Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1914 - Chương 1915: Nhất Cử Nhất Động

Chương 1915: Nhất cử nhất động
- Ta nghĩ đại đạo thiên địa đã thay đổi, thì ra đại đạo thiên địa là ở nơi này!

Hắn nói như vậy, đột nhiên tự giễu:

- Thật ra ta đã sớm hiểu được, đại đạo thiên địa kia ở chỗ nào, ai có thể thay đổi?

Nói xong câu này, hắn nhẹ nhàng khởi động pháp ấn.

Xung quanh hắn, thiên địa lập tức co rút nhỏ lại, giống như hắn trở thành trung tâm thiên địa.

- Chuyện này… làm sao có thể?

Ba đại ma ngẫu chuyển sinh, ánh mắt đột nhiên trở nên khó tin.

Sinh linh Thiên Nguyên vốn tuyệt vọng, lúc này thất thanh kêu lớn:

- Tiểu Đông Hoàng…

- Không cần gọi ta là tiểu Đông Hoàng!

Đông Hoàng Sơn Đạo Tử ngay lập tức mở mắt.

Khi hắn mở mắt, cả vùng thiên địa này cũng giống như cùng mở mắt, ánh mắt thương xót nhìn nhân gian đầy thương tích.

- Từ hôm nay trở đi, ta có tư cách trở thành chủ Đông Hoàng Sơn!

Khi hắn nói xong, thân hình hắn đột nhiên biến mất, giống như trong giây lát, dung nhập vào trong thiên địa. Một khắc tiếp theo, hắn lại xuất hiện, quá trình này rất nhanh, nhanh đến mức giống như ảo giác. Nhưng nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện, lần thứ hai hắn xuất hiện đã hoàn toàn không giống lần trước. Nhất cử nhất động của hắn đều giao hòa với đại đạo thiên địa.

- Giao thủ sống chết nhiều năm như vậy, ngươi vẫn không thể đột phá…

Ba ma ngẫu kia vừa phẫn, vừa không cam lòng, sẵng giọng rống lớn:

- Vì sao vào lúc này, ngươi lại đột phá bước cuối cùng, nhưng có tác dụng gì? Nhân gian tất vong, thêm một Đại Thừa ngươi thì thế nào?

Trong tiếng rống giận, bọn họ quấn quanh ma tức vô tận, nghịch thiên xông lên, cắn nuốt vạn vật.

Bọn họ gần như phải cắn nuốt khí phách cả vùng thiên địa này!

Nhưng đón đầu ba ma ngẫu chuyển sinh dây dưa với mình mấy năm, sắc mặt Đông Hoàng Sơn Đạo Chủ trở nên thập phần bình tĩnh. Hắn nghiêm túc mở miệng, cũng không biết đang nói cho ba ma ngẫu nghe hay là nói cho người vẫn luôn âm thầm theo dõi mình nghe, người khiến mình tin tưởng:

- Từ hôm nay trở đi, Thiên Nguyên sẽ có Đại Thừa mới, hơn nữa tuyệt không phải chỉ có một Đại Thừa…

- Có Đại Thừa sẽ có thể bảo hộ Thiên Nguyên không quá mức khuynh đảo!

Khi hắn nói xong, bàn tay cũng hạ xuống.

Một chưởng hạ xuống, thiên địa giống như run rẩy, đè ép, co rút.

Ba ma ngẫu kia không vọt đến trước mặt hắn, bị pháp tắc vô tận bao vây. Bọn họ giãy dụa, chống cự, nhưng pháp tắc giống như trùng ăn cốt, bao vây chặt bọn họ, cũng cắn nát từng tầng thần thông và thân thể của bọn họ…

Một vùng hư không này, đột nhiên mây đen rút đi, ánh dương lên cao.

Đông Hoàng Sơn Đạo Tử đứng trong hư không, dưới ánh mặt trời chói chan, lẳng lặng đứng thật lâu.

Sau đó, hắn bỗng nhiên nâng tay, mấy thần niệm bên người bay đi, giống lưu tinh, rơi xuống Thiên Nguyên.

Trong thần niệm đều là lĩnh ngộ của hắn với đại đạo!

Phương hướng bay đi là những người hắn cho rằng có thể thành tựu Đại Thừa.

Sau khi thôi diễn đến đây, hắn ngẩng đầu, chậm rãi vái lạy bầu trời, sau đó thân hình biến mất. Chỉ có khí cơ nháy mắt xuyên qua hư không vô tận, chạy về phía ma biên. Vùng ác liệt nhất là chiến trường quan trọng nhất.

- Đây là hậu thủ của ngươi sao?

Tam Thập Tam Thiên bị tàn phá, Đế Hư lạnh lùng nhìn. Hắn thấy Đông Hoàng Sơn Đạo Tử đang tuyệt vọng, sau khi nắm lấy quyển trục của Phương Nguyên, Đông Hoàng Sơn Đạo Tử liền ngộ đạo thành công, trở thành vị Đại Thừa đầu tiên của Thiên Nguyên, cũng nhìn thấy hắn tự tay giết ba con ma ngẫu, sau đó chia sẻ lĩnh ngộ của mình với người trong thiên hạ, cuối cùng, trượng nghĩa không chùn bước, đi về phía ma biên…

Vẻ mặt hắn càng lạnh, nhìn Phương Nguyên:

- Ngươi nói gì với hắn?

Sắc mặt Phương Nguyên hoàn toàn tương phản với Đế Hư. Đế Hư càng lạnh lùng dữ tợn, hắn càng bình tĩnh:

- Ta chỉ là nói cho hắn vài đạo lý lĩnh ngộ từ sư phụ thiên địa, ở trong Tam Thập Tam Thiên bị tàn phá, khiến hắn mở rộng tầm nhìn!

Ánh mắt bình tĩnh nhìn Đế Hư, hắn nói:

- Ngươi luôn miệng nói, thay đổi đại đạo Thiên Nguyên. Lúc trước, chúng ta cũng cho rằng như vậy, cho rằng ngươi đã thay đổi đại đạo thiên địa. Nhưng trên thực thế, ngươi thật sự có bản lĩnh như vậy sao? Nếu thật sự có lực lượng như vậy, ngươi sẽ không đợi gì mà cắn nuốt hết thảy. Ngươi chỉ mượn Thiên Nhân Cảnh che mắt đại đạo Thiên Nguyên mà thôi…

- Ngươi khiến tất cả sinh linh Thiên Nguyên nghĩ rằng đại đạo đã thay đổi, khiến trong lòng bọn họ có bóng ma, cho nên chậm chạp không dám bước bước cuối cùng. Mà tu sĩ Đại Thừa lúc trước cũng bị ngươi che đi đại đạo, mất cảm ứng với đại đạo thiên địa, cho nên bọn họ đều bị giảm cảnh giới. Có lẽ, đây cũng là kế sách ngươi nghĩ ra khi nghiên cứu lòng người?

- Giả thành thật, thật thành giả!

Trong thanh âm của Phương Nguyên giống như toàn cảm khái:

- Người giảm cảnh giới, nguyên nhân chân chính không phải vì đại đạo thiên địa bị thay đổi mà bởi vì nhân tâm có bóng ma, cho nên không nhìn ra đại đạo chân thật. Nhìn ra điểm này, ngươi thật thông minh!

- Cho dù như vậy, cũng không có tác dụng!

Đế Hư lạnh lùng nhìn Phương Nguyên, không chấp nhận lời nói của hắn, cũng không phủ nhận.

Khi nói xong, hắn lành lạnh mở miệng:

- Hiện giờ thiên địa đại thế đều ở trong tay ta, khí vận trên người, không ai có thể địch lại, há có thể do một Đại Thừa mới sinh ra ở Thiên Nguyên thay đổi. Ta đã tiêu trừ vùng trời thiên ngoại, đã nắm giữ bảo vật Thiên Đế di lưu, ta đã nắm giữ Tam Thập Tam Thiên, cho dù Thiên Nguyên sinh ra bao nhiêu Đại Thừa thì có làm sao, cho dù ngươi chỉ dẫn nhân gian thì thế nào?
Bình Luận (0)
Comment