Chương 1946: Đệ tử Thanh Dương Tông (2)
Trong lúc chân truyền họ Lục đang âm thầm cân nhắc mọi chi tiết về cuộc chiến, hắc vụ xung quanh bị gió thổi lắc lư, chuyện này vốn cũng là chuyện cực kỳ bình thường, nhưng theo bản năng chân truyền họ Lục luyện hóa đã trải qua vô số nguy hiểm đột nhiên tỉnh lại, dùng tay ấn quả bầu ngồi xổm xuống, trong mắt lóe lên màu đỏ nhàn nhạt.
Ma tức xung quanh bỗng nhiên trở nên mỏng hơn, trong tầm nhìn của chân truyền họ Lục nhìn thấy trên đại địa nơi xa có vô số gói nhỏ phồng lên, mặt đất như biến thành ngoài khơi, đang có từng dấu vết lờ mờ vọt thẳng về phía bọn họ.
- Không ổn rồi, có địch tấn công!
Vào đúng lúc này, chân truyền họ Lục kinh hoảng hô lớn.
Đệ tử Thanh Dương Tông đều cả kinh, nhanh chóng phóng lên, tế pháp bảo lên không trung.
Cũng ngay vào lúc này, mặt đất bên cạnh bọn họ nổ tung, bùn đất bay tán loạn, có thể thấy được bảy, tám con cự mãng giống như giun từ dưới lòng đất chui ra, trên người đều có khói đen thiêu đốt, lộ ra mảnh xương lớn, da thịt rách nát tạo thành miệng lớn đầy răng nanh, thân thể chuyển động cắn về phía mười mấy đệ tử Thanh Dương Tông.
- Tam Nguyên Ngự Kiếm Thuật!
- Âm Dương Ngự Thần Quyết. . .
Những đệ tử Thanh Dương Tông kinh hãi biến sắc, nhanh chóng sử dụng pháp quyết tông môn.
Có người hai tay hợp lại, một đạo phi kiếm phía sau phóng lên không trung, vội vã rung động vẽ ra một vòng tròn, rõ ràng chỉ là một thanh kiếm nhưng kiếm khí ảnh lại như ngàn vạn thanh kiếm tản ra, vẽ ra vòng cung, ngăn cản giun đất cực lớn bên ngoài.
Cũng có người sau lưng pháp lực tăng vọt, hình thành một thần tướng, giơ nắm đấm đánh về phía con giun kia.
Những con giun này đến đột ngột, nhưng họ chân truyền họ Lục cũng không để ý, biết đồng môn của hắn có thể ngăn cản được, hắn liền chú ý ở nơi khác, thân hình nhảy lên giữa không trung, vội vã nhìn xung quanh, vừa nhìn phía dưới, tâm lạnh lẽo khi thấy chung quanh có một đám ma vật kéo tới. Trong đám ma vật này, có thể nhìn thấy thân hình áo trắng, như diều giấy xen kẽ trong đám ma vật, trên mặt mang mặt nạ kỳ quái, như cười như không, vô cùng quỷ dị.
- Là Ma Ngẫu đời thứ tư.
Chân truyền họ Lục trái tim lạnh lẽo.
- Làm sao chúng nó lại xuất hiện ở trong này?
Hắn ý thức được vấn đề có chút không đúng, bọn họ làm việc vô cùng cơ mật, sớm đã có chuẩn bị, lúc này mới ẩn núp đến đây, ai có thể nghĩ tới, vừa mới đến chỗ cần đến không bao lâu, đã có Ma tướng bao vây, giống như chờ sẵn bọn hắn tiến vào bẫy.
- Hì hì. . .
Những Ma Ngẫu màu trắng bồng bềnh trên không trung, phát ra tiếng cười sắc nhọn, bay lên giữa không trung, tay áo lớn lay động vung lên.
- Lại đến ba con. . .
Chân truyền họ Lục cảm thấy vô cùng nặng nề.
Những Ma Ngẫu màu trắng đều là những Ma Ngẫu tài ba đời thứ tư, đối với Ma địa mà nói, thì ra Ma Ngẫu bên trong Ma Tức hồ bị Hắc Ám ma tức trấn áp, sớm đã thức tỉnh một phần chính là Ma Ngẫu đời thứ nhất, bọn họ vô cùng mạnh mẽ và bá đạo, nhưng đa phần cũng đã bị các đời trước chém giết, mà Ma Ngẫu sau đó thức tỉnh trong giới tu hành gọi chung là Ma Ngẫu đời thứ hai.
Ma Ngẫu đời thứ hai hầu hết cũng đều bị chém giết vô số sau nhiều năm liên tục đại chiến, bây giờ còn lại là đời thứ ba và đời thứ tư.
Ma Ngẫu đời thứ ba và đời thứ tư, phần lớn đều là Ma Ngẫu đời thứ nhất đời thứ hai dùng thi hài những người tu hành chết đi trên chiến trường mà luyện thành, bọn chúng đắm chìm trong ma tức thời gian không lâu, nhưng thông qua vô số bí pháp luyện chế, thậm chí ở trình độ nào đó, chuyên môn dùng để khắc chế thần thông của những người tu hành, bởi vậy mỗi con đều vô cùng hung ác và thủ đoạn.
- Ào ào ào. . .
Ba con Ma Ngẫu màu trắng, ống tay áo thật dài cuốn tới, như linh xà.
Trên tay áo, ngọn lửa quỷ dị thiêu đốt, chỉ cần dính một chút cũng làm cho pháp lực người ta bị ăn mòn, thân thể mục nát.
- Thiên Cương Ngũ Lôi pháp!
Đúng vào lúc này, chân truyền họ Lục không lo được cái khác, chỉ có thể trầm thấp gào thét.
Pháp lực điên cuồng vận chuyển, rồi sau đó đánh một chưởng trên hồ lô.
Chỉ thấy bên trong hồ lô có một đạo sấm sét dâng lên, phân tán biến ảo trên không trung, rồi hình thanh bốn đạo lôi tướng, là Long, Hổ, Tước, Quy, mỗi con mang theo một luồng thần uy, tọa trấn bốn phương, đánh tan khói đen mãnh liệt xung quanh.
Vì thế ba con Ma Ngẫu màu trắng cũng không cách nào lập tức đột phá vào trong.
- Hì hì. . .
Một đòn của ba con Ma Ngẫu màu trắng này thất bại, nhưng chúng cũng không sốt ruột.
Chúng tiếp tục phát ra tiếng cười quỷ dị, thần niệm di động, phân tán ra xung quanh.
Trong bóng tối, lập tức có vô số ma vật tranh nhau xông lên phía trước, răng nanh cắn xé, hung tàn khủng bố. Một nhóm đệ tử Thanh Dương Tông, ngay trong khoảng khắc đó rơi vào trong vòng vây của vô số ma vật, bọn họ đều trải qua nhiều trận chiến, chỉ có thể liều mạng triển khai thần thông chiến đấu cùng ma vật. Xung quanh có quá nhiều ma vật, mặc dù bọn họ dũng mãnh thiện chiến, nhất thời cũng không phá ra được trùng vây.
Quan trọng hơn hiện tại bọn họ không biết nên lùi hay là nên chiến.
Đi tới nơi này, vốn là để tạo thành đại trận, nếu rời đi chẳng khác nào kiếm củi ba năm thiêu đốt một giờ.
Nhưng nếu lưu lại, cũng có khả năng phải chịu chết uổng!
- Ầm ầm ầm. . .