Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 816 - Chương 816: Đại Khảo Kiếm Đạo Sắp Đến (2)

Chương 816: Đại khảo kiếm đạo sắp đến (2)
Đều là đại khảo lục đạo, nhưng đại khảo kiếm đạo, trong vô hình đã cao hơn bốn đạo trước rất nhiều...

- Cừ thật, không chỉ Tuần Giám Sứ trong Tiên Minh tới ước chừng sáu vị, các thế gia cổ, đạo thống nhất lưu, đều có nhân vật thực quyền tới, ngươi nhìn trên trời kìa, bên trong mấy tòa tiên đài cao nhất, đang ngồi một số đại nhân vật giậm chân một cái là kinh thiên động địa!

- Đúng vậy, bảy tám đại tiên môn chung quanh, thậm chí ngay cả tông chủ và đạo chủ của bọn họ cũng tự mình tới, mà một số đạo thống tiên môn ở xa hơn, cũng đều phái nhân vật thực quyền tới tham gia, không ngờ còn có thể nhìn thấy bóng dáng của mấy nhân vật thiên kiêu sớm đã thành danh, bọn họ cũng tới nơi này quan chiến, nếu như có thể thành danh trên đại khảo kiếm đạo lần này, thật sự là tiền đồ vô lượng....

- Ngươi xem ở ngoài cùng phía bắc kìa, trên một tòa tiên đài cao lớn nhất đó, đang bay chính là kiếm phiên (cờ kiếm) của Tuyết Nguyên Tẩy Kiếm Trì, đó chính là một trong thất đại thánh địa, chỉ là toàn bộ tiên đài đều bị kiếm vụ bao phủ, cũng không biết rốt cuộc là đại nhân vật nào tới.

- ...

- ...

- …

- Các tu sĩ của Xích Thủy Đan Khê tới rồi...

Lúc mọi người ở đây vừa sợ hãi lại vừa hâm mộ nhìn đệ tử Tẩy Kiếm Trì này, đột nhiên không biết là ai hô một tiếng, sự chú ý của các tu sĩ trong sân vù một tiếng bay đi, không còn một ai chú ý tới các đại tiên môn, đạo thống mà là đồng thời đều nhìn về phía không trung xa xa.

Mà cho dù là trên tiên đài của những đại đạo thống này, cũng có rất nhiều ánh mắt cùng họ nhìn tới.

Trong không trung xa xa, một đám đan sư đang cười nói cưỡi mây mà tới, ánh mắt bọn họ đều nhìn về phía một người ở chính giữa các đan sư.

Trong các đan sư của Xích Thủy Đan Khê đó có một đan sư mặc áo xanh!

Hắn là khôi thủ của bốn cuộc thi trận, đan, phù, khí!

- Hắn cuối cùng cũng tới rồi, ta còn tưởng rằng hắn sẽ không lộ diện ở đại khảo kiếm đạo.

- Tứ đạo khôi thủ, đại khảo lục đạo lần này, đã định trước là hắn nổi danh nhất, kỳ tài thiên kiêu!

- Nói không sai, chắc lần này, trừ khôi thủ đạo chiến cuối cùng ra, không ai có thể kinh người hơn hắn.

- Không biết hắn lần này rốt cuộc có tham gia đại khảo kiếm đạo hay không.

- Nhất định là có, người cũng tới rồi, chẳng lẽ còn có thể bỏ qua?

Trong những tiếng nghị luận, các đan sư của Xích Thủy Đan Khê đã bước lên trên một tiên đài.

Tuy chung quanh đã người đông nghìn nghịt, nhưng tất nhiên là đã có chỗ xem thi của mình, chính là ở một phương gần với chỗ diễn ra đại khảo kiếm đạo nhất, đặt song song với tiên đài của Tiên Minh, Tẩy Kiếm Trì, cùng với mấy đại tiên môn nhất lưu.

