Chương 1953: Thiên hạ chỗ nào cũng là kiếm (1)
- Đâu chỉ là Tiên đạo...
Nhưng lúc sáu Ma bảo của Ma Hầu này chém xuống người Lục Thanh quan thì có một âm thanh nhàn nhạt vang lên.
- Bạch!
Hầu như cùng lúc đó, một vệt ánh sáng màu máu xẹt qua, ba đầu trên cổ Ma Hầu trong chốc lát đồng thời bay lên.
Mà sau lưng Ma Hầu ba đầu lại xuất hiện một người có vóc dáng cực kỳ cao lớn, thoạt nhìn cũng không biết bao nhiêu tuổi, cao khoảng mười trượng, tay phải nâng một thanh đại đao màu đen, tay trái lại ôm một lọ hoa trong ngực. Trên người bắp thịt cuồn cuộn như đồng, thân hình khẽ động, có vô số Hồng Liên hỏa diễm như ẩn như hiện thiêu đốt hư không.
- Lẽ nào là...
Chúng đệ tử Thanh Dương Tông nhìn thấy người này, đều nghĩ đến một truyền thuyết, trong lòng vô cùng kích động.
Nhưng không chờ bọn họ nói ra tiếng, phía tây trong hư không chậm rãi xuất hiện một nhánh đại quân khổng lồ quỷ dị, số lượng không nhiều, khoảng chừng hơn trăm người, nhưng hơn trăm chiến sĩ, mỗi người đều trầm mặc như tượng. Trong tay bọn họ cầm các loại Ma bảo quỷ dị, cho người một loại uy nghiêm đáng sợ, ở nơi đó chậm rãi đi về phía trước, mơ hồ nhìn thấy trên đỉnh đầu bọn họ có vô tận huyết khí và Ma khí, đan dệt quấn quanh, như một con Ma thú biến ảo liên tục.
Phía trước đại quân có một lão đầu nhi thon gầy, tay cầm điếu thuốc lá, cười híp mắt hút một hơi.
Chậm rãi phun ra vòng khói, miệng chỉ còn hai, ba chiếc răng cười nói:
- Cá sẽ chết, nhưng lưới không rách.
- Thiên Ma tôn Đại Tự Tại?
- ... Là Thiên Ma quân đến rồi?
Nhìn thấy một nhánh đại quân quỷ tà đến cực điểm xuất hiện, đệ tử Thanh Dương Tông lại vui sướng.
Đối với đệ tử Thanh Dương Tông mà nói, bất kỳ đại quân nào xuất hiện cũng không vui mừng bằng nhìn thấy đại quân ma đạo xuất hiện, không phải nguyên nhân gì khác, đây vốn là một thế lực huyền thoại và bí ẩn nhất trên Thiên Nguyên đại lục.
Trong ba ngàn năm không ngừng chinh chiến cùng Ma Ngẫu và Thần tộc, một nhánh Thiên Ma quân này đã lập xuống không biết bao nhiêu công lao, bọn họ thường đột nhiên xuất hiện ở một nơi nào đó giống như sát thủ, thẳng thắn dứt khoát, giết người rồi bỏ đi, nhưng khi bọn họ giết người, thường thường đều là người mấu chốt của thế cuộc. Hơn nữa, trong ba ngàn năm, bọn họ ra tay vô số lần, hầu như chưa từng thất thủ, lâu dần, một nhánh đại quân thần bí này đã trở thành truyền thuyết trong lòng tu sĩ Thiên Nguyên.
Đối với Thanh Dương Tông mà nói, một nhánh ma quân càng là truyền kỳ, bởi vì đã từng mấy lần, lúc Thanh Dương Tông gặp phải nguy hiểm, được một nhánh ma quân này giúp đỡ, cũng không biết là vô tình hay cố ý, nhưng ma quân đã giúp Thanh Dương mấy lần là thật, vì thế trong lòng đệ tử Thanh Dương Tông càng thêm thân cận với nhánh ma quân, trong lòng tin tưởng không thể tả, lúc này nhìn thấy, vui mừng là chuyện tất nhiên.
- Lần này Tiên Minh thật sự quyết tâm...
Mà nhìn thấy một nhánh ma quân xuất hiện, lúc đầu Thập Hầu Ma địa cùng vô số người sinh ra hàn ý trong lòng.
Mới vừa rồi còn mãnh liệt xuất ra đại quân, bây giờ lại như rùa rụt cổ.
Nhưng việc đã đến nước này, từ xa còn đang có đại quân xuất hiện khắp nơi, xông thẳng về phía trước.
Vô số nho sinh chân đạp tường vân, ngự không mà đến, đi trước là một lão mặc áo bào trắng, có khuôn mặt già nua, tóc bạc trắng, trên mặt mang theo vẻ tiêu dao tự tại, chúng tu đều nhận ra, đây là Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên, vốn là thư sinh, rất ít khi tự mình giao thủ đấu pháp cùng người khác, nhưng bây giờ, lại chạy tới, đích thân dẫn dắt các bộ thư sinh đại chiến cùng ma quân.
Có một nhánh người mặc thiết giáp, mỗi người nắm giữ một pháp bảo lợi hại, đây là tu sĩ Lôi Châu.
Có pháp chu được điều khiển, xung quanh hơi nước ngập trời, như tu sĩ từ trong biển xuất hiện, đây là người đến từ Đông Hải.
Thậm chí có một nhánh Yêu quân lúc này chạy tới, đây là số lượng Yêu vực phái người lại đây.
...
...
Cuối cùng xuất hiện trong hư không hơn mười lão giả mặc áo bào tay áo rộng, những lão giả này, nhìn giống như Tán Tiên, không thống lĩnh đại quân nhưng cũng mang theo một khí thế vô hình, bọn họ xuất hiện cuối cùng, trực tiếp đạp chân lên hư không đi về phía trước. Các thế lực phía trước, nhanh chóng tránh ra một con đường, dường như ai cũn tán thành bọn họ có tư cách nói chuyện cùng Ma địa, nguyên nhân rất đơn giản, những lão giả này chính là những người già nhất Tiên Minh, Thánh Nhân thực lực mạnh nhất.
Tình hình trong thiên hạ đã sớm biến đổi, Tiên Minh cũng không còn là Tiên Minh lúc trước.
Tiên Minh lúc trước giám thị thiên hạ, thống lĩnh nhân gian, nhưng sau đó, thế lực nhân gian tăng mạnh, thế cuộc quá loạn, Tiên Minh mất thế, mà Tiên Minh cũng không cố đoạt lại cái gì, ngược lại vì lợi ích của nhân thế, đặt mình vào vị trí liên lạc và phối hợp.
Kể từ đó lực lượng Tiên Minh tự nhiên cũng giảm nhiều nhưng tầm quan trọng lại càng tăng cao.
Bây giờ Đại Thánh Nhân Tiên Minh là ông lão mặc quần áo rách rưới nhưng vẫn tự tin cười thật lớn, trong tay lười biếng cầm một cây gậy màu xanh, chậm rãi chen chúc trong chúng tu đi tới trước đại quân.
- Ngay cả lão ô quy đều tới được.
Nhìn Tiên Minh Đại Thánh Nhân, tiếng nói âm u từ sau lưng ma vật vang lên.
- Nhìn dáng dấp, lần này Tiên đạo thật muốn cùng chúng ta đánh đến lưỡng bại câu thương.