Chương 772: Đạo Lý Ta Hiểu (2)
Người xung quanh nhìn thấy, lập tức tránh xa hắn ra, cau mày nhìn lại.
Mà Hứa chấp sự nhìn hắn, lạnh lùng nói.
- Ngươi thân là đại đan sư, vì thù riêng của mình phạm sai lầm lớn, Xích Thủy Đan Khê không giữ ngươi được, giao lệnh bài thượng viên ra, tự mình đi đi, ta cho ngươi nửa canh giờ để thu dọn đồ đạc…
- Trời ơi, trực tiếp trục xuất khỏi Xích Thủy Đan Khê sao?
Bên trong lẫn bên ngoài điện, đám tu sĩ nghe xong, nhịn không được âm thầm hô lên.
Lúc đầu còn nghĩ rằng sẽ trục xuất Bạch lão vào hạ viện, lấy công chuộc tội, không ngờ lại trực tiếp khai trừ.
Nhưng cũng hiểu được, thật ra Hứa chấp sự vẫn đang bảo vệ danh tiếng cho Bạch Sơn Quân, hắn dùng lý do Bạch Sơn Quân vì lòng riêng để bảo vệ danh tiếng đại đan sư, nếu không, lỡ may điều tra ra Bạch Sơn Quân không có trình độ đan đạo, không xứng với cái tên đại danh sư, đó mới hoàn toàn phá hủy Bạch Sơn Quân!
Mà lúc này, Hứa chấp sự quay đầu lại, nhìn về hai vị đan sư họ Bác và họ Huống, bọn họ đều là người phụ trách việc sàng lọc đan dược cùng với Bạch Sơn Quân, trầm giọng nói.
- Còn hai người các ngươi, lúc Bạch Sơn Quân giám đan, nếu các ngươi cầm lên nhìn một chút, cũng không có chuyện thế này xảy ra, các ngươi cũng phải chịu trách nhiệm, đến hạ viện rèn luyện mấy năm đi.
Đan sư họ Huống và họ Bác nghe xong, sắc mặt thay đổi, nhìn nhau nhưng không nói gì.
Lúc đầu bọn họ sơ ý, lúc Bạch Sơn Quân loại bỏ đan dược có vẻ rất tự tin, bọn họ nghĩ với tư lịch và ánh mắt của hắn, có lẽ không sai lầm, nên không ngăn cản, bây giờ có kết quả như thế, còn nói được gì?
Mà lúc Hứa chấp sự nói ra những lời này thì rất lạnh lùng, không có chỗ thỏa hiệp.
Hắn phân tích những lời kia rõ ràng, thực chất cũng nói cho Cầu Long Chân Nhân và Phương Nguyên biết, lỗi lầm trong chuyện này là do mình Bạch Sơn Quân làm, không có chút quan hệ nào với bọn họ, tránh dẫn lửa thiêu thân…
Đợi đến lúc đám người Bạch Sơn Quân rời khỏi đại điện, Cầu Long Chân Nhân nhìn về phía Phương Nguyên, nhẹ nhàng chắp tay, cười nói.
- Phương tiểu hữu, chuyện lần này đúng là do Xích Thủy Đan Khê có vấn đề, lão phu xin lỗi ngươi, nhưng ngươi có công cải tiến đan phương Thái Hóa Thượng Thanh Đan, còn viết đan phương ra, cho cả thiên hạ dùng chung, đúng là có công đức lớn, lão phu sẽ tự mình viết thư, xin cho ngươi một phần công đức Tiên Minh.
- Công đức Tiên Minh…
Có người nghe nói, trên mặt hiện lên sự mơ ước.
Các Tiên Môn lớn trên thế gian đều có bảng công đức, dùng công đức và công huân để tặng cho những tu sĩ có công lớn,
Bình thường muốn lấy được công đức của Tiên Minh khó khăn biết bao nhiêu, vậy mà bây giờ luyện ra một viên đan dược là có?
