Chương 1875: Một lòng trung can (1)
- Tà thuyết mê hoặc mọi người, nói lời xằng bậy, dẫn động bất an, lập tức đoạt tu vi, trục xuất khỏi Tiên Lão Hội, mệnh quy ẩn sơn môn, trong ba trăm năm không được xuất thế!
Nghe được trách cứ của Thiên Chủ, tất cả trưởng lão Tiên Lão Hội đều nhẹ nhàng thở ra. Có vẻ lời của tông chủ Thanh U Tông quả thật là lời ngông cuồng. Thiên Chủ nắm chắc mọi chuyện nên mới trọng phạt như thế.
Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, đối diện với tránh cứ của Thiên Chủ, tông chủ Thanh U Tông Khuất Trường Bạch không lễ bái tạ tội giống người bên ngoài mà là vẻ mặt bi phẫn. Hắn đột nhiên bước ra khỏi tiên điện, đi lên tiên đài trước Thần Sơn. Trên một phương tiên đài chúng tu Vô Ưu Lo tiếp đãi Phương Nguyên lần trước, quỳ thẳng xuống đất, đối mặt Thần Sơn, bi phẫn hét lớn:
- Ta sinh ra ở Vô Ưu Thiên, lớn lên ở Vô Ưu Thiên, một lòng trung thành với thiên địa, trung thành với Thiên Chủ, Vô Ưu có nguy, ta có thể giả vờ không thấy? Hôm nay ta hiểu sâu nguy cơ của thiên địa, thẳng thắn phát biểu suy nghĩ của mình, bị Thiên Chủ bất mãn, không muốn gặp ta. Vậy ta cần gì phải quy ẩn trong núi, còn không bằng trả lại thân thể này cho thiên địa!
Hắn nâng tay, lửa cháy bùng lên trong lòng bàn tay, đốt thân thể mình.
Thanh âm rống to bi phẫn trong lửa cháy:
- Cái chết của ta nếu đổi lấy suy nghĩ sâu xa của Thiên Chủ, trọn đời không hối hận!
Các trưởng lão cả Tiên Lão Hội đều chạy ra, sắc mặt hoảng sợ nhìn lửa cháy.
Tiên sử đến vì tiên chiếu của Tiên Đế cũng cảm thấy bất ngờ, nhìn lửa cháy kia.
Ai cũng không nghĩ đến tông chủ Thanh U Tông lại cương liệt như vậy, nguyện ý tự hủy thân thể, kinh động thiên địa.
Thanh âm hắn trước kia chết còn văng vẳng bên tai, khắc sâu trong tim chúng sinh.
Cho dù người lúc trước đều không xem trọng lời hắn nói, lúc này cũng không nhịn được suy nghĩ sâu xa.
Có rất nhiều ánh mắt theo bản năng nhìn về phía Thần Sơn.
Thiên Chủ Vô Ưu trên Thần Sơn vẫn bình tĩnh nhìn thân thể thần hồn của tông chủ Thanh U Tông, nhìn thần hồn hắn cháy trong lửa, sau đó vỡ nát, ánh mắt hắn vốn lạnh lùng, giống như hơi không đành lòng, nhưng vẫn chỉ trầm mặc, không nói được lời nào.
Tông chủ Thanh U Tông đầy lời xảo quyệt, dựa vào mua danh cầu lợi tiến vào Tiên Lão Hội đã chết như vậy.
Thế nhân không ai nghĩ đến hắn chết nhanh như vậy, nhất thời lời đồn truyền khắp nơi.
Có người nói hắn tài học sơ thiển, đụng đến tối kỵ, sợ tội mà chết. Cũng có người nói hắn ngu muội hèn nhát, chết cũng đáng đời.
