Chương 1897: Đã định kết cục (1)
Nhưng hôm nay, tiên bảo trấn áp căn nguyên thế giới bị hai Thiên Chủ dẫn dắt ra số lượng lớn lực lượng, đối kháng Đế Hư, đến nỗi lực lượng trấn áp căn nguyên thế giới là không đủ. Hơn nữa hiện giờ sáu đại trận luân hồi đều bị thương nặng, chấn động không thôi, khiến hai phương thế giới không hề an ổn. Trong chớp mắt, không khỏi xuất hiện một vài hỗn loạn, lộ ra sơ hở cực kỳ nhỏ bé. Sơ hở như vậy, lúc bình thường sẽ hoàn toàn được chữa trị trong chớp mắt.
Đây là khả năng tự chủ của một vùng đại đạo thiên địa!
Nhưng hôm nay tình thế đã khác!
Không biết có bao nhiêu Thiên Ma, ma tức hắc ám đang vây quanh bên ngoài vùng thiên địa, đau khổ tìm kiếm cơ hội. Vốn hàng rào một phương thiên địa cũng không phải bọn họ có thể dễ dàng đánh vỡ nhưng sau khi phương thế giới kia xuất hiện, chúng nó điên cuồng lên, muốn tiến vào trong…
Một sơ hở nhỏ bé rốt cuộc tạo ra khe nứt. Thiên địa không trọn vẹn xuất hiên khe nứt, vô số Thiên Ma chen chúc đến, muốn vào bên trong. Sau đó rốt cục xuất hiện Thiên Ma chui vào trong Vô Ưu Thiên.
Con Thiên Ma này vọt vào Vô Ưu Thiên, hét lớn, biến ảo trong không trung. Sau đó sử dụng bản năng, biến ảo đủ loại hình dạng, thậm chí lộ ra điên cuồng hưng phấn, đánh tới sinh linh vùng trời thiên ngoại còn ngây thơ không biết gì. Sau đó, ma tức hắc ám dũng mãnh tiến vào, trong đó còn có ma vật hắc ám vô tận.
Trong Vô Ưu Thiên hiện giờ, sinh linh tu vi mạnh mẽ đều đi theo Thiên Chủ Vô Ưu chinh chiến Vong Sầu Thiên, không biết sống chết, ở lại đều là dân chúng và sinh linh già nua, yếu ớt, còn có không tu hành. Bọn họ kinh ngạc ngẩng đầu, thấy đại tai nạn hạ xuống, sau đó bọn họ há to miệng, tâm tuyệt vọng, suy sụp quỳ rạp trên mặt đất.
- Tai nạn đã đến, Thiên Chủ hiện giờ ở đâu…
Tất cả sinh linh Vô Ưu Thiên đều cảm giác được tai ương ngập đầu. Bọn họ vốn không thể đối kháng tai kiếp này!
Bên trong tàn khu Vong Sầu Thiên, Thiên Chủ Vô Ưu đang đối kháng với Đế Hư một cách vô ích, dùng hết thảy lực lượng chiến đấu, đột nhiên cảm giác biến hóa của Vô Ưu Thiên, cả người run lên. Hắn cảm giác đau đớn trong lòng, hàng tỉ sinh linh Vô Ưu Thiên đang cầu nguyện hắn, khẩn cầu hắn trở về, cứu giúp dân chúng… Nhưng hắn không làm được, hắn giương mắt nhìn, chỉ nhìn một vùng tuyệt vọng vô tận.
- Thiên địa của ta, ôi…
Thiên Chủ Vô Ưu bi phẫn rống to, hai mắt bốc lửa, sau đó ra quyết định. Hai tay hắn vung lên, khởi dậy đạo ấn, dẫn dắt lực lượng nào đó.