Nhưng Phương Nguyên lại không quan tâm, trên người hắn vốn dĩ còn có ba ngàn công đức đây này!
Hắn chỉ cười cười, nói với Cầu Long Chân Nhân.
- Vậy các ngươi xử lý kết quả cuộc thi thế nào?
Cầu Long Chân Nhân nghe vậy thì cười nói.
- Còn phải nói sao, lão phu sẽ tự mình viết tên của ngươi lên sách ngọc, phong tên cho ngươi!
Viết tên trên sách ngọc ở Tiên Minh, đó là đan sư được Tiên Minh tán thành, hơn nữa còn do Cầu Long Chân Nhân tự tay viết, tất nhiên sẽ có thanh danh không tầm thường, mọi người nghe vậy cũng âm thầm gật đầu, người thi rớt kia cuối cùng cũng đạt được mong muốn…
Nhưng không ngờ rằng, sau khi Phương Nguyên nghe xong những lời này, hắn lại cười nói.
- Chỉ phong tên thôi sao?
Cầu Long Chân Nhân hơi ngẩn người, sắc mặt thay đổi, nói.
- Ý của Phương tiểu hữu là?
Phương Nguyên nói.
- Các ngươi cảm thấy, viên đan dược này của ta không đủ để ghi tên vào ba vị trí đầu?
Người trong điện và ngoài điện nghe xong những lời này, im lặng không lên tiếng.
Trong chốc lát, những người ngoài điện cảm thấy nên phải vậy, dù thế nào đi nữa, nếu chân tướng đã rõ ràng, năng lực luyện đan của hắn đúng là xuất chúng, vậy thì cũng có tư cách xếp vào ba vị trí đầu trong cuộc thi.
Thậm chí nói ba vị trí đầu, còn rất khiêm tốn!
Chỉ dựa vào việc hắn luyện một viên bảo đan tứ chuyển thành ngũ chuyện, đã có tư cách xứng đáng… Đứng đầu!
Nhưng đạo lý mà mọi người đều hiểu được, mà các vị đan sư lại lộ ra vẻ mặt khó xử...
Sắc mặt Cầu Long Chân Nhân trở nên khó chịu, hắn nhìn Phương Nguyên, cười gượng nói.
- Phương tiểu hữu, cuộc thi nhỏ này không tính là gì, cũng chẳng ai quan tâm đến bảng danh sách kia đâu, đợi đến lúc cuộc thi lớn diễn ra, đó mới là lúc ngươi nên thể hiện…
Hứa chấp sự bên cạnh cũng khuyên nhủ.
- Bảng danh sách kia đã dán ra ngoài…
Hai người bọn họ nói rất rõ ràng, cũng ám chỉ rất rõ ràng.
Phương Nguyên lập tức hiểu rõ, hắn quay đầu nói với Hứa chấp sự và Cầu Long Chân Nhân.
- Các ngươi muốn nói với ta, vì bảng danh sách đã được công bố ra cho thiên hạ biết, nếu thay đổi vị trí đầu, sẽ có hại cho danh tiếng Xích Thủy Đan Khê?
Mấy người trong lẫn ngoài điện nghe xong những lời này, trên mặt hiện lên sự bừng tỉnh.
Bây giờ cuộc thi sáu đạo sắp diễn ra, mà Xích Thủy Đan Khê lại là Phụ Lục Ty phụ trách chuẩn bị, nếu lúc này, bỗng nhiên thay đổi danh sách vốn đã được công bố trong một cuộc thi nhỏ chuẩn bị cho cuộc thi sáu đạo, chẳng khác nào đang tuyên bố với thiên hạ, Xích Thủy Đan Khê đã phạm một sai lầm lớn trong cuộc thi này, vậy thì thiên hạ sẽ nhìn Phụ Lục Ty bằng ánh mắt thế nào?