Chương 1954: Thiên hạ chỗ nào cũng là kiếm (2)
Lúc âm thanh này vang lên, trong hư không khói đen cuồn cuộn, vội vã bốc lên, lại như một luồng sương khói, hóa thành thân hình yêu ma cực lớn, bồng bềnh trên không trung, cuối cùng hóa thành một bóng mờ mày đen ngồi trên vương tọa, hai đạo ánh mắt như thực chất, từ trong khói đen bắn ra ngoài, lạnh lùng đảo qua đại quân ma vật và những thế lực khắp nơi, trong giọng nói nghe không ra tức giận.
- Đại kiếp nạn sắp hàng lâm, các ngươi không nên lưu lại nhân gian!
Đại Thánh Nhân Tiên Minh cười khẽ một tiếng, chậm rãi vung múa trúc bỗng màu xanh trong tay.
Hắn nói:
- Vì lẽ đó các ngươi cũng phải biết, ngày này cuối cùng cũng phải tới.
Bóng đen kia hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ta không biết các ngươi đã chuẩn bị tốt cho lần trả giá này chưa?
Khương Thánh Nhân Tiên Minh nghe xong lời này cũng chỉ cười không nói, ngắm nghía trúc trượng trong tay.
Mà một luồng sương khói biến thành bóng đen, ánh mắt như thực chất quét về phía trước, tiếng nói trầm trầm vang lên, mang theo vẻ ngột ngạt khó tả:
- Ba ngàn năm trước, chúng ta chỉ kém một chút, không thể đoạt nhân gian, bắt đầu từ khi đó, chúng ta biết được không thể cứu vãn, cũng biết trước đại kiếp nạn hàng lâm lần này, các ngươi nhất định sẽ đến, chỉ là, bản tọa chỉ muốn hỏi các ngươi một câu, cho dù bây giờ Ma địa không bằng Tiên đạo, nhưng các ngươi lại cần trả giá đại giới bao nhiêu mới có thể tiêu diệt chúng ta?
- Sau khi trả giá lớn như vậy đánh đổi, các ngươi còn mấy phần chắc chắn ứng đối đại kiếp nạn tiếp theo?
Một vệt bóng đen cũng có thể nói là Ma Chủ hóa thân, đệ tử các tông và sứ giả xung quanh nghe rõ, trong lòng ngột ngạt khó thở.
Rất rõ ràng, vị Ma Chủ này vô cùng thanh tỉnh.
Hắn cũng không nói cái gì mà Ma địa vô địch, nhất định sẽ đánh tan Tiên đạo các loại.
Hắn biết rất rõ, bây giờ Tiên đạo hưng thịnh, không nói Thập Tôn Tiên đạo cao cao tại thượng, mặc dù chỉ có đạo thống và thế gia khắp nơi bình thường, trải qua ba ngàn năm ngọn lửa chiến tranh mài giũa, cũng đều lần ra cao nhân. Cho nên bây giờ Ma địa hiển nhiên không phải là đối thủ của Tiên đạo, nhưng như lời hắn nói, tiêu diệt Ma địa sẽ khiến Tiên đạo trả giá cao, hắn đánh cược Tiên đạo có dám hay không trả giá đánh đổi này.
- Lựa chọn tượng tự, ba ngàn năm trước tiền bối đã từng làm.
Khương Thánh Nhân Tiên Minh nghe Ma Chủ nói chậm rãi ngẩng đầu lên, trên mặt hắn vô cùng ung dung, nhưng lại như ẩn giấu vẻ kiêu ngạo khó tả.
- Khi đó bọn họ đối mặt thế cuộc càng hiểm trở hơn chúng ta lúc này, thế gian rộng lớn ngay cả tu sĩ Đại Thừa đều không có, Ma Ngẫu đại loạn nhiều hơn bây giờ, nhưng bọn họ vẫn là dứt khoát đưa ra quyết định, bọn họ...