Trong Vô Ưu Thiên lúc này là một vùng đại loạn, có người đang phấn khởi chém giết Thiên Ma và ma vật hắc ám, càng nhiều là quỳ xuống đất khẩn cầu Thiên Chủ trở về. Khủng bố bọn họ đang đối mặt khiến bọn họ thành kính hơn bao giờ hết, chờ mong nhìn thấy thân ảnh của Thiên Chủ. Nhưng bọn họ không ngờ Thiên Chủ còn chưa trở về đã xảy ra biến hóa khác.
Vị trí trung tâm Vô Ưu Thiên, Hướng Sinh Thần Sơn đứng đỉnh thiên lập địa, còn cao hơn trời đột nhiên bị lực lượng nào đó triệu hồi, rễ cây chấn động, thoát khỏi đại địa, sau đó bay cao lên. Trên tiên đài dưới thần sơn, vô số người cầu nguyện dại ra nhìn tòa núi bay lên trời cao, đột phá cửu tiêu, tạo một lỗ thủng trên trời, biến mất tại thiên ngoại.
- Thần sơn…
Tất cả mọi người đang cầu nguyện đều ngây dại. Bọn họ khó có thể tưởng tượng mình vừa nhìn thấy gì…
Đại tai buông xuống, Thiên Chủ bọn họ không ra tay giúp bọn họ, ngược lại nhổ đi Hướng Sinh Thần Sơn.
Vô Ưu Thiên không có Hướng Sinh Thần Sơn trấn áp, đột nhiên yếu ớt hơn nhiều, lập tức chấn động thành nhiều khe nứt và bị ma tức hắc ám xâm nhập. Sau đó nhìn thấy ma tức hắc ám cuồng bạo hơn tiến vào, phía sau là ma vật hắc ám vô cùng vô tận. Dấu hiệu tai kiếp lập tức mạnh hơn mười lần, phô thiên cải địa, lan tỏa đến chúng sinh.
- Vì sao… vì sao vậy…
Không biết có bao nhiêu sinh linh Vô Ưu Thiên bi phẫn tuyệt vọng, rống lớn lên trời.
- Thiên Chủ đã bỏ rơi chúng ta rồi sao…
- Trước tai kiếp còn không ra tay bảo vệ mà còn nhổ đi Hướng Sinh Thần Sơn…
- Thiên Chủ, người bỏ rơi con dân mình sao?
Hy vọng càng lớn, thất vọng càng lớn.
Người đang cầu khẩn Thiên Chủ đáp xuống cứu bọn họ, nhìn Thiên Chủ Vô Ưu không những không xuất hiện mà còn nhổ đi thần sơn, lập tức sụp đổ, trái tim đầy bi phẫn và bất mãn, thậm chí còn oán hận nhìn trời.
Lúc này, không ai biết, Thiên Chủ Vô Ưu cũng từng liều mình tranh chấp vì Vô Ưu Thiên! Nhưng hiện giờ có tranh chấp thế nào cũng vô dụng! Vô Ưu Thiên đã bị ma tức hắc ám xâm nhập, đại thế đã mất, kết cục sụp đổ đã định!
Cho nên Thiên Chủ Vô Ưu gọi về Hướng Sinh Thần Sơn. Hắn chiếm toàn bộ lực tiên bảo, khí cơ tăng vọt, pháp lực mênh mông cuồn cuộn. Trong tàn khu Vong Sầu Thiên, tinh không u ám, một tòa thần sơn xuất hiện, giống như mãi tồn tại nơi đó, tản ra tiên uy không cách nào hình dung. Thiên Chủ Vô Ưu đứng trên đỉnh núi, trên mặt toàn tuyệt vọng và bi phẫn!
- Thế giới của chúng ta đã không còn…
Hắn lan tỏa khí cơ trên thần sơn ra xung quanh. Ma tức hắc ám vô cùng vô tận đều bị lực lượng thần sơn tạm thời bức lui. Lúc này, Thiên Ma và ma vật hắc ám đều không thể đến gần.
Ngay cả Đế Hư cũng tiêu thất quỷ dị, xung quanh không thấy bóng dáng của hắn. Chỉ có thể mơ hồ nghe được tiếng cười của hắn còn vang vọng xung quanh.
- Đại thế đã mất…