Chương 1877: Quả nhiên vẫn phải đến bước này (1)
Phía sau đại trưởng lão, càng nhiều người đứng dậy, không mở miệng, nhưng thái độ rõ ràng.
Trên mặt những người này đều còn bị thương, đều do người hai thiên Vong Sầu và Ly Hận đả thương lúc tranh chấp.
- Giải tán đi!
Thiên Chủ Vô Ưu lặng lặng nhìn bọn họi hồi lâu, mới thản nhiên nói ba chữ.
Tiên hội vì giải quyết vấn đề mà triệu tập, cuối cùng giải tán khi trong lòng mọi người đều đè ép cự thạch.
Bên trong Ly Hận Thiên Cung, ba Thiên Chủ ngồi đối diện nhau, thật lâu sau, Ly Hận Thiên Chủ mới mở miệng:
- Ta lấy Ly Hận Tiên Sổ suy tính, cảm thấy có người làm loạn trong Vô Ưu Thiên của ngươi, khi thôi diễn, mới đạt được tin từ trên người Mạc Đình Uyên. Không nghĩ tới khác với dự kiến của chúng ta, có lẽ, bởi vì thủ đoạn kia quá kỳ quái, thủ đoạn bình thường không thể tra xét ra, lại có lẽ…
Nói đến chỗ này, hắn liền im lặng, không nói được nữa.
Thiên Chủ Vô Ưu thay hắn trả lời:
- Lại có lẽ, Nhị trưởng lão Vô Ưu của ta vốn là chết oan!
Thiên Chủ Ly Hận chợt phát giác bất mãn trong lời nói của Thiên Chủ Vô Ưu, lập tức im lặng.
- Chuyện này…
Thiên chủ Vong Sầu chậm rãi mở miệng, giống như muốn khuyên bảo.
Thiên Chủ Vô Ưu trực tiếp ngắt lời, nói:
- Chém hết đám người chủ trì trao đổi thần vật!
Hai Thiên Chủ Vong Sầu Thiên và Ly Hận Thiên nghe vậy, đều hơi trầm mặc. Bọn họ đương nhiên lý giải ý của Thiên Chủ Vô Ưu, bởi vì Nhị trưởng lão Tiên Lão Hội của mình bị giết, khiến cả Tiên Lão Hội bất mãn, cho nên phải dùng đầu của trưởng lão Tiên Lão Hội hai chỗ bọn họ đến bình ổn phẫn nộ của quần chúng?
Nhưng Tiên Lão Hội vốn gồm những nhân vật nổi bật của từng vừng thiên địa, còn là tay chân bình thường xử lý mọi sự vụ cho bọn họ, có một vài người là người thân hay đệ tử của bọn họ, có lực ảnh hưởng hết sức quan trọng, nếu chém dễ dàng như vậy.
- Có thể giải quyết bằng cách khác!
Sau một lúc lâu, Thiên Chủ Ly Hận mới nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Người là không thể trảm!
Thiên Chủ Vô Ưu đột nhiên quay đầu nhìn bọn họ.
Thiên Chủ Vong Sầu cười khổ nói;
- Nếu tùy tiện chém đi, thuộc hạ của chúng ta sợ cũng sẽ rối loạn!
Thiên Chủ Vô Ưu hít sâu một hơi, đứng mạnh lên.
Qua hồi lâu, hắn chậm rãi ngồi xuống, cười dài nói:
- Vậy các ngươi nói nên làm gì?
Chuyện cuối cùng, khi trao đổi tài nguyên, theo tỷ lệ của Mạc Đình Uyên yêu cầu lúc còn sống mà giải quyết. Thiên Chủ Vô Ưu để đám trưởng lão Tiên Lão Hội trở về Vô Ưu Thiên, giống như mọi việc đã được giải quyết viên mãn. Nhưng sau khi trở về Vô Ưu Thiên, Thiên Chủ Vô Ưu rất nhanh phân phó đại trưởng lão làm việc.
