Chương 817: Ngươi sao vẫn chưa xuống? (1)
Ánh mắt này khác với ánh mắt tò mò hoặc là khâm phục của người khác, dường như lờ mờ có địch ý, khiến hắn rất không thoải mái.
Mà trong nháy mắt nhận ra hai ánh mắt này, hắn cũng lập tức quay đầu nhìn!
Ánh mắt từ bên trái truyền đến, cách chỗ hắn không xa, chỉ là vừa nhìn một cái, thần sắc hắn liền trở nên lạnh lùng.
Ánh mắt đó đến từ tiên đài chỗ Tẩy Kiếm Trì!
Nhưng hắn rất nhanh lại quay đầu đi, lại thấy ánh mắt còn lại truyền đến từ chỗ mà các tiên môn nhị lưu tụ tập, nơi đó mơ hồ cũng có thể nhìn thấy một tiên đài, chỉ là có yêu vụ che lấp, khiến hắn không phân biệt được rõ rốt cuộc là ai ở trên đài!
- Tẩy Kiếm Trì thì cũng thôi, trên tiên đài mờ mịt đó lại là ai thế?
Tâm thần Phương Nguyên hơi trầm xuống, nghĩ, lại có chút nghĩ không ra.
- Ngươi quả nhiên vẫn tới.
Cũng vào lúc này, Phương Nguyên chợt nghe thấy một thanh âm thản nhiên vang lên, cắt ngang suy tư của hắn.
Quay đầu nhìn, liền thấy trên một tòa tiên đài ngay cạnh tiên đài của Xích Thủy Đan Khê, sương tím mờ mịt, bị gió thổi qua, để lộ một nữ tử mặc áo đỏ, sắc mặt mang theo lãnh ý, không phải Lý Hồng Kiêu thì là ai?
Cũng không ngờ nàng ta ở ngay trên tiên đài cạnh mình, đành phải thở dài, nói:
- Ta chỉ là tới xem thôi.
Sắc mặt Lý Hồng Kiêu lập tức trở nên lạnh lùng:
- Ngươi chắc chứ?
Phương Nguyên thản nhiên nói:
- Chắc!
Trên mặt Lý Hồng Kiêu hiện lên vẻ giận dữ:
- Khi ta muốn đoạt khôi thủ, ngươi liên tục nhảy ra quấy rối, kết quả lần này, ta vừa đặt ba ngàn linh tinh là ngươi sẽ tham gia đại khảo kiếm đạo, ngươi lại vẻ mặt đứng đắn nói với ta rằng mình sẽ không tham gia thi?
Phương Nguyên lập tức ngây ra:
- Cái này...
Trong những tiếng nghị luận, người tới xem thi của các đại thế gia, tiên môn, đều đã ngồi vào chỗ của mình, chờ đợi đại khảo kiếm đạo bắt đầu.
Sau đó, cho dù là các lộ tán tu, tu sĩ của môn phái nhỏ đều tự tìm chỗ quan chiến thích hợp ngồi xuống, lại chỉ thấy chung quanh Vấn Đạo Sơn quả thực chính là người đông nghìn nghịt, khắp nơi đều có thể thấy được tường vân lượn lờ, linh quang mờ mịt, có thể nói là náo nhiệt đến cực điểm.
Mà dưới các tiên đài thì có một tòa kiếm đài cực lớn, toàn bộ kiếm đài có phạm vi chừng trăm trượng, được lát từ cẩm thạch, ở trên dưới, bốn phương tám hướng bình đài này đều có vô số cấm chế và đại trận xoay quanh, phòng ngự nghiêm ngặt, thậm chí có thể so với hộ sơn đại trận của tiểu tiên môn, đây giống như là sợ người tranh đấu trên bình đài không thu được tay, làm bị thương tới người xem thi ở chung quanh.
Mà thấy người quan chiến của các phương đều đã ngồi xuống, trên vùng trời bình đài này, trên tiên đài chỗ Tiên Minh, liền có một vị lão giả mặc áo đen đứng dậy, một thân khí cơ của hắn rất là thâm trầm, nhìn thì vô cùng ôn hòa, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện cả người hắn giống như một thanh kiếm sắc ẩn ở trong vỏ kiếm, bằng không tiến về phía trước mấy bước, đi tới trên vùng trời kiếm đài.
- Thời gian đã tới, vậy bắt đầu thôi!
Lão già áo đen nói chuyện rất ngắn gọn rõ ràng, chỉ phất tay áo một cái rồi thản nhiên nói một câu.
Mà người xem thi ở chung quanh rất nhiều, tiếng nghị luận vẫn rào rào như sóng, nhưng theo hắn vừa mở miệng, thanh âm lại lập tức thấp xuống.
Vô số ánh mắt đều nhìn về phía vị lão già áo đen này, lẳng lặng chờ hắn lên tiếng.
Mà lão già áo đen này cũng chỉ chậm rãi nhìn mọi người một vòng, liền lãnh đạm cười nói:
- Đại khảo kiếm đạo lần này, do lão phu đến làm chủ khảo, vậy thì sẽ theo quy củ của ta, lão phu một đời tu kiếm, thích đơn giản rõ ràng, ghét nhất là lễ nghi phiền phức, cho nên ta chỉ lập ra mấy quy củ, chỉ cần các ngươi không phạm phải quy củ của ta, như vậy lão phu sẽ mặc kệ, mặc cho các ngươi thể hiện!
- Điều thứ nhất, chính là quy củ đặc biệt đơn giản, cái chú trọng chính là xem tạo nghệ võ đạo của các ngươi như thế nào, bởi vậy không có nhiều quy củ, người muốn đoạt danh đại khảo kiếm đạo, chính là đi lên trên đài, ai có thể ở lại tới cuối cùng, người đó chính là người thắng, lại bởi vì đại khảo kiếm đạo của chúng ta, không có phong hào gì, cho nên ở trên đài sau cùng, nhiều nhất chỉ có thể lưu lại mười người, đây chính là top 10 kiếm đạo!
- Mà sau khi định ra top 10 kiếm đạo, lại do mười người các ngươi đấu ra tam giáp và khôi thủ, đơn giản vậy thôi!
- Thứ hai, chính là đấu pháp cũng đặc biệt đơn giản, chỉ cần lên võ đài này thì đều tập trung tinh thần, bất luận đánh lén cũng được, vây công cũng được, chỉ cần có thể thắng, vậy tính là ngươi thắng, dù sao thực sự tới lúc đại kiếp tiến đến, những sinh linh hắc ám đó cũng sẽ không chú ý lễ số gì với các ngươi, cho nên đại khảo kiếm đạo này của chúng ta, cũng không cần các ngươi phải chú ý lễ số gì cả, ở lại được lâu thì coi như là bản lĩnh của ngươi!
- Thứ ba, chính là không luận thời gian, ha ha, có bản lĩnh thì các ngươi ở trên đài đấu nửa năm một năm, nếu muốn kết thúc đại khảo kiếm đạo này, vậy thì mau chóng đánh hạ đối thủ, đương nhiên, một khi rơi khỏi đài thì chính là thất bại, không còn gì để nói nữa cả.
- ...
- ...
Lão già áo đen đó quả nhiên nói rất đơn giản, các tu sĩ chung quanh lại nghe mà tâm tình phức tạp.
Tuy quy củ của lão nhân này rất tùy hứng, nhưng thật đúng là không ai dám phản bác hắn.
Dù sao người ta là từ Ma Biên trở về, lịch luyện nhiều năm, có tư cách lên tiếng ở đại khảo kiếm đạo này nhất.