Đối với lời nói của tông chủ Thanh U Tông ở trên Tiên Lão Hội, thế nhân không hề nghe được gì, bởi vì tiên trưởng lão biết tầm quan trọng của những lời này, không dám để thế nhân nghe thấy. Chỉ là bọn họ giống như vĩnh viễn không thể quên những lời của Khuất Trường Bạch khi bị đốt cháy cả người trên tiên đài. Cảnh tượng này khiến trong lòng bọn họ ít nhiều cảm thấy áy náy với Khuất Trường Bạch. Bọn họ truy phong Khuất Trường Bạch với danh Túc Lão, về mặt nào đó cũng khẳng định thân phận của hắn. Bởi vì trước khi hắn chết, không tiếp ý chỉ của Thiên Chủ, cho nên hắn đến khi chết vẫn là trưởng lão của Tiên Lão Hội. Còn Thiên Chủ cũng không nói gì chuyện này, ngầm thừa nhận.
Sau đó, rất nhiều người trào phúng Khuất Trường Bạch, bị Tiên Lão Hội trừng trị một phen, người trong thiên hạ rốt cục câm miệng.
Trước nghi thức tế lễ Khuất Trường Bạch, rất nhiều trưởng lão Tiên Lão Hội đều đến. Nhị trưởng lão Tiên Lão Hội tự mình đến, nhìn con gái Khuất Trường Bạch quỳ gối tại linh tiền, mặc áo tang trắng, trong mắt đầy lệ, trong lòng thương xót, âm thầm thở dài…
- Phụ thân nói, hắn không hối hận!
Tiểu nha đầu nhỏ bé đáng thương bỗng quay đầu, nói với Nhị trưởng lão.
Trong lòng Nhị trưởng lão run lên:
- Hắn đã sớm biết?
Con gái Khuất Chi Bạch dùng sức gật đầu, lau nước mắt trên mặt, nói:
- Phụ thân trước khi đi Tiên Lão Hội, từng nói với Yên Nhi, người khác nói hắn mua cầu chuộc lợi cũng được, hèn mọn thăng chức cũng được, hắn cũng không để ý. Hắn nói mình thật vô dụng, nhỏ bé nhưng dù sao mình vẫn là người Vô Ưu Thiên, hắn không thể thờ ơ nhìn Vô Ưu Thiên rơi vào cảnh nguy khó. Cho nên hắn dùng biện pháp của mình góp ý với Thiên Chủ. Hắn nói trong Tiên Lão Hội đều là người có kiến thức. Tuy hắn đã chết nhưng cũng có tác dụng với Vô Ưu Thiên…
Nhị trưởng lão nghe xong, trầm mặc thật sâu, sờ đầu tiểu nha đầu, ảm đạm rời đi. Hắn không biết, sau khi hắn rời đi, tiểu nha đầu mắt đầy lệ quang bỗng nhiên nở nụ cười.
Ba tháng sau, Nhị trưởng lão chạy tới Ly Hận THiên trao đổi việc chuẩn bị Tam Thiên Tiên Hội, khi để cập vấn đề trao đổi tài nguyên, Nhị trưởng lão bỗng hy vọng thay đổi tỷ lệ trao đổi tài nguyên…
Hai sứ giả khác đều kinh ngạc, mỉm cười trấn an, muốn theo lệ cũ. Nhưng không nghĩ đến, Nhị trưởng lão giống thuận miệng đề nghị thấy hai sứ giả khác không đáp ứng đề nghị của mình, thái độ vậy mà càng kiên định, cứng rắn lấy số lượng Hướng Sinh Thạch đồng dạng đổi nhiều Vạn Vật Mẫu Thủy và nguyên tinh bản mạng hơn. Càng nói càng phẫn nộ, thậm chí còn vỗ bàn trước mặt hai sứ giả, phẫn nộ giống sư tử.
- Đình Uyên, chúng ta cũng là người quen cũ, ngươi vì sao vào lúc này lại quật cường như vậy?
Thiên sứ Ly Hận bất đắc dĩ khuyên bảo:
- Vì Tam Thiên yên ổn, ngươi không định nhường bước?
Nhị trưởng lão Mạc Đình Uyên trầm giọng nói:
- Vậy vì sao không thể vì yên ổn của Tam Thiên, hai người các ngươi nhường bước?
Thái độ hắn kiên quyết, khiến hai sứ giả thiên khác bất mãn.