Chương 1813: Cắn nuốt Thiên Ma (2)
Nhưng Thiên Ma lại khác, bọn chúng không phải sinh linh Thiên Nguyên, không thể hoàn toàn nắm giữ sức mạnh pháp tắc Thiên nguyên, cho nên theo lý là không thể địch lại Đại Thừa. Nhưng bọn chúng lại có vận may của mình, có thể sinh ra pháp tắc từ trong hư vô, dùng cái này đối kháng tu sĩ Đại Thừa, thậm chí là sức mạnh thiên địa, đây chính là đi lên một con đường khác, nhưng cũng vô cùng cường đại và đáng sợ.
- Có được không?
Giao Long nhìn thấy Thiên Ma đó nháy mắt khôi phục như cũ, khí cơ còn phát triển mạnh hơn trước liền hoảng sợ kêu lên.
- Còn cách nào khác sao?
Phương Nguyên quát khẽ, lần thứ hai tiến lên chống đỡ.
- Thiên Ma thật sự quá cường đại, nếu muốn đối kháng nó cũng chỉ có thể dùng thử những phương pháp không thuần thục kia….
Trong lòng nghĩ như thế, Phương Nguyên ngăn Giao Long cùng Lữ Tâm Dao đang muốn tiến lên giúp đỡ, tự mình tiến về phía Thiên Ma.
Một luồng lôi quang chợt xuất hiện phía sau hắn, dần mở rộng hình thành một chùm lôi vân thật lớn, bắn ra khắp bốn phía.
Thiên Ma lại không ngừng thay đổi hình dạng trong không trung, cuối cùng hoá thành một trường mâu đâm thẳng về phía Phương Nguyên, mây đen cuồn cuộn phía sau ngưng tụ thành một sức mạnh vô cùng cường đại, nháy mắt vọt nhanh về phía trước. Sức mạnh đáng sợ khiến hư không ven đường đi qua đều bị vặn vẹo, khiến con người không thể nhìn thấy bóng dáng của trường mâu.
Thiên Ma cỡ này, tuy không có linh tính nhưng lại có thể diễn hoá ra một loại bản năng chiến đấu.
Sau khi phát hiện không thể dựa vào sức mạnh trực tiếp cắn nuốt Phương Nguyên liền ngưng tụ sức mạnh, muốn đánh bại kẻ thù trong một cú đánh.
Nhưng vào lúc này, thái độ Phương Nguyên vô cùng khác thường khi đối mặt với trường mâu đáng sợ kia, không dùng lôi vân ngăn cản, cũng không có ý định trốn tránh, chỉ tiếp tục khởi động lôi vân dần dần khuếch tán ra bên ngoài, bao vây cả một vùng.
- Hắn điên rồi sao?
Giao Long thấy cảnh tượng kia liền kinh hãi kêu lên:
- Vốn dĩ chính là kẻ tám lạng người nửa cân, là cục diện không ai chiếm được tiện nghi, nhưng lúc này hắn lại cố tình phân tán sức mạnh nghênh đón một kích toàn lực của đối phương, không phải là chán sống không?
Lữ Tâm Dao chỉ lạnh lùng nhìn, không hề lên tiếng.
Mèo trắng kêu “meo” một tiếng.
Giao Long cũng không quay đầu lại nói:
- Ngươi mới là kẻ ngốc!
Ầm!
Cũng ngay lúc này, trường thương do Thiên Ma hóa thành đã đánh tới người Phương Nguyên, giống như Giao Long dự đoán, dường như trong chớp mắt trường mâu kia liền đánh tan lôi vân quanh người Phương Nguyên, tạo ra một khoảng trống thật lớn, đánh thẳng đến trước người Phương Nguyên. Vào lúc này Phương Nguyên lại đột nhiên chỉ tay về trước, hoá ra Thái Cực Đồ chép hồng chép xanh chắn trước người.
- Khách!
Thái Cực Đồ kia đoán lấy trường mâu, phía trên lập tức hiện ra vết rách, khoé miệng Phương Nguyên cũng chảy ra vết máu.
Nhưng hắn vẫn đứng vững tại chỗ, thậm chí tay kia còn đang nắn pháp, khởi động lôi vân đã khuếch tán ra xung quanh bao vây lại ở giữa, như một thiên địa thật lớn chậm rãi từ bốn phương tám hướng vây kín về giữa.
Hắn phong bế Thiên Ma vào bên trong lĩnh vực của mình.
Ngay lúc chùm lôi vân vây kín khắp nơi, xung quanh Phương Nguyên bắt đầu xuất hiện biến hóa vô tận. Những biến hóa kia vô cùng kỳ diệu, trông rất sống động, giống như hoá thành thiên địa xung quanh hắn. Thiên địa này vốn là giả, chỉ là ảo ảnh, nhưng theo sự biến hoá lại càng ngày càng thêm chân thật, thậm chí còn sinh ra một loại uy nghiêm tương tự với thiên địa thật sự.
Khi loại uy nghiêm này xuất hiện liền khiến pháp tắc diễn hoá ra từ trong cơ thể Thiên Ma trở nên mất khống chế.
Giao Long hít một ngụm khí lạnh.
- Hắn đang muốn cắn nuốt pháp tắc của Thiên Ma sao?
Tới cảnh giới như Phương Nguyên, nếu tiếp tục truy đuổi sức mạnh tất nhiên muốn nắm pháp tắc trong tay, từng bước nắm quyền điều hành thiên địa.
Pháp tắc xây dựng thiên địa, thiên địa lại diễn hoá ra pháp tắc.
Đây là ý niệm cốt lõi của việc tu hành!
Sở dĩ Thiên Ma cường đại là bởi vì nó có thể diễn hoá ra pháp tắc, muốn đối phó nó, Phương Nguyên liền nghĩ ra một phương pháp. Hắn điều khiển lôi vân biến hoá, hình thành một thế giới giống với thiên địa, sau đó dựa vào sức mạnh bên trong vùng thiên địa này gây ảnh hưởng, thậm chí cắn nuốt pháp tắc do Thiên Ma diễn hoá ra, tuy rằng mạo hiểm nhưng đây cũng là phương pháp duy nhất.
- Hống….!
Thiên Ma không ngừng biến hoá bên trong thế giới của Phương Nguyên, khi thì như cự thú, khi lại như đao binh, khi lại giống phong hỏa.
Nhưng mỗi lần nó sinh ra một loại biến hóa liền nhanh chóng tiêu tán.
Ngược lại là thế giới lôi điện xung quanh nó bắt đầu trở nên càng lúc càng chân thật.
Chỉ trong quá trình này Phương Nguyên cũng chịu áp lực thật lớn, thanh bào bị rách nát, tóc bay tán loạn, sắc mặt tái nhợt, mỗi một lần Thiên Ma biến hoá đều là một lần tấn công đối với hắn. Tuy rằng thiên địa xung quanh không ngừng hút đi pháp tắc do Thiên Ma diễn hoá ra, nhưng vẫn có hơn phân nửa sức mạnh rơi vào trên người hắn, chỉ đành dựa vào sức lực thân thể cưỡng ép chống đỡ.
Sau lưng hiển hoá ra Bất Tử Liễu, rót sức mạnh vô tận vào trong cơ thể Phương Nguyên.
Đây giống một trận đại chiến tiêu hao, chỉ có thể nhìn xem rốt cục ai không thể trụ được trước.
Vào lúc thần quang của Bất Tử Liễu dần trở nên ảm đạm, trạng thái biến hoá không ngừng của Thiên Ma cũng dần trở nên chậm chạp. Sắc mặt Phương Nguyên lạnh lùng, biết đã tới lúc, bỗng nhiên đưa cao tay trái, nắm lại thật chặt trong hư không.