Chương 1895: Đều là đường cùng (1)
Tất cả mọi người biết, đại kiếp nạn ma tức của Thiên Nguyên đến từ ma tức của sáu đại trận luân hồi dẫn đường. Nếu hủy diệt sáu đại trận luân hồi, ít nhất hủy diệt một bô phận ma tức ba Thiên Chủ dẫn vào, Thiên Nguyên đương nhiên sẽ không gặp đại kiếp ba ngàn năm. Như vậy, Thiên Nguyên còn đủ thời gian phân thắng bại với ma ngẫu độ kiếp, có thể có thời gian thăng cấp, có lực lượng ứng phó hết thảy.
Tuy Tam Thập Tam Thiên tràn ngập ma tức nhưng Thiên Nguyên và Đại Tiên Giới có vách tường tồn tại, cho nên Tam Thập Tam Thiên cũng không ảnh hưởng Thiên Nguyên, Thiên Nguyên cũng đủ thời gian và tinh lực quyết định có nhúng tay vào việc của Đại Tiên Giới không.
… Dù sao, hiện giờ Thiên Nguyên thiếu là thời gian!
Cho nên, tuy việc làm của Thiên Nguyên điên cuồng nhưng cũng trong dự kiến của mọi người.
Khi động đất truyền đến, Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu không quá lâu đã ý thức được chỗ vấn đề. Thần sắc hai người đều kinh hãi, giương mắt nhìn. Bọn họ có thể nhìn thấy tiếng gầm rú trong vùng Hoàn Vũ, giống như có bàn tya vô hình đang lay động mọi thứ. Đó là trụ cột lắc lư trong chỗ sâu căn nguyên Hoàn Vũ.
Sắc mặt bọn họ đều lo lắng.
Bởi vì Phương Nguyên hiện giờ không chỉ hủy diệt sáu đại trận luân hồi.
Trong ý thức của bọn họ, thậm chí có thể cảm nhận hai vùng thiên địa Ly Hận và Vô Ưu Thiên đang chấn động, giống như động đất. Thiên Ma và ma tức hắc ám đang bao vây hai vùng thiên ngoại giống như con kiến ngửi được mùi máu, trở nên hưng phấn, bao vây lên, tranh giành gặm cắn, định chen chúc vào thế giới kia.
- Đứa nhỏ kia…
- Đứa nhỏ Thiên Nguyên, hắn muốn hủy đi căn cơ của cả thiên ngoại chúng ta…
Thiên Chủ Ly Hận ngẩng đầu, thanh âm tuyệt vọng, hốt hoảng kêu to.
Thiên Chủ Vô Ưu không thất thố như hắn, nhưng sắc mặt vẫn tái nhợt, có mồ hôi lạnh chảy ra.
Hai người bọn họ đều lựa chọn thôi diễn thần thông pháp bảo, xé ra thông đạo bí ẩn, đuổi đến ngăn cản Phương Nguyên. Nhưng lúc này, Đế Hư bỗng nhiên ngừng tay, chỉ cười dài nhìn bọn họ, chậm rãi chờ đợi.
Trái tim hai Thiên Chủ giật mình, phản ứng lại:
- Hắn đang đợi chúng ta qua đó?
Trong lúc nhất thời, trái tim bọn họ hậm hực, không biết nên làm gì.
Sau đó, Đế Hư như hổ rình mồi. Nếu bọn họ liều lĩnh, đi ngăn cản Phương Nguyên, không thể nghi ngờ giao việc sau lưng cho Đế Hư, chẳng khác giao mạng nhỏ vào tay người này. Quan trọng hơn là nhìn bộ dáng của Đế Hư, hắn rõ ràng không chỉ muốn tính mạng và tiên bảo của hai người, thậm chí còn muốn sáu đại trận luân hồi. Nếu hắn thực hiện được sẽ đáng sợ ra sao? Nhưng nếu hắn không quản, chẳng lẽ tùy ý để thằng nhóc kia hủy sáu đại trận luân hồi sao?
Hai người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng tuyệt vọng.
Chẳng lẽ thật phải liều lĩnh, phải gọi về toàn bộ lực lượng tiên bảo đến đây sao, sau đó liên thủ trấn áp Đế Hư?
Với cảnh giới Bất Hủ của hai người bọn họ, thêm vào lực tiên bảo đầy đủ, liên thủ với nhau, thao túng Hoàn Vũ vô địch. Vô luận là Đế Hư đến từ đâu, đến tột cùng mạnh thế nào, đều sẽ thua trong tay bọn họ. Nhưng bọn họ rất nhanh ngẫm lại, tâm sinh tuyệt vọng. Bởi vì bọn họ biết, hiện giờ thật sự làm vậy, hai thiên địa Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên sẽ bị phá hủy!
Ma tức hắc ám và ma vật vô tận tạo áp lực quá lớn cho vùng thiên địa này.
Một khi đã không có tiên bảo trấn áp, ma tức hắc ám và ma vật vô tận chắc chắn vọt vào thế giới của bọn họ.
Trái tim hiện giờ hiện lên vô số ý niệm, trái tim của bọn họ trở nên bi thương!
- Chẳng lẽ…
-… xung quanh đều là đường cùng sao?
Rầm rầm…
Trong hai mắt thâm trầm vô tận, đầy vẻ u uất, Đế Hư phất tay áo đi đến đại điện.
Hắn vốn giống người ngoài cuộc, xem hai vị Thiên Chủ có đi sáu đại trận luân hồi ngăn cản Phương Nguyên không. Không nghĩ rằng hai người này lại do dư. Như vậy hắn sẽ không khách khí, lập tức diễn động sức mạnh to lớn của Vô Uyên Khổ Hải, hợp sức vớ ma tức hắc ám vô cùng, trấn áp hai người bọn họ, thanh âm mỉa mai vang trong chỗ sâu ma tức hắc ám
- Mỗi ba ngàn năm, lại ba ngàn năm, các ngươi vì ích kỷ của mình, giáng tai họa ở Thiên Nguyên đủ rồi. Hiện giờ sinh linh Thiên Nguyên muốn báo thù, chính là chuyện thiên kinh đại nghĩa. Báo ứng không vui sao, các ngươi làm sao còn thể hiện bộ dáng bi phẫn chứ?
Hắn cười lớn, trong Vô Uyên Khổ Hải, cào hai bàn tay to về hai vị Thiên Chủ.
- Chẳng lẽ các ngươi không biết đạo lý luân hồi sao?
Trong thanh âm chê cười, hai Thiên Chủ nháy mắt bị Khổ Hải bao phủ, thân hình va chạm.
- Vô Ưu đạo huynh, hiện giờ chỉ có một biện pháp…
Bên trong Vô Tận Khổ Hải, hai Thiên Chủ nỗ lực ổn định thân hình, dưới bi thương tuyệt vọng, bọn họ cũng sinh ra tâm tư khác. Thiên Chủ Ly Hận mở miệng đầu tiên, chấn động thần thức đột phá trong Vô Uyên Khổ Hải, nói với Thiên Chủ Vô Ưu:
- Cho dù đến lúc này, chúng ta vẫn phải nghĩ cách bảo hộ một thế giới… ít nhất giữ lại một thế giới!
- Giữ lại một thế giới sao?
Trái tim Thiên Chủ Vô Ưu chấn động, ánh mắt lành lạnh nhìn Thiên Chủ Ly Hận.
Vẻ mặt Thiên Chủ Ly Hận bi thảm, tóc trắng bung xõa, ánh mắt sâu xa, nhìn Thiên Chủ Vô Ưu, thần thức cuồn cuộn:
- Không sai, việc đã đến nước này, chúng ta đã không thể giữ lại hai thế giới. Nếu muốn trời thiên ngoại không kết thúc, chỉ có thể làm vậy…
Ánh mắt của Thiên Chủ Vô Ưu lập tức lạnh lên.
Hắn đương nhiên biết Thiên Chủ Ly Hận đề nghị cái gì…