Chương 1947: Đến lúc này (1)
Chân truyền họ Lục dốc hết sức chặn ba Ma Ngẫu màu trắng, tâm tình cũng cực kỳ nặng nề.
Xa xa mơ hồ truyền đến tiếng thần thông va chạm, có thể suy ra địa phương phát sinh đại chiến tuyệt không chỉ ở một chỗ này.
Đến lúc này, trái tim hắn đã nguội lạnh.
Chịu cảnh ma vật tập kích, tuyệt không chỉ một tiểu đội bọn họ, nói không chừng tất cả tu sĩ ẩn núp tiến vào Ma địa đều bị nhằm vào, mà xuất hiện một hai tình huống như vậy, còn có thể nói là ngẫu nhiên, nhưng nhiều như vậy cũng chỉ có một vấn đề.
Bên trong Tiên đạo xuất hiện phản đồ, có người cố ý đưa bọn họ vào chỗ chết!
- Hống. . .
Đúng như chân truyền họ Lục dự đoán, bây giờ xung quanh Ma địa không biết đã có bao nhiêu tu sĩ lẻn vào gặp phải ma vật bao vây.
Bọn họ theo trận thế xâm nhập Ma địa, chờ đợi Tiên hào đồng loạt ra tay, phong tỏa Ma địa, giết chết tất cả ma vật bên trong, nhưng không được như ý, lại bị ma vật nhìn thấu, khiến bọn họ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, chỉ lùi chút thời gian, tình thế đã nghịch chuyển, mỗi người đều bị nhốt trong tuyệt địa, giãy giụa trong vô tận ma vật vồ giết.
- Lẽ nào hôm nay thật sự chết ở đây sao?
Chân truyền họ Lục là người trẻ tuổi tài ba trong thế hệ này, nhưng dưới sự bao vây tấn công của ba con Ma Ngẫu màu trắng, hắn đã cảm thấy có chút đuối sức, cộng với có nhiều ma vật cùng tấn công, càng thêm lực bất tòng tâm, đã sắp không chịu đựng nổi.
Đến lúc này, trong lòng hắn tự nhiên cũng có chút tuyệt vọng.
Vốn nghĩ sẽ chiến một trận, bản thân cũng lập được công đức, nào ngờ bản thân lại rơi vào đường cùng.
Mấy sư huynh đệ xung quanh đã có mấy người bị thương nặng, chân truyền họ Lục cũng dần dần bắt đầu tuyệt vọng, nhưng cũng ngay vào lúc này, đột nhiên bên tai bọn họ truyền đến tiếng phượng hót, như lập tức chém đi tuyệt cảnh.
Tất cả đệ tử Thanh Dương Tông nghe tiếng phượng hót quen thuộc, kinh ngạc ngẩng đầu.
Từ xa nhìn thấy trong hư không, một đạo thân ảnh màu trắng đạp không mà đến, người tới là một nữ tử, tóc trắng phơ nhưng dung nhan vẫn trẻ trung xinh đẹp, khí cơ vô cùng hùng vĩ, trong tay cầm một thanh bảo phiến, nhẹ nhàng phe phẩy trong không trung, nhanh chóng có băng sương vô tận lan tràn xuống, tất cả ma vật dữ tợn khủng bố đều bị băng sương tiêu diệt, nhốt ở bên trong.
- Là Kiều trưởng lão. . .
Chúng đệ tử Thanh Dương Tông đang tuyệt vọng trở nên vô cùng vui sướng, bật thốt thành tiếng.
Người tới chính là một trong tứ đại trưởng lão Thanh Dương Tông Kiều trưởng lão, tu vi thâm hậu, danh chấn Cửu Châu.
Lấy cảnh giới tu vi Hóa Thần của Kiều trưởng lão, nếu xuất hiện ở nơi này có nghĩa là bọn họ đã được cứu.
- Tình thế có biến, các ngươi đi theo ta!
Kiều trưởng lão đi tới gần, cong ngón tay búng một cái, rất nhanh có từng đạo tiên quang dịu dàng lóe lên trong hư không, tản đi về bốn phương tám hướng.
Ba con Ma Ngẫu màu trắng vẫn được xem rất lợi hại, vừa nhìn thấy Kiều trưởng lão chạy tới, lập tức muốn bỏ chạy, nhưng với thực lực của bọn họ thì làm sao có thể thoát được, thân hình mới vừa bay ra mấy trăm trượng, đã bị tiên quang bắn trúng, lại lảo đảo chạy ra vài bước, rồi sau đó thân hình đột nhiên bị chia năm xẻ bảy, biến thành ma tức cuồn cuộn trong một đống toái cốt, tàn tạ tung trên mặt đất.
- Rầm. . .
Kiều trưởng lão đánh chết ba con Ma Ngẫu màu trắng, tay cầm bảo phiến, nhẹ nhàng giương lên.
Băng sương vô tận trải dài, hiện ra một con đường màu trắng nối thẳng phương xa, mà nàng liền bay lượn tới đường lớn, triệu hoán chân truyền họ Lục và các đệ tử đi theo phía sau, mở ra con đường máu trong đám ma vật, chạy thẳng về phía xa.
Không lâu lắm, đã chạy tới một nơi khác, nơi này khắp nơi bừa bộn, đang có một đội đệ tử Thanh Dương Tông ác chiến, Kiều trưởng lão ra tay như thường lệ, cứu những đệ tử lâm chiến, sau đó lại tiếp tục chạy đi, giống như quả cầu tuyết, trước sau cứu bảy vị chân truyền Thanh Dương Tông ẩn nấp, nhân số cũng đã đạt hơn trăm người xung phong vào Ma địa.
- Kiều trưởng lão, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cho đến lúc này, trái tim mọi người có chút ổn định, chân truyền họ Lục mới hành lễ muốn hỏi.
Mắt phượng Kiều trưởng lão đảo qua bốn phương, sắc mặt trầm lại, sau một chốc, mới nói:
- Chúng ta lẻn nhập Ma địa, tùy thời ra tay, không nghĩ tới những Ma đầu kia lại cảnh giác, muốn vây giết chúng ta, may mắn được bằng hữu Dịch Lâu cảnh báo, đúng lúc lui đi ra, bên trong vừa có dị biến, bên ngoài cũng chưa chắc sống yên ổn nên phân công nhau chạy về bốn phương, cứu các ngươi.
Chân truyền họ Lục nghe nói vậy, suy đoán trong lòng càng được chứng minh.
Không chỉ có tâm trạng lo sợ, kế hoạch lần này to lớn như thế, không biết là ai đã bán đứng bọn họ?
- Vậy bây giờ, chúng ta chiến hay lùi?
Có đệ tử kinh hoảng chưa qua, hỏi ra một câu.
Kiều trưởng lão bình tĩnh không lay động, nhàn nhạt nói:
- Chờ Thanh Dương đạo phù.
Vừa dứt lời, đột nhiên phía nam trong không gian chợt có một đạo thanh phù bay lên trời cao, chậm rãi triển khai, hình thành rồi một tấm đạo phù, bên trong có hai chữ Thanh Dương, mới nhìn qua, chỉ thấy được này đạo phù này là tiên khí mịt mờ biến hóa, hình như có hạo nhiên chính khí.
Chúng đệ tử Thanh Dương Tông nhìn thấy đạo phù này, hơi ngẩn người ra, vẻ mặt vô cùng vui mừng.
Kiều trưởng lão dừng một chút mới thấp giọng nói: