Chương 1851: Phương pháp hóa giải đại kiếp nạn (1)
Hiện giờ bọn họ nói điều này, tự nhiên cảm thấy hết thảy xảy ra rất nhanh, nhưng nghĩ kỹ lại, có thể tưởng tượng Đế Khúc Cửu Bộ kia đến tột cùng đã chờ đợi bao lâu trong thế giới tuyệt phá, trong tuyệt vọng dài lâu, cho dù xảy ra cái gì cũng có thể lý giải.
- Mệnh lệnh tổ tiên, nói phải làm, hắn để đám Đế Khúc này chờ đợi, như vậy Đế Khúc phải làm theo đế uy, không thể không chờ. Nhưng dù sao tổ tiên cũng đã ngã xuống, mà sinh linh trong Đế Khúc Thập Bộ vẫn còn sống. Năm tháng dần trôi, bọn họ cũng sinh ra không ít kỳ tài, những người này bắt đầu không cam lòng, không cam lòng suốt ngày chờ đợi trong thế giới vô vọng, cũng không tình nguyện trải qua tuyệt vọng bi ai quấn quanh. Vì thế bọn họ bắt đầu cân nhắc, bắt đầu nghĩ biện pháp giãy khỏi trói buộc của đế mệnh, tìm kiếm cách sống khác…
Tộc trưởng Cam Kì nghe đến đây, sắc mặt khẽ biến, nhíu chặt mày. Bạch Miêu lẳng lặng ở bên người Bộ Phương, vẫn không nhúc nhích, đồng tử trông rất sâu thẳm.
Tất cả mọi chuyện, nói đều đã biết.
- Rốt cục, trong Đế Khúc Thập Bộ có người tìm được vài phương pháp có thể giúp bọn họ rời khỏi trói buộc Đế mệnh. Vì thế bọn họ quyết định kháng mệnh, rời Đại Tiên Giới đang tàn phá. Bởi việc này, giữa chư bộ đã xảy tranh chấp, cuối cùng thông qua hỗn chiến, trong ác chiến cuối cùng, mười đại Đế Khúc ở trong thế giới tàn phá công phạt lẫn nhau, có sáu bộ bị biết, một bộ không trọn vẹn, trốn về nơi khác của Đại Tiên Giới. Ba bộ khác liên thủ kết thành liên minh, chống Đế Mệnh, rời thế giới tàn phá này, tìm sinh cơ khác!
Nói đến đây, Đế Hư quay đầu nhìn tộc trưởng Cam Kì, nói:
- Các ngươi, là một bộ trốn thoát kia!
Tộc trưởng Cam Kì mở miệng, lại không biết nói gì. Có lẽ trong lịch sử tổ tiên bọn họ, nhưng chính hắn nói không rõ.
Đế Hư không nhìn bọn họ mà quay đầu nhìn Phương Nguyên, nói:
- Ngươi giống như không hề kinh ngạc…
Phương Nguyên gật đầu, sau một lát mới nói bốn chữ:
- Chuyện thường tình thôi!
Đây quả thật là lời trong lòng hắn. Tuy ba đại Đế Khúc phản bội, cãi Đế mệnh, nhưng mình thì có năng lực gì? Đổi lại là chính mình, có thể thủ hộ nhiều năm như vậy?
Đế Hư nghe vậy, cười nói:
- Không sai, chuyện thường tình. Chỉ cần là người, sẽ có lòng người, sẽ có khuyết điểm, cho nên phản bội của bọn họ có thể lý giải. Chẳng qua nếu chỉ là phản bội thì vậy thôi, không gì đáng sợ…
Trái tim Phương Nguyên khẽ động, ngẩng đầu nhìn hắn.
Đế Hư hơi mệt mỏi, lát sau tiếp tục nói:
- Chỗ mấu chốt là bọn họ không chỉ phản bội, bọn họ muốn sống sót, muốn vĩnh viễn giải trừ nguyền rủa Tiên Đế cho bọn họ, còn phải chuyển hóa thành bộ dáng trước đây, cho nên bọn họ định dùng di lưu tổ tiên cứu vớt bố trí của Tam Thập Tam Thiên, hết thảy làm thành của riêng. Dùng pháp bảo thiên đạo này, làm lại thế giới, tham sống sợ chết, bọn họ là sống sót nhưng bố trí Tiên Đế phục vụ quên mình lại bị hủy hoại trong chốc lát!
- Chuyện này…
Phương Nguyên ngẩng đầu, thật hơi ngoài ý muốn.
Chuyện này quả thật hắn không nghĩ đến, cũng không biết nên nói gì.
Đế Hư nói tiếp:
- Nếu Thập Bộ Đế Khúc thật phụng mệnh Tiên Đế, bảo vệ bố trí này, chờ người cứu thế trở về, vậy hiện giờ, Tam Thập Tam Thiên đã được nghịch chuyển. Nhưng bọn họ lại ích kỷ, hủy diệt bố trí của Tiên Đế, xây dựng ba vùng trời thiên ngoại, tránh ở bên trong. Chuyện này khiến ta dù đã trở về cũng không thể dễ dàng nghịch chuyển Hồng Mông. Chỉ có thể bắt đầu từ đầu, thôi diễn từng chút một, chữa trị Tam Thập Tam Thiên từng chút một!
Phương Nguyên nhíu mày, qua thật lâu mới nói:
- Đại kiếp nạn Thiên Nguyên thì sao?
- Cũng là bọn họ gây nên!
Đế Hư thở dài, nói:
- Ba bộ Đế Khúc này mượn bố trí Tiên Đế lưu lại nghịch chuyển ma tức hắc ám, hóa thành ba vùng thiên ngoại, trốn tránh bên trong, tham sống sợ chết. Nhưng bọn họ đã xem nhẹ đáng sợ của ma tức hắc ám, cho dù bọn họ đã xây dựng vùng trời thiên ngoại, ma tức hắc ám cũng có thể ăn mòn thiên ngoại từng bước một. Chờ đợi bọn họ vẫn là diệt vong. Vì thế bọn họ ra tay với bố trí thứ hai của Tiên Đế, Thiên Nguyên. Nơi đó vốn là nơi tổ tiên một lòng bảo hộ, lại bị bọn họ biến thành nơi liên quan đến sinh tử của mình. Bọn họ chuyển ma tức ăn mòn vùng trời thiên ngoại, mượn thông đạo phi thăng, dẫn về phía Thiên Nguyên, tạo ra áp lực…
- Mỗi ba ngàn năm một lần, vùng trời thiên ngoại dẫn ma tức hắc ám một lần, thật tự tại!
- Mà Thiên Nguyên, mỗi ba năm gặp đại kiếp nạn một lần, sinh linh đồ thán…
- Chuyện này chính là nguyên nhân của đại kiếp nạn Thiên Nguyên!
Đại kiếp nạn Thiên Nguyên ba ngàn năm một lần, lại đến như vậy?
Lời của Đế Hư khiến Phương Nguyên nhất thời trầm mặc, thật lâu không lên tiếng.
Cho dù đám người Đông Hoàng Sơn Đạo Chủ bên người hắn đều sớm biết chuyện này, lúc này giống như cũng bị cảm xúc nào đó ảnh hưởng, một đám trở nên trầm mặc, không nói nên lời. Trên tiên yến, giống như bị mây đen bao phủ.
Áp lực mà bi khuất!
Đại kiếp nạn Thiên Nguyên vẫn luôn là vấn đề lớn nhất phức tạp nhân gian. Không biết bao nhiêu năm rồi, từ khi đại kiếp nạn xuất hiện, tu sĩ Thiên Nguyên từ nhỏ đã đeo trên lưng áp lực bất đắc dĩ này.