Phương Nguyên xuất hiện một chút đáng ngờ, đột nhiền phía xa truyền tới một luồng khí cơ hung hiểm tới cực hạn.

Phương Nguyên lập tức cảnh giác, ngưng thần nhìn về phía xa.

Dường như xa xa ở bên ngoài ngàn dặm có một đống hỗn độn đang cuồn cuộn kéo tới.

Khí cơ phía trên đống hỗn độn kia chấn động hư không, nơi đi qua đều để lại khí tức âm lãnh, vô số Hắc Ám Ma Vật cắn nuốt xung quanh bọn họ, sau khi cảm nhận loại khí cơ này liền theo bản năng sợ hãi, ầm ầm chạy trốn khắp nơi, thậm chí có một vài không kịp trốn đều bị rơi xuống trên mặt đất, lạnh run cuộn lại thành một khối.

- Đó là….

Giao Long thất thanh sợ hãi kêu lên.

Phương Nguyên chưa từng thấy tồn tại kia, nhưng đoán được lai lịch của đối phương:

- Thiên Ma!

Sinh linh Thiên Nguyên cũng từng nghe nói về Thiên Ma.

Đó là một Hắc Ám Ma Vật vô cùng cường đại, có thể xem là tu sĩ Đại Thừa.

Nhưng sinh linh Thiên Nguyên vẫn chưa từng gặp Thiên Ma, bởi vì Thiên Ma chỉ xuống nhân gian mỗi khi đại kiếp nạn buông xuống, tàn sát bừa bãi khắp nơi. Nói đơn giản chính là, tiêu chuẩn phán xét việc có thể đối kháng mỗi một lần đại kiếp nạn buông xuống hay không chính là dựa vào Thiên Ma đã bị đánh chết hết hay chưa, bởi vì những Hắc Ám Ma Vật khác có thể nhốt hoặc đánh lui, nhưng Thiên Ma chỉ chém giết mới được!

Chỉ cần có một Thiên Ma ở nhân gian, nhân gian đều có thể bị diệt!

Ở Thiên Nguyên, cho dù sinh linh Hắc Ám nhiều hơn nữa cũng không thể sinh ra Thiên Ma cường đại thế này.

Nhưng Phương Nguyên lại gặp phải một con trong Đại Tiên giới.

- Tê….

Tiếng kêu của mèo trắng thay đổi, biến thành một loại sợ hãi tới cực điểm, nó vội vàng thúc giục Phương Nguyên trốn thoát.

Nhưng Phương Nguyên lại nhanh chóng cảm nhận pháp tắc hư không xung quanh đều đã đọng lại.

Sau khi Thiên Ma tới gần, thậm chí ngay cả trốn cũng không thể trốn!

- Chuẩn bị sẵn sàng, muốn sống sót chỉ có thể giết hắn!

Phương Nguyên vừa thấy không ổn liền bỏ ý định chạy trốn, thân hình bị ngưng đọng lại trên hư không, xoay người lại, thanh bào tung bay, lôi điện màu tím hiện ra vô cùng chói mắt bên trong bầu trời đêm Hắc Ám, như một dòng thác lô điện, hư ảnh biến ảo vô tận xung quanh giống như quay quanh hắn, hình thành một nửa thế giới thật sự, bên trong thế giới này ẩn chứa sinh cơ mà Tiên giới bị tàn phá không có!

- Ầm ầm…!

Đối mặt với lôi điện biến đổi xung quanh Phương Nguyên, tốc độ Thiên Ma dường như nhanh hơn.

Hỗn độn xung quanh Thiên Ma lan tràn ra như sóng dữ, hoá thành một thế giới hắc ám, thế giới này rất giống Đại Tiên giới bị tàn phá, hoặc nói nó vốn chính là một phần của Đại Tiên giới bị tàn phá, vượt qua hư không vô tận, đánh về phía Phương Nguyên.

Trong nháy mắt, từ phía xa nhìn lại liền giống như hai thế giới va vào nhau.

Một sinh một tử!

Không hợp nhau như thế nhưng dường như chúng sinh ra là để va vào nhau!

Hỗn độn giống như thác nước nghịch chuyển trên bầu trời.

Lúc lĩnh vực của Phương Nguyên va chạm với Thiên Ma, chỉ thấy sấm sét cùng cuồng phong thổi quét xung quanh, pháp tắc bị đánh vỡ thành từng chút văng ra khắp nơi, Ma Tức cuồn cuộn hội tụ bên trong thiên địa, lôi quang bùng nổ giống như mặt trời chói chang, từng luồng gió lớn đánh ra ngoài làm bong tróc từng lớp đất. Hắc Ám Ma Vật khiếp sợ uy lực của Thiên Ma đều nằm yên không dám nhúc nhích trên mặt đất, không kêu rên một tiếng, liền bị trận gió vô tận kia thổi thành mảnh nhỏ, cắt thành bột mịn.

- Bùm…

Thân hình Phương Nguyên lui về phía sau, ước chừng hơn mười dặm mới có thể ổn định được.

Lúc này sắc mặt hắn trở nên tái nhợt, nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định.

- Sinh sôi liên tục, tự thành pháp tắc?

Phương Nguyên nhìn Thiên Ma bị hắn xé rách hơn phân nửa, nhưng lúc này lại khôi phục lại như ban đầu với tốc độ kinh người, sắc mặt trở nên kiên định, nặng nề nói thầm. Trải qua trận giao thủ vừa rồi, hắn đã phát hiện ra chỗ đáng sợ của Thiên Ma, sở dĩ nó có thể cường đại tới mức chống lại tu sĩ Đại Thừa là bởi vì nó có thể sinh ra pháp tắc từ trong hư vô, cho nên vô cùng cường đại.

Phải biết Đại Thừa Thiên Nguyên cực kỳ đánh sợ, giống như bước đi của Vô Danh lão nhân lúc đó, dùng thân làm đường, điều khiển thiên địa, mượn uy lực thiên địa ngăn địch, như vậy phải là dạng đối thủ nào mới có thể ngăn cản cảnh giới mạnh mẽ như vậy?

Vì thế tuy Hóa Thần và Đại Thừa chỉ cách nhau một bước, nhưng lại giống như rãnh trời.

Theo lẽ thường, người có thể đối kháng Đại Thừa cũng chỉ có Đại Thừa.
Bình Luận (0)
Comment