Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 819 - Chương 819: Đệ Tử Tẩy Kiếm Trì (1)

Chương 819: Đệ tử Tẩy Kiếm Trì (1)
Mặt đất bị hắn giẫm ra một hố to, hắn lại hồn nhiên vô sự, chậm rãi từ trong hố đi ra, khoanh tay đứng trước kiếm đài.

Trước kiếm đài đó, các vị tu sĩ chuẩn bị tham gia kiếm khảo, vốn đều vẻ mặt lạnh lùng ngạo nghễ, khí cơ kiềm chế lẫn nhau.

Cho dù người ngoài liếc qua một cái, cũng có thể nhận thấy trong bọn họ, ai nấy đều có lòng tranh cường háo thắng rất mạnh.

Nhưng khi vị kiếm khách áo đen tóc trắng này đi tới trước kiếm đài, mọi người lại đều theo bản năng mà trong lòng trầm xuống, người ở gần hắn đều tự động lùi ra hai bước, dường như trên người hắn có khí trường nào đó khiến người ta không dám tiếp cận.

Trong mấy trăm người, chỉ có vài người dám quay đầu nhìn hắn một cái, người khác ở trước mặt hắn thì lại ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.

- Tẩy Kiếm Trì à?

Mọi người xem thi nhìn thấy người thanh niên này, trong lòng đều hơi kinh hãi, ngay cả tiếng nghị luận ở xung quanh cũng giống như trong nháy mắt hạ thấp xuống nhiều, có người lén nhìn người thanh niên đó, thấp giọng hỏi:

- Lần này đến là kiếm sĩ cấp một nào thế?

Có người ngưng thần nói:

- Nhìn kiếm bào của hắn, chắc là Hắc Bào Kiếm Đồ, chỉ không biết là xếp thứ mấy...

- Xếp thứ mấy thì quan trọng lắm à?

Cũng có người cười khổ thở dài:

- Các khóa trước, chỉ cần có đệ tử Tẩy Kiếm Trì tham dự đại khảo kiếm đạo, như vậy tất nhiên chính là bọn họ đoạt khôi, đám người Tần Sơn Quân, Triệu Huyền Tước xui xẻo rồi, ài, thực lực của bọn họ, nếu đặt ở trong các đại khảo kỳ trước, đó đều là có hy vọng đoạt được khôi thủ, nhưng lần này lại gặp phải đệ tử của Tẩy Kiếm Trì, định trước là vô vọng là giải nhất rồi.

Trong lúc đang nghị luận, các tu sĩ liền nhìn thấy, vị thanh niên của Tẩy Kiếm Trì kia sau khi đi tới bên cạnh kiếm đài, không dừng lại, mà là trực tiếp bước lên kiếm đài, trong lòng lập tức thắt lại, thầm nghĩ quả nhiên không hổ là đệ tử Tẩy Kiếm Trì, tự tin lớn như vậy.

Có điều chuyện khiến bọn họ bất ngờ vẫn còn ở phía sau.

Vị thanh niên đó sau khi bước lên kiếm đài, lại nhẹ nhàng nâng ngẩng đầu, nhìn về phía Xích Thủy