Chương 1896: Đều là đường cùng (2)
Việc đến nước này, nếu không muốn đi vào tuyệt đồ chân chính, vậy chỉ có thể hy sinh!
Một trong hai người bọn họ liều lĩnh, triệu hồi tiên bảo trấn áp thiên địa mình, đối kháng Đế Hư, sáng tạo cơ hội cho người khác tiến đến sáu đại trận luân hồi ngăn cản Phương Nguyên, chỉ có con đường sống như vậy… Nhưng phương pháp này cũng phải hủy diệt một thế giới!
Đối với bọn họ, đó không chỉ là một thế giới mà còn là tộc nhân của bọn họ, hậu duệ của bọn họ, đệ tử môn nhân của bọn họ cùng với hàng tỉ người cung phụng bọn họ như thần minh. Kỳ thật còn quan trọng hơn Thiên Nguyên đối với Phương Nguyên. Bởi vì đối với bọn họ, về mặt nào đó, thiên địa này là sinh mệnh của bọn họ. Quan hệ giữa bọn họ và trời thiên ngoại quá sâu, sâu đến mức vùng thiên địa của mình bị hủy diệt, bản thân cũng gặp phản phệ, cũng có thể vĩnh viễn ngã xuống.
Đó là hy sinh, hy sinh chân chính!
Hy sinh thế giới của mình bảo hộ thế giới của đối phương…
Đối mặt với đề nghị của Thiên Chủ Ly Hận, trong thức hải của Thiên Chủ Vô Tận giống như không có ý niệm gì, hoặc ý niệm không hiện lên nổi. Trong thức hải hắn hiện giờ chỉ tràn ngập cam lòng và cuồng bạo. Hai mắt đỏ lên, phẫn nộ giống như con sư tử, nhìn Thiên Chủ Ly Hận, rít gào rống lớn:
- Dựa vào cái gì?
- Dựa vào cái gì hy sinh Vô Ưu Thiên chúng ta bảo hộ Ly Hận Thiên các ngươi?
- Dựa vào cái gì không phải các ngươi hy sinh Ly Hận Thiên bảo hộ Vô Ưu Thiên ta?
Câu trả lời đầy phẫn uất và phẫn nộ, lòng Thiên Chủ Ly Hận trầm xuống.
Lúc này, nàng có vô số lời muốn nói. Tỷ như Ly Hận Thiên ổn định hơn, khổng lồ hơn, có ý nghĩa tồn tại hơn Vô Ưu Thiên. Hơn nữa Ly Hận Thiên bị ma tức ăn mòn nhẹ nhất trong ba vùng thiên ngoại. Cho nên về sau phòng ngự cũng thuận tiện hơn. Vô luận về mặt nào, hẳn phải bảo hộ Ly Hận Thiên, đề nghị của mình không thành vấn đề. Nhưng nàng vừa mở miệng, lại không nói được gì. Bởi vì mình có trăm ngàn vạn lý do chứng minh mình là đúng, nhưng một lý do của Thiên Chủ Vô Ưu đã có thể phủ quyết.
Ly Hận Thiên không phải thiên địa của hắn, Vô Ưu Thiên mới là thiên địa của hắn! Lúc này, mình có năng lực gì thuyết phục hắn chứ?
- Vậy thôi đi…
Thiên Chủ Ly Hận bỗng nhiên đau khổ thở dài, giống như điên, chạy ra khỏi Vô Uyên Khổ Hải. Thái Sơ Cổ Thụ phía sau tản ra thần quang vô tận, chiếu rọi Hoàn Vũ màu đen, liều mạng trấn áp Đế Hư.
Cùng lúc đó, Thiên Chủ Vô Ưu cũng chạy ra khỏi Khổ Hải, hiệp lực thần sơn trấn áp Đế Hư.
Lúc này, hai người bọn họ đều điên cuồng, cũng đều tuyệt vọng!
Con đường duy nhất cũng đi không thông!
Một khi như vậy, chỉ có thể liều mạng.
Đối mặt hai Thiên Chủ điên cuồng, tuyệt vọng như thú, chỉ có Đế Hư vui vẻ, hắn giống như trêu chọc hai người càng thêm điên cuồng. Cho dù hắn thoạt nhìn không thoải mái dưới thế công, nhưng tươi cười trên mặt càng rõ ràng, vừa đấu pháp kinh thiên động địa cùng hai người, vừa cười lớn:
- Con người a, đây là con người a…
Trong Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên.
Hàng tỉ sinh linh ngẩng đầu, bọn họ thấy trên đỉnh đầu giống như che thêm một tầng mây đen thật dày.
Vốn là ban ngày, lúc này biến thành ban đêm. Có cảm xúc tuyệt vọng và áp lực truyền ra từ trong mây đen.
Hiện giờ mọi người đều đang chờ đợi, trong lòng cầu nguyện, bái lạy. Bọn họ biết đại nạn sắp đến, nhưng cũng không tuyệt vọng.
Bởi vì bọn ho tin, tin Thiên Chủ của mình, nhất định không tiếc hết thảy bảo hộ vùng thiên địa này! Về mặt nào đó, tín niệm của bọn họ là chính xác. Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu quả thật không tiếc hết thảy bảo hộ bọn họ, tuyệt không khiến bọn họ gặp tổn hại!
Nhưng bởi vì như vậy, bọn họ cũng đánh mất hy vọng cuối cùng!
Tình thế rõ ràng thật khẩn cấp nhưng thời gian cứ tiếp tục trì hoãn.
Thiên Chủ Ly Hận và Thiên Chủ Vô Ưu đã phát giác Phương Nguyên đang làm gì, nhưng hai người đều không ngăn cản, giống như không phát giác được gì, vẫn cắn chặt răng liều mạng với Đế Hư. Rõ ràng biết Đế Hư hiện giờ thật đáng sợ nhưng cho dù thế nào cũng không thể phân thắng bại trong thời gian ngắn, bọn họ vẫn tiếp tục chiến đấu!
Trong lúc bọn họ kéo dài thời gian, Phương Nguyên lại không có. Người ngoài không biết Phương Nguyên làm thế nào hủy sáu trận luân hồi này. Bọn họ chỉ có thể cảm giác từng đợt chấn động của thiên địa. Cảnh này khiến bọn họ hiểu được, Phương Nguyên phải dùng khí lực toàn thân để phân cao thấp với sáu đại trận luân hồi!
Chẳng qua, sáu đại trận luân hồi có thể chịu nổi ba vùng thiên địa, cũng không hề chậm trễ vận chuyển. Từng là đại trận tập trung tâm huyết của Đế thị trong Đại Tiên Giới Bất Hủ vô tận, há có thể dễ dàng bị phá hư?
Cho nên chấn động xung quanh vẫn còn tiếp tục, giống như sắp sụp đổ, nhưng vẫn không sụp đổ.
Tuy sáu đại trận luân hồi không bị phá trong thời gian ngắn nhưng biến đổi tạo ra cũng cực kỳ đáng sợ. Ly Hận Thiên, Vô Ưu Thiên và Vong Sầu Thiên đều xây dựng trên sáu đại trận luân hồi. Vong Sầu Thiên đã bị hủy, Ly Hận Thiên và Vô Ưu Thiên còn đang đau khổ chống đỡ. Vốn nhờ vào bản lĩnh của bọn họ, thế giới này không khuyết điểm, hơn nữa tiên bảo trấn áp căn nguyên thế giới. Một thế giới không sơ hở ngay cả ma tức hắc ám cũng chỉ có thể chậm rãi ăn mòn mà không thể trực tiếp tác loạn trong thế giới này.