Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 1947 - Chương 1948: Đến Lúc Này (2)

Chương 1948: Đến lúc này (2)
- Đây mới là đạo phù bá đạo của Thanh Dương chúng ta.

Chúng đệ tử quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy phía dưới Thanh Dương đạo phù, ma tức cuồn cuộn, bị mấy chục chiếc pháp chu cực lớn phá tan, mà trên pháp chu có thể nhìn thấy vô số trưởng lão tu vi cao thâm và đệ tử khí vũ hiên ngang, mỗi người đều tế phi kiếm nổi lên trên đỉnh đầu, ánh mắt trầm ổn, mang đầy sát khí, ở chính giữa pháp chu, một ông lão mặc áo choàng lam chắp tay mà đứng, dùng khăn đen che mắt, làm như không nhìn thấy, nhưng mọi người luôn cảm thấy có hai ánh mắt kiên nghị, nhìn về phía Ma địa nơi xa.

- Cho dù xảy ra chuyện gì, tâm Thanh Dương vẫn không thay đổi!

Thanh Dương Tông tông chủ Lục Thanh Quan chậm rãi giơ bàn tay lên, trầm tiếng quát khẽ:

- Đệ tử Thanh Dương Tông chính diện giết vào!

Núi lớn vỡ toang, ma tức dữ tợn.

Thanh Dương Tông xua quân tiến tới, chính diện giết vào Ma địa, từng trận ác chiến liên tiếp bắt đầu.

Hiện tại Thanh Dương Tông có thể sánh ngang Thánh địa đại tông môn, gốc gác chất phác, cao thủ đông đảo, một tông môn có thể bù đắp được một nhánh tiên quân. Bên trong Ma địa tuy rằng cũng có ma vật vô tận, nhưng trước sức mạnh mạnh mẽ như vậy, cũng nhanh chóng xé ra lỗ hổng, cường thế xung phong tiến vào, bảo quang kiếm ảnh, trận văn Đạo phù, che ngợp bầu trời, bay múa khắp nơi, như từng trận pháo hoa không ngừng phóng lên.

Rất nhanh, sau khi nhìn thấy Thanh Dương đạo phù, mấy vị trưởng lão khác cũng đều chạy tới.

Lăng Hồng Ba trưởng lão mặc áo đỏ, tóc xám, bên người hai đạo trăn lửa bay lượn, mây khói lướt qua, tất cả ma vật đều hóa thành tro bụi, nàng cũng giống như Kiều trưởng lão, không biết có phải trời sinh thích cười hay không, tuổi thọ tuy cao, tóc đã bạc trắng nhưng dung mạo như thiếu nữ tuổi đôi mươi, cất bước trong ma vật vô tận, có phong thái vô cùng khác.

Còn Mạnh Hoàn Chân trưởng lão, tay áo phất phơ, râu dài lay động, có vô số phi kiếm bên người bay lượn, một người có thể điều động ba ngàn phi kiếm làm trận, thần uy hiển hách, một người bảo vệ mấy trăm đệ tử bên cạnh, không cho bất kỳ ma vật đến gần bọn họ.

Người cuối cùng chạy tới là Nhiếp Hồng Cô trưởng lão.

Tứ đại trưởng lão Thanh Dương Tông, Kiều, Lăng, Mạnh, Nhiếp, ai cũng đều là đại tu tiếng tăm lừng lẫy, tu vi đã sớm đạt đến cảnh giới Hóa Thần, hiển hách một phương, trong đó Nhiếp Hồng Cô trưởng lão đặc thù nhất, tu vi của nàng thấp nhất, nhưng hung danh cũng thịnh nhất. Năm đó tác chiến với Thần tộc, đã từng độc chiến giết hàng ngàn người, bây giờ nhìn nàng chậm rãi đi về phía trước, bên người có bích hỏa bốc lên, thỉnh thoảng có các loài rết, bò cạp cùng những loài thú khác từ trong bích hỏa nhào ra, xé nát ma vật xung quanh.

Bốn người bọn vừa rồi đã lẻn vào nơi sâu nhất trong Ma địa, vừa thấy không ổn, đã lập tức quay đầu trở lại, đến đây cứu giúp đệ tử lẻn vào Ma địa, bọn họ lại cùng nhau, giết ra khỏi trùng vây hội hợp cùng tông môn, có điều không giống nhau chính là đệ tử mấy vị trưởng lão khác đều cố gắng tập trung đến trước mặt trưởng lão bọn họ, nhưng đệ tử Niếp trưởng lão lại khác.

Xung quanh trống rỗng, tất cả đệ tử đều liều mạng chém ra ngoài.

Ầm ầm ầm. . .

Pháp chu cực lớn đè ép hư không, phát ra âm thanh nặng nề mà vang dội, như thú dữ kêu gào.

Được bốn đại trưởng lão và hơn trăm đệ tử tinh anh quy tụ, Thanh Dương Tông càng mạnh mẽ hơn, vọt thẳng tiến vào trong Ma địa, những ma vật kia bị tán nát, căn bản không thể ngăn cản được thế tấn công của bọn họ, giống như băng tuyết gặp phải nước sôi, dễ dàng bị phá tan!

Hơn nữa Ma địa theo hướng Thanh Dương Tông đánh giết, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng chiến trận nổ ra truyền đến.

Rất rõ ràng, lựa chọn đánh sâu vào trong Ma địa cũng không chỉ có Thanh Dương Tông.

- Lớn mật cuồng đồ, ai dám xâm nhập Thần Vực ta chịu chết.

Đại quân Thanh Dương đẩy mạnh, cũng rất nhanh gây nên phản ứng bên trong Ma địa, ma tức dày đặc bị phá tan, một vùng ma vật đen kịt từ nơi sâu xa vọt tới, như một làn sóng màu đen, trong làn sóng đen này khắp nơi đều phân tán một vài bóng màu trắng, như thể đang canh giữ những con quái vật đó, lại có thể tùy ý thấy được, từng ma vật trong đám này giống như tượng đá, thân hình đông cứng, động tác chậm chạp, từng bước từng bước, bị ma vật chen chúc chạy tới.

Ma vật trên thượng không là một đám mây màu đen, mây khí tụ tán hiển lộ ra hung thần cao khoảng mười trượng, phanh ngực lộ bụng, mắt lộ ra hung quang, đầu mọc một sừng, tử khí bao phủ khắp người, mắt lạnh nhìn đại quân Thanh Dương Tông gầm thét.

- Người kia là. . . Độc Giác Ma Hầu?

Có người nhận thức ra thân phận người đến, trong lòng run rẩy không ngừng.

Ma địa xưa nay đều là địch của Tiên đạo, nội tình hai bên cũng đều tìm hiểu rõ ràng.

Mà trong vùng Ma địa này, mạnh nhất chính là Ma Đế, có người nói đó là Ma Ngẫu đời thứ nhất hiếm hoi còn sót lại trên thế gian, tu luyện không ít năm, tu vi thâm sâu, thủ đoạn khó lường, thậm chí hắn đã từng ba lần giao thủ với Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, mỗi lần đều thất bại, nhưng cũng đều thành công trốn chạy, lấy thủ đoạn mạnh nhất thế gian của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không thể chém giết hắn.

Cũng nghe đồn rằng, trong lần đại chiến cuối cùng, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng phải chịu thương tổn.

Ngoài Ma Đế còn có thập đại Ma Hầu.
Bình Luận (0)
Comment