Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1942 - Chương 1943: Đại Kiếp Nạn Ba Ngàn Năm (1)

Chương 1943: Đại kiếp nạn ba ngàn năm (1)
- Nhân tâm vốn thiếu, cho nên mới không ngừng theo đuổi. . .

Phương Nguyên xoay người, nhìn về nơi xa, đó là phía Thiên Nguyên.

Bây giờ Quan Thiên Kính đã bị hủy, hắn cũng không biết Thiên Nguyên có bộ dạng gì nhưng hắn vẫn nhìn, dường như ánh mắt hắn xuyên qua hư không vô tận và những ngôi sao sáng chói, nhìn rõ những người ở Thiên Nguyên, nhìn thấy bọn họ ra sức chém giết.

Trầm mặc thật lâu, Phương Nguyên cười nói tiếp:

- Ta đã gặp vô số chuyện của hắc ám, gặp lòng người ác độc vô tận, nhưng đến lúc này, ta vẫn đồng ý lựa chọn tin tưởng, tin tưởng bọn hắn sẽ không khiến ta thất vọng.

- Vì tin tưởng như vậy nên…

Hắn chậm rãi ưỡn cao ngực, tiếng nói như muốn xuyên thủng phá diệt ba mươi ba tầng trời:

- Ta sẽ vẫn trấn thủ tại chỗ này!

Phía bắc U Châu, trong quần sơn.

Trên trời không trăng, có những vì sao nhỏ cũng bị che khuất bởi màn đen mờ ảo, như ẩn như hiện.

Trong núi đường nhỏ gồ ghề hiểm trở, như nanh sói, dốc đứng dị thường, trong đêm tối đưa tay không thấy được năm ngón, chỉ có thể nghe thấy một sự im lặng chết chóc, thậm chí ngay cả tiếng thú gào cũng không thể nghe rõ.

Nhưng cũng ngay vào lúc này, trên đường núi nhỏ có mấy người mặc áo bào đen, đi xuyên vào núi.

Bọn họ áp chế pháp lực, khống chế lực đạo, ẩn vào trong bóng đêm quỷ mị, nơi đi qua, không nghe thấy tiếng động, thỉnh thoảng sẽ có hắc vụ nhàn nhạt bị thân hình bọn họ kích động, rồi họ lặng lẽ trôi đi.

- Lục sư huynh, phía trước có dị động. . .

Chính giữa các hàng, chợt có một đệ tử lặng yên lan truyền thần thức, nam tử trẻ tuổi cầm đầu lập tức vung tay lên, tất cả mọi người đều ẩn nấp sau một tảng đá, không phát ra âm thanh. Nam tử cảnh báo đi đến trước mặt Lục sư huynh ở trước nhất, mở quyển trục ra, chỉ thấy bên trên quyển trục trống rỗng, ở giữa ẩn vài nét mực, không ngừng ngọ nguậy.

- Chỉ là vài con ma vật cấp thấp thôi, vì sao không trực tiếp trừ khử?

Phía sau có một đệ tử không rõ, nhỏ giọng nói.

- Lần này không phải chuyện nhỏ, không thể tự ý làm gì, càng không thể mạo hiểm.

Lục sư huynh cầm đầu thấp giọng phân phó.

- Tạm phục ở đây, chờ bọn chúng đi qua rồi nói sau.

Thấy Chân truyền họ Lục nói như vậy, những người khác cũng trầm mặc, kiên trì chờ mấy con ma vật đi lung tung, tự mình đi ra, nhìn bầu trời đêm tĩnh mịch, trong lòng mỗi người ít nhiều đều có chút sốt sắng.

- Lục sư huynh, nhiệm vụ thế này chúng ta cũng đã làm không ít, vì sao lần này lại cẩn thận như vậy?

Chờ hồi lâu, xác định mấy con Ma vật đã rời đi, nhưng mấy tu sĩ cũng không lập tức đi ra, bởi vì xung quanh những ma vật này thường thường còn có những con ma vật khác, vì lẽ đó bọn họ đều hiểu được nên làm thế nào, thuận tiện nghỉ ngơi một lát. Cũng có người trẻ tuổi không nhịn được hỏi nghi ngờ trong lòng, cảm nhận được nhiệm vụ lần này không giống lần trước, bọn họ đều là những đệ tử có tiền đồ trong tông môn, làm không biết bao nhiệm vụ nguy hiểm, nhưng cẩn thận như vậy khi thâm nhập ma địa lại không nhiều.

- Bởi vì lúc Thanh Dương Tông chúng ta vì thiên hạ lập công đức lớn đã đến. . .

Chân truyền họ Lục bỗng nhiên nở nụ cười.

Chúng đệ tử nghe xong, sắc mặt đều hơi kinh ngạc, ánh mắt kích động nhìn về phía hắn. Đoàn người bọn họ đều là đệ tử Thanh Dương Tông của Thiên Nguyên.

Thanh Dương Tông vốn có gốc gác cường đại, lần này có thể sánh vai với những thánh địa đạo thống, trách nhiệm cũng nặng nề hơn, bọn họ đã nhiều lần đại chiến với Ma Ngẫu và Thần tộc, lập không biết bao nhiêu công đức. Cũng từ trong những cuộc ác chiến đó đã bồi dưỡng nên những đệ tử có tố chất, mà đoàn người này là những đệ tử tài ba trong Thanh Dương Tông bấy giờ.

Người họ Lục trẻ tuổi chính là con cháu tông chủ Thanh Dương Tông Lục Thanh Quan, tố chất siêu tuyệt, tuổi còn nhỏ đã có tu vi Kim Đan đỉnh phong, là một trong ba mươi sáu chân truyền Thanh Dương Tông, mấy người khác cũng không kém bao nhiêu.

- Lẽ nào tông môn muốn tấn công ma địa. . .

Có người tiếng kinh sợ lên tiếng, vừa có chút kích động.

- Không phải tông môn, mà là. . . toàn bộ Tiên đạo!

Chân truyền họ Lục thấp giọng trả lời, một lát sau, mới nói với những đệ tử khác.

- Trước đây vì để tránh tiết lộ ra ngoài, chuyện này cũng chỉ có ta biết, nhưng đã đến nơi này, cũng nên nói cho các ngươi, lần này không chỉ ta, ba mươi sáu vị chân truyền của tông môn, đều đã suất binh thâm nhập vào ma địa, chúng ta chỉ là một phần mà thôi, hơn nữa trước khi xuất phát Mạnh Hoàn Chân Mạnh trưởng lão đã nói với ta, nhiệm vụ lần này, không được sơ xuất, nếu bất kỳ bộ phận nào sớm kinh động đến ma vật, thì nên chuẩn bị lấy cái chết tạ tội.

Nghe hắn nói trịnh trọng như vậy, các đệ tử đều bối rối.

Vừa nghĩ đến tầm quan trọng của chuyện này, bọn họ cũng không nhịn được lại kích động, lại cảm thấy có chút đột ngột.

- Ba ngàn năm ma sát không ngừng, chúng ta đều chờ mong, nhưng lại không thật sự nghênh đón đại chiến, vì sao bây giờ. . .

Đối mặt với nghi vấn của đệ tử nào đó, chân truyền họ Lục lắc lắc đầu, nói:

- Thực ra nguyên nhân cũng rất đơn giản, đại kiếp nạn ba ngàn năm diễn ra một lần, khiến sinh linh khắp Thiên Nguyên đồ thán, bây giờ kỳ hạn ba ngàn năm lại đến gần, ai biết còn có đại kiếp nạn hàng lâm hay không?
Bình Luận (0)
Comment