Sau một tháng, đại trưởng lão trở về Thần Sơn, bẩm báo với Vô Ưu Thiên:
- Đã điều tra tất cả mọi người, không có dị thường!
Thiên Chủ Vô Ưu nhíu mày, lạnh nhạt nói;
- Tất cả mọi người sao?
Đại trưởng lão trầm giọng nói:
- Tất cả người từng gặp vị khách đến từ Thiên Nguyên đều đã điều tra kỹ lưỡng, cân nhắc cẩn thận trước sau, cũng hỏi rõ mọi chi tiết. Có tiên thị của Thiên Chủ làm chứng, những người này đều làm theo phân phó của Thiên Chủ, luận đạo với người khách Thiên Nguyên mà thôi, cũng không có tiếp xúc khác. Ta đã dùng tâm kính chiếu qua tâm mỗi người, không thấy thần hồn bọn họ có vấn đề gì!
Hắn cũng không nói tâm kính có thể chiếu lòng người, nhưng nếu tu vi đối phương quá thấp, có thể tổn thương thần hồn của đối phương. Cho nên hắn không chiếu người con gái Khuất Trường Bạch di luu, chẳng qua dùng thủ đoạn tinh tế khác quan sát. Tuy nói lúc thi pháp điều tra, từ trong ánh mắt đứa bé gái kia giống như thấy được chút khác thường. Nhưng trong tiềm thức của hắn không muốn nói ra chuyện này.
Thiên Chủ Vô Ưu trầm mặc, không mở miệng nữa.
Đại trưởng lão trở nên to gan, bỗng nhiên nói:
- Thần có một lời không biết có nên nói không!
Thiên Chủ Vô Ưu nhìn hắn, gật đầu.
Đại trưởng lão nói:
- Có lẽ những dị sổ kia vốn là giả!
Đồng tử Thiên Chủ Vô Ưu co rụt lại, có kiếm quang lóe lên.
Thanh âm của đại trưởng lão cũng bi thương, thấp giọng nói:
- Vô Ưu Thiên hiện giờ đã có người tâm loạn rồi!
- Quả nhiên vẫn phải đến ngày ngày sao?
Thiên Chủ Vô Ưu tỉ mỉ nghĩ về chuyện hai Thiên Chủ Vong Sầu và Ly Hận. Nỗi lòng từ lâu không gợn sóng của hắn đột nhiên nổi dậy một trận sóng. Đối với thế cục hiện giờ, không ai hiểu rõ hơn hắn.
Dưới đại kiếp nạn này, Thiên Nguyên tất vong. Ba người bọn họ cũng không phải không thương lượng ra tay trợ giúp Thiên Nguyên vượt qua kiếp này. Nhưng tồn tại Thái Hoàng Thiên kia làm ba người bọn họ kiêng kị, không dám hành động thiếu suy nghĩ. Cho nên mới quyết định động không bằng tĩnh, không quản tồn vong của Thiên Nguyên, đợi sau một kiếp này, nghĩ biện pháp giải quyết Thái Hoàng Thiên.
Nhưng nếu Thiên Nguyên bại vong, ma tức về sau phải làm sao bây giờ? Kỳ thật, trong lòng ba Thiên Chủ bọn họ đã sớm nghĩ biện pháp ổn thoả. Muốn ba vùng trời thiên ngoại vĩnh viễn ổn thỏa, cũng chỉ có một biện pháp.
- Có lẽ, quả thật phải sớm chuẩn bị!
Thiên Chủ Vô Ưu qua thật lâu mới chậm rãi nói một câu:
- Chẳng qua phải sau Thiên Hội mới được!
Đại trưởng lão nghe vậy, kinh ngạc, sau một lúc lâu, chậm rãi cúi người thi lễ với Thiên Chủ.
- Muốn ba vùng trời thiên ngoại vĩnh viễn ổn thỏa, chỉ có một biện pháp!
Tại Ly Hận Thiên, Thiên Chủ Ly Hận Thiên và Vong Sầu Thiên đang ở trong Ly Hận Thiên Cung trò chuyện.