Chương 1983: Lên trời đánh một trận (2)
Trừ bọn họ ra, thiên hạ vẫn đang xao động.
...
...
- Trận chiến này chúng ta phải đi!
Trong một số thế gia thần bí, người nắm quyền nói như chém đinh chặt sắt, không cho ai phản bác.
- Phụ thân, hiện nay thiên hạ đã định, chính là thời khắc tộc ta phấn khởi dương danh, vì sao phải tới đó đánh một trận?
Người nắm quyền cúi đầu nhìn người trẻ tuổi trước mắt, rất lâu sau mới thấp giọng nói:
- Bởi vì tộc ta có thể kéo dài ba ngàn năm, bảo hộ khí vận long hồn của gia tộc chính là nhờ người kia ban cho, tổ tiên đã sớm có di lệnh, người này chiêu, chúng ta phải ứng!
...
...
Trong một động phủ nào đó có lão tu tiềm tu mở động phủ ra, nhìn tiên điển trong tay.
- Tiên pháp do ngươi mà đến, tất phải trả công cho ngươi!
...
...
- Chung đạo hữu, chúng ta cũng nên đi tới Côn Luân sơn thôi!
Có đạo nhân tiềm tu quy ẩn sâu trong núi, cười nói với bằng hữu.
Có người hỏi:
- Chúng ta không màng thế sự, lẽ nào cũng coi như đồng đạo của hắn sao?
Đạo nhân tiềm tu gật đầu nói:
- Lẽ nào ngươi không biết, Hóa Thần pháp môn mà chúng ta tìm hiểu chính là truyền từ tay hắn?
Có người ngạc nhiên cười nói:
- Vậy thì thật sự phải đi bái kiến tổ sư một lần!
...
...
Trong Yêu Vực, từ lúc trên trời xuất hiện những câu đó, bỗng nhiên đại địa rạn nứt, kim quang lấp lóe, con Kim Thiềm nào đó từ ba ngàn năm trước giáng thế cùng Thần tộc, sau đó biến mất cũng phá đất chui lên, trong con ngươi tinh quang dịu dàng, làm một lũ yêu ở Yêu vực giật nảy mình. Một lát sau mới xoay người lại, tất cả tiến lên nhao nhao quỳ gối.
- Thôn Thiên yêu vương... rốt cục Thôn Thiên yêu vương đã xuất quan rồi...
Kim thiềm mở cái miệng lớn ra phun ra nuốt vào thiên địa, trong Yêu vực to lớn, vô số yêu loại bị nuốt vào trong dạ dày.
Rồi sau đó kim thiềm phi thân nhảy một cái, đi thẳng về hướng Côn Luân sơn.
Chỉ mới một ngày, xung quanh Côn Luân sơn đã người người tấp nập, đại quân liên miên bất tận.
Không nói đến chư phương cao nhân, thế lực khắp nơi cũng đều có mặt.
Đại quân Bát Hoang thành,Ma Bảo Thiên Ma đại quân, Yêu binh Yêu vực, trăm phương đạo thống do Tiên minh đứng đầu liên minh, đại quân cổ thế gia của Trung Châu do Đông Hoàng sơn suất lĩnh, nhân mã của thất đại thánh địa, cùng với đại quân Thần tộc chạy tới cuối cùng...
Mênh mông cuồn cuộn, đếm mãi không hết!
Xưa nay cũng không có ai từng thấy nhiều thế lực như vậy hội tụ ở một nơi.
Từ xưa tới nay cũng chưa từng có ai nghĩ tới, có cái gì có thể giúp những thế lực này tụ tập cùng nhau...
Khí cơ của bọn họ làm cho chu vi ba ngàn dặm của Côn Luân sơn đều tỏa ra ánh sáng vô tận, muốn sáng chói cả bầu trời.
- Ba ngàn năm ôn dưỡng, kết quả không tệ!
Đông Hoàng Đạo chủ nhìn xung quanh, trên mặt mang theo ý cười:
- Cũng coi như không làm hắn thất vọng!
- Thất vọng tất nhiên là sẽ không thất vọng...
Chí Tôn Tà Hoàng bỗng nhiên sâu sa nói một câu:
- Nhưng ngươi có nghĩ tới một vấn đề không?
Đông Hoàng Đạo chủ hơi run:
- Cái gì?
Chí Tôn Tà Hoàng nói:
- Nhiều người đều muốn lên trời đánh một trận như vậy, nhưng làm sao để lên trời?
Đông Hoàng Đạo chủ bỗng nhiên ngẩn ra.
Chỉ có điều cũng vào lúc này, hắn bỗng cảm ứng được một loại khí cơ nào đó, vội nhìn về phía nam.
Ở Nam Hải xa xôi bây giờ đang dâng lên sóng lớn vạn trượng.
Một lão quy thân hình lớn đến kinh người, dựa vào sức mạnh tích tụ trong người, sinh trưởng mười đại trận trong ba ngàn năm, dễ dàng quay người với lực lớn lao, hầu như giội toàn bộ nước của Nam Hải lên trời, sau đó nặng nề thở dài, bốn chân vỗ một cái lên mặt biển, sau đó phi thăng lên không trung đè ép thiên địa, bay thẳng tới Côn Luân sơn.
Thân hình bay đến giữa không trung đại lục, chỗ đi qua trời cũng phải tối xuống.
- Đại mộng tỉnh giấc lúc sang xuân
Trời đất tạo thế cho ta hời
Lão Quy nhìn qua khá hứng thú, cười ha ha, giọng nói nặng nề dường như tràn ngập cả thiên địa:
- Ngủ một giấc mấy vạn năm ở Thiên Nguyên, cuối cùng cũng coi như đã đợi được một kết quả khiến người ta thỏa mãn rồi, hiện nay để lão nhân gia ta đưa các ngươi đi lên đi!
Gió to nổi lên như lốc xoáy.
Trên lưng Lão quy có chín giáp, tạo hóa vô tận, một giáp tựa như một thế giới. Trăm vạn đại quân của Thiên Nguyên tập trung tất cả trên mai rùa, đủ để chiếm cứ ba ngàn dặm, nhưng trên lưng lão quy lại có thể chứa được hết, khi các thế lực lên ngồi hết liền theo lão quy bay lên bầu trời vô tận.
Trong một chốc Lão Quy tiến vào trời xanh mây trắng, trước mắt bọn họ từng tầng thế giới bỗng nhiên bị phá tan, giống như từng cánh cửa tiên tiếp mở ra trước mặt họn họ. Cảnh sắc trước mắt trong nháy mắt biến hóa vô tận, trong một khắc như trải qua không gian vô cùng vô tận. Đợi đến khi cảnh tượng trước mắt hơi ổn định lại, bọn họ cũng đã đi tới tinh không yên tĩnh sáng chói.
Ở trên mai rùa, bọn họ chỉ có thể cảm nhận được tất cả những thứ này, cũng không biết tất cả những thứ đó là như thế nào.
Có thể lĩnh ngộ loại biến hóa này chỉ có mấy người Thập Tôn Tiên đạo đứng phía trước nhất của mai rùa.
Vào lúc này bọn họ cũng nhìn nhau, biểu hiện khác biệt.