Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1842 - Chương 1843: Thượng Thiện Thái Hoàng Thiên (1)

Chương 1843: Thượng Thiện Thái Hoàng Thiên (1)
……..

……..

Đủ loại này hắn chỉ có thể ở trong Thái Hoàng Thiên tìm thấy đáp án.

Bản thân thậm chí ở trong Đế Cung từng nhìn thấy đạo trì…

…. Đạo trì do tứ đại Thần Vệ bảo hộ mới là khởi điểm hết thảy!

Có lẽ cũng sẽ là điểm kết thúc!

……

……

- Cuối cùng thành công rồi…

Phương Nguyên và Bạch Miêu sau khi dứt lời, xoay người đi ra, chỉ thấy vào lúc này, Lạc Phi Linh ngồi trên một tòa cao phong, tiên triện đỉnh đầu phập phồng, tỏa ra tiên khí dày đặc, giống lốc xoáy thật lớn. Lốc xoáy này mỗi khi xoay vòng, tiên triện sẽ liên hệ thêm chặt chẽ với tiểu thế giới này. Nhìn ra được, nàng đang dùng phương pháp này thu vào tiểu thế giới. Bạch Cốt Chu Tước lưu lại tiểu thế giới này, vốn thật quan trọng, đương nhiên không thể làm lơ. Nhưng cho dù Phương Nguyên muốn thu tiểu thế giới này cũng vạn phần gian nan. Nhưng Lạc Phi Linh có tiên triện kia, không cần tốn nhiều khí lực. Chỉ cần một tiên triện, thân mình sẽ có quan hệ chặt chẽ với tiểu thế giới, thậm chí thật lâu trước kia, cả hai còn là một thể. Hiện giờ tiên triện ở trong tay Lạc Phi Linh, nàng về mặt nào đó là chủ nhân của thế giới này.

- Đại Tiên Giới năm đó quả thật quá mạnh mẽ, một tiên triện đã có tiên uy này…

Phương Nguyên ngưng thần thầm nghĩ, chỉ nghĩ đến tiên triện của Chu Tước lợi hại như vậy, mà tứ đại Thần Vệ Bạch Hổ, Thanh Long, Huyền Quy vào năm đó là giống nhau. Vậy ba người bọn họ có tiên triện đồng dạng như vậy không. Hiện giờ bọn họ gặp phải biến đổi lớn, hoàn toàn hóa thành sinh linh khác, có người trực tiếp quên đi quá khứ, có phải bởi vì tiên triện của bọn họ đều đã xảy ra vấn đề?

Đáng tiếc chính là không có biện pháp hỏi trực tiếp. Nhưng hiện giờ phải đi Thái Hoàng Thiên Tiên Cung nhìn thử.

- Tiểu thế giới này có truyền thừa từ Đại Tiên Giới trong quá khứ, thật sự quá quan trọng, là tâm huyết của vô số tiền bối. Nàng thu tiểu thế giới này, phải bảo hổ truyền thừa này thỏa đáng. Ta hiện tại phải đi Thái Hoàng Thiên, nàng cần thay đổi căn nguyên tiểu thế giới này trợ giúp ta. Nhưng lần này đi hung hiểm khó định, cho nên, nàng tốt nhất vẫn là… lưu lại chờ ta!

Phương Nguyên nghiêm túc nói với Lạc Phi Linh.

Lạc Phi Linh vừa nghe đã nóng mắt:

- Có náo nhiệt chàng lại không mang đi chơi?

Phương Nguyên kiên nhẫn khuyên nhủ:

- Đây cũng không phải trò đùa, huống hồ nàng không cần phải trấn áp thông đạo Long tộc sao? Hiện giờ nàng ngẫu nhiên đến giúp ta thì có thể, nhưng nếu vẫn không quay về, sợ thông đạo kia sẽ xảy ra vấn đề, đại kiếp nạn buông xuống nhân gian?

- Nơi đó… đã có an bài!

Lạc Phi Linh nhỏ giọng trả lời, không đợi Phương Nguyên chất vấn, nàng bỗng nhiên nói:

- Ta còn tức giận!

Phương Nguyên:

-….

Lạc Linh Phi nói:

- Cho nên cho dù chàng nói rất có lý, ta cũng chỉ nghe một nửa!

Phương Nguyên nói:

- Một nửa nào?

Lạc Phi Linh nói:

- Mấy thứ này, ta sẽ trông coi, nhưng Thái Hoàng Thiên, ta cùng đi với chàng!

Phương Nguyên trầm mặc hồi lâu, mới nói:

- Nơi đó thật sự có thể có đại hung hiểm…

Lạc Phi Linh nói:

- Ha hả, nói không chừng còn có tiểu nương tử xinh đẹp nữa…

Phương Nguyên:

- Quên đi, cùng đi đi!

Tất cả bí mật đều ở nơi cao nhất Thái Hoàng Thiên, cho nên, phải đi Thái Hoàng Thiên!

Khi Lạc Phi Linh khởi động tiên triện, trong vực sâu thật lớn, một trận rung động ầm vang, có tinh huy vô tận từ từ dâng lên.

Giống như sương trắng, hiện lên giữa trời cao. Sương trắng tụ lại điểm nhỏ, do tinh thần tạo thành. Ở giữa vùng sương trắng, một cửa thanh đồng dựng đứng lên. Cánh cửa thanh đồng kia độc nhất vô nhị, mang theo khí cơ lành lạnh, bên trong cánh cửa là lốc xoáy đen ngòm, không ngừng xoay chuyển, giống con cự thú há to miệng, chờ nuốt người. Ngay cả ánh mắt cũng nhìn chằm chằm cánh cửa, biểu thị tình cảnh có đi không về.

Bên trái cửa thanh đồng, có một tấm bia nhỏ, cổ văn biến ảo bên trong, cuối cùng hình thành năm chữ. Thượng Thiện Thái Hoàng Thiên!

Bất đồng với dự đoán của Phương Nguyên, nơi này quả thật có một cửa truyền tống trực tiếp để người ta xuyên qua chư thiên, tiến vào Thái Hoàng Thiên. Về mặt nào đó, cũng đại biểu, chỉ cần bước qua cánh cửa này là có thể trực tiếp đi đến trước Thượng Đế Tiên Cung. Đồng dạng, cũng đại biểu tồn tại cấm kỵ chưa biết hắn phải đối mặt! Sẽ trực tiếp chết đi hay hiểu hết mọi chuyện?

Tới bây giờ, Phương Nguyên đã không kịp suy tính. Nếu ở tình huống có điều kiện, hắn sẽ tỉ mỉ tính toán, tranh thủ nắm giữ hết thảy trong tay, để chính mình có phần thắng nhiều hơn, hoặc là tiêu trừ hết mọi hung hiểm nhất có thể. Nhưng sau khi đi Đại Tiên Giới, hết thảy đều không biết, hết thảy đều ẩn giấu sau thế giới tàn phá, cho nên hắn không có cách nào suy tính được gì. Về mặt nào đó, hắn chỉ có thể tiếp tục tiến về trước, kiên trì, không sợ hung hiểm. Giống như đánh bạc, được ăn cả ngã về không… Đối mặt với nhưng gì chưa biết là sợ hãi nhưng không có biện pháp khác, có sợ hãi thế nào cũng phải đi về phía trước.

Cho nên, đứng trước vùng đại môn Thanh Đồng, Phương Nguyên cũng không do dự gì, đợi đại môn Thanh Đồng tích tụ đủ lực lượng, hắn đi qua đầu tiên, Lạc Phi Linh đi sát phía sau hắn, sau đó là Bạch Miêu, Giao Long, Lữ Tâm Dao, Di tộc Thiên Đình,… Tất cả mọi người sau khi tiến vào đại môn, khắp thiên địa ầm vang tiếng nổ, nổi lên bụi mù cuồn cuộn.
Bình Luận (0)
Comment