Ánh mắt già nua chậm rãi liếc qua, nhìn xung quanh, giống như nhìn thấy bóng người đại chiến ba ngàn năm trước ở chỗ này, thở dài một hơi nói:
- Bọn họ ở chỗ này chiến với Ma Tôn, lấy tính mạng của chính mình, mở màn trận đại chiến kéo dài ba ngàn năm.
- Nếu bọn họ có thể vì nhân gian, mở màn trận đại chiến, vậy vì sao chúng ta không kết thúc trận đại chiến này?
- Dù sao...
Khương Thánh Nhân chậm rãi đưa tay đặt sau lưng, cười khẽ một tiếng, nói:
- Nhân gian bây giờ đã rất cường đại!
Ma Chủ hóa thân bên trên vương tọa, bỗng nhiên ma tức vô tận trào chuyển động.
Mà Khương Thánh Nhân vào lúc này lại cười càng thong dong:
- Cường đại đến tiêu diệt Ma địa ngươi, cũng sẽ không phải chịu quá nhiều tổn thất!
Lời nói này thực sự có chút bá đạo và tự tin, khiến Ma Chủ nghe xong liền trầm mặc.
Hắn thở dốc, tiếng nói thô to trầm lại, có thể nhìn ra được trong lòng hắn vô cùng tức giận.
- Tiên đạo hiện tại vô cùng cường đại, nhưng không thể lấy sức một người xoay chuyển thế cuộc Thiên Nguyên.
Qua rất lâu, tiếng nói Ma Chủ lại nặng nề vang lên:
- Hôm nay nếu các ngươi muốn ra tay, ta thật muốn xem, đến khi viện quân Thần tộc đến, trong ngoài giáp công, nhân gian các ngươi cuối cùng còn lại bao nhiêu người để đối kháng đại kiếp nạn.
Nhìn vẻ mặt cuồng loạn của Ma Chủ, Khương Thánh Nhân nhẹ nhàng cười một tiếng.
- Ma địa các ngươi dựa vào lôi kéo Thần tộc, đã kéo dài hơi tàn rất lâu...
Khương Thánh Nhân không nói gì nhưng bên trong đất trời, một giọng nói từ xa xôi truyền đến.
Ma tức cuồn cuộn đẩy ra một phương, lộ ra người mặc giáp vàng Tiên quân.
Bên trong Tiên quân chen chúc vương tọa, phía trên bức rèm che buông xuống, khi rung chuyển bức rèm che lay động, người ta mới có thể nhìn thấy, người ngồi trên vương tọa là một cô gái mặc áo đỏ, tóc nàng bạc trắng, khuôn mặt lại vô cùng xinh đẹp, đỉnh đầu đội Long quan, trên người từ có khí phách vô hình, lay động hoàng uy, dường như thiên hạ to lớn này đều nằm trong lòng bàn tay của nàng.
Đón Ma Chủ, nàng từ xa đến gần, chậm rãi trả lời:
- Chỉ tiếc, lần này sợ là không thể để cho ngươi toại nguyện, trong ba ngàn năm này, cho dù Thần tộc liên minh với các ngươi, e là bọn hắn cũng sợ bị Thiên Nguyên Tiên đạo tiêu diệt mà thôi, nhưng bây giờ đại kiếp nạn sắp giáng xuống, bọn họ cũng sẽ lo lắng Ma địa các ngươi cường thế lần nữa, tiêu diệt nhân gian, sẽ không lưu lại đường sống cho bọn hắn.
Ma Chủ hóa thân hơi ngẩn người, gầm thét nói:
- Bọn họ không sợ Ma địa tiêu diệt, kế tiếp liền đến phiên bọn họ?
- Sợ!
Nữ tử trên vương tọa nhẹ nhàng nói:
- Vì thế ta mới đại diện cho Tiên đạo, ký kết khế ước cùng bọn họ.
- Khế ước?