Chương 1842: Giấc ngủ sâu
Nghĩ đến vấn đề chư bàn, Phương Nguyên qua hồi lâu mới chậm rãi xoay đầu, nhìn về phía xa xa.
Bạch Miêu đang ngồi xổm trên gốc cây thấp, đuôi dài vung vẫy, ánh mắt nhìn phương xa, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Giao Long ngồi một phương vách đá, vẻ mặt buồn rầu, giống như đang nhớ đến chuyện cũ gì…
Nghĩ đên Bạch Cốt Chu Tước, bảo hộ Đại Tiên Giới tàn phá bao nhiêu năm đã bị mình chém giết, còn có lão quy ngủ say dưới đáy biển Thiên Nguyên Nam Hải, Phương Nguyên cúi đầu thở dài, cuối cùng hiểu được liên hệ giữa bọn họ…
Tứ đại Thần Vệ!
Hắn ở trong tấm bia đá nhìn thấy rõ, phụng mệnh Đế Thị trông coi Đế Trì nhiều thế hệ là bốn người bọn họ.
Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Quy!
Bốn vị này chính là tứ đại Thần Vệ trấn thủ Đế Trì nhìn thấy trong tấm bia đá. Bọn họ chưởng ngự lực lượng cảnh giới Siêu Thoát, liên thủ lại, thậm chí có thể chống đỡ Tiên Đế. Mà sứ mệnh của bọn họ là không cho tồn tại nào đến gần Đế Trì. Chỉ là, kết quả xem từ tấm bia đá, bọn họ cũng không thực hiện được chức trách của mình, vẫn bị Tiên Đế chưởng ngự Đế Trì.
Trận đại tai biến này xảy ra, có liên hệ chặt chẽ với bốn người bọn họ. Khó trách Bạch Cốt Chu Tước cảm thấy uất ức, biến thành bộ dáng điên cuồng này. Cũng khó trách Huyền Quy tị thế Thiên Nguyên, ngủ bao nhiêu năm!
Phương Nguyên từ trong chuyện cũ kia, miễn cưỡng cảm nhận được ý niệm biến hóa trong lòng bốn người bọn họ.
Có người cảm thấy uất ức, bởi vì không phải bọn họ phạm lỗi, những người này lúc trước cũng liều mạng ngăn cản Tiên Đế. Nhưng Tiên Đế quá mạnh, khư khư cố chấp, mới tạo ra trận đại tai biến như vậy. Có người cảm thấy được lúc trước đã không tiếc hết thảy ngăn cản Tiên Đế, cho nên tình cảnh hiện giờ mình cũng không thoát khỏi trách nhiệm. Có người bởi vì nhìn qua biến hóa của Đại Tiên Giới, nhìn thấy tuyệt cảnh hiện giờ, cảm giác tuyệt vọng thật sâu, không muốn ôm hy vọng gì, lâm vào giấc ngủ sâu.
Trong lòng Phương Nguyên nghĩ đến, cũng cảm thụ được ý tưởng trong lòng những người này.
Thật lâu thật lâu, vẫn chỉ có thể thở dài…
Ngoài thở dài, nói không nên lời, cũng chẳng có gì có thể nói!
…….
…….
Lịch sử nhìn thấy trên tấm bia đá đích xác khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng, hoảng hốt. Nhưng hiện giờ mình lại đây cũng không phải vì thương tiếc cảnh xưa, việc phải làm vẫn phải làm!
- Miêu huynh, lai lịch các ngươi ta đều đã biết, nhưng còn có mấy vấn đề muốn hỏi các ngươi!
Chậm rãi đứng dậy, Phương Nguyên nhẹ nhàng nói với Bạch Miêu nằm dưới tàng cây. Bạch Miêu đứng dậy, nhìn hắn, không kêu thành tiếng.
Phương Nguyên nói:
- Năm đó Đế Trì các ngươi trông coi là nơi sinh ra đạo khí Hồng Mông đi. Nói thế nào cũng là nơi ma tức hắc ám cuồn cuộn không dứt. Các ngươi đã trông coi Đế Trì nhiều năm như vậy, phi thường hiểu biết đạo khí hồng Mông. Các ngươi có biết đạo khí Hồng Mông luyện chế ra thế nào không, còn có biết hắn như thế nào nghịch chuyển thành ma tức không?
Bạch Miêu cũng không biết có nghe hiểu lời Phương Nguyên hay không, chỉ nằm trên cây, lẳng lặng xuất thần.
Phương Nguyên đợi một hồi, lại kiên nhẫn nói:
- Đế Hiên lúc trước ý đồ nghịch chuyển ma tức, vì sao sẽ thất bại?
Bạch Miêu vẫn không biến sắc, chỉ khiến người ta cảm thấy lạnh nhạt.
Phương Nguyên ngẩng đầu, nhìn Bạch Miêu, hỏi ra vấn đề quan trọng nhất:
- Có biện pháp nghịch chuyển ma tức không?
Bạch Miêu cúi đầu, đối mặt nhìn Phương Nguyên. Ánh mắt nó lớn mà trong veo, lại giống như ẩn chứa rất nhiều thâm ý. Tận sâu thâm ý này là vẻ tuyệt vọng nói không lên lời.
Nó giống như không muốn Phương Nguyên nhìn ra loại tuyệt vọng này!
- Sẽ có biện pháp!
Phương Nguyên nhìn nó hồi lâu, đứng lên, chậm rãi nói.
Bạch Miêu cũng đứng lên, không tỏ vẻ gì nhiều, đuôi dài nhẹ nhàng chỉ phía trước. Nó chỉ chính là vị trí trung tâm của tiểu thế giới. Đó là vách núi đen có tấm bia đá đen lập bên trên, một vùng vực sâu vạn trượng. Phương Nguyên đến tận cùng vực sâu, thần thức phóng ra, thanh khí rơi xuống, những nơi đi qua, tìm hiểu hết thảy vực sâu, rất nhanh ý thức được, dưới vực sâu này, chôn dấu đại trận truyền tống thật lớn. Trận pháp này mạnh mẽ còn huyền diệu, mạnh hơn nhiều trận pháp hắn từng nhìn thấy ở Thiên Nguyên. Giống như một hình ảnh thu nhỏ từ văn minh xưa, ẩn chứa hàm ý thần thông khiến người sợ hãi.
Đại trận truyền tống mạnh mẽ như thế tất nhiên không phải chỉ truyền tống ngàn dặm vạn dặm.
Phương Nguyên rất nhanh đoán được tác dụng của trận pháp này.
Đó là một đại trận truyền tống người ra vài vùng thiên địa!
Tam Thập Tam Thiên rộng lớn thế nào cũng chỉ là một phương thiên địa, phải trải qua nhiều vùng thiên địa, gian nan vô vàn, cho nên muốn nhanh đến mục đích, chỉ có tìm đại trận tuyền tống tinh diệu cực điểm, mượn lực đại trận này, nhắm thẳng đến Thái Hoàng Thiên!
Lúc trước bọn họ đi vào nơi cấm kỵ này, cũng là có ý định này.
Thấy được đại trận tuyền tống thật lớn, Phương Nguyên cũng hiểu được ý tứ của Bạch Miêu.
Tất cả chuyện tình này vẫn phải do tự mình xem xét.
Theo suy tính của hắn, bản thân muốn biết đáp án tất cả vấn đề, nhưng phải đến Thái Hoàng Thiên giải đáp.
Sau khi Đế Hiên trấn áp vạn tộc, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, đến nỗi ma tức không thể khống chế?
Thiên Nguyên ba ngàn năm chịu ma tức xâm nhập một lần, nguyên nhân là gì?
Quan trọng nhất, lúc trước những tồn tại nhìn trộm Thiên Nguyên, không cho cấm kị xuất hiện là gì?