Tuy Xích Thủy Đan Khê chỉ là một đan viện dưới trướng Lang Gia Các, không được coi là đại tiên môn nhất lưu, thậm chí còn không phải là một tiên môn hoàn chỉnh, nhưng vị trí của bọn họ được an bài ở chỗ này, lại không có ai đề xuất dị nghị, các đại nhân vật của các tiên môn xung quanh cũng đều ném tới ánh mắt hàm súc mà thân thiết, mà trong những ánh mắt này, các đan sư cũng vẫn khí độ trầm ổn, tiêu sái tự nhiên, nhẹ nhàng chắp tay với người xung quanh.

Nhất là khi nhìn thấy vị trí tiên đài của mấy đạo Bị Khảo Ti khác còn không tốt bằng mình, nụ cười trên mặt càng sáng lạn hơn.

Xích Thủy Đan Khê hiện giờ, chính là có thanh danh vang nhất trong sáu đạo Bị Khảo Ti.

Nguyên nhân rất đơn giản, ai bảo Bị Khảo Ti khác không nuôi ra được một tứ đạo khôi thủ chứ?

- Ha ha, Phương tiểu hữu, ngồi chỗ này đi!

Đi tới tiên đài, chư vị đan sư đều mỉm cười khiêm tốn, nhường Phương Nguyên ngồi trước nhất.

- Chư vị tiền bối đừng khách khí, ta ngồi bên cạnh Nguyễn sư là được rồi!

Phương Nguyên thực sự không dám ngồi ở ghế thượng thủ của Cầu Long Chân Nhân, chỉ cười cười, ngồi cùng với Tử Tiêu Động Chủ.

Vị trí này là không trên không dưới, cũng vừa hay có thể để hắn nhìn rõ đại khảo kiếm đạo, mà mấy vị đan sư khác thấy vậy, sắc mặt cũng đều có chút hài lòng, lúc ban đầu sau khi tiếp xúc, bọn họ còn cảm thấy Phương Nguyên là một thanh niên không hiểu nhân tình thế thái, bất luận tôn ti, tâm tính kiêu căng, nhưng từ sau khi Phương Nguyên đoạt tứ đạo khôi thủ, điệu bộ không thay đổi, lại khiến người ta cảm thấy hắn càng lúc càng khiêm tốn.

Cũng giống như là, hắn trước kia ở tiểu khảo đan đạo đòi lại khôi thủ đan đạo vốn nên thuộc về mình, ở trong mắt rất nhiều người đều xem như là một hành động lỗ mãng không để ý tới đại cục, mà hiện giờ, cho dù hắn thực sự giành vị trí của Cầu Long Chân Nhân, người khác cũng cảm thấy vô cùng bình thường...

Mà khi hắn không đi giành, ngược lại nhường một số đan sư tuổi tác hơi lớn ngồi đằng trước, chư vị đan sư này quả thực là quý mến hắn tới tận xương cốt, một người thanh niên bối cảnh thần bí, bản lĩnh lại lớn, thanh danh còn không ai có thể sánh bằng, không ngờ ở trước mặt mình vẫn tự coi là vãn bối, thanh niên tốt như vậy, ở trong giới tu hành thực lực vi tôn này, chính là có đốt đèn lồng cũng không tìm thấy.

- Hả?

Phương Nguyên ngồi xuống dưới sự chú ý của mọi người, chuẩn bị xem thi. Vô số ánh mắt chung quanh đều nhìn về phía hắn, hắn vẫn duy trì tâm cảnh vững vàng, không bị ngoại vật ảnh hưởng.

Nhưng cũng là sau khi hắn vừa ngồi vào chỗ của mình, trong lòng bỗng nhiên hơi khẽ động, trực giác cảm thấy, dường như có hai ánh mắt nhìn hắn, hắn là tu vi Tử Đan, cảm ứng thần thức cũng linh mẫn dị thường, lập tức phát hiện ra sự khác lạ của ánh mắt này.
Bình Luận (0)
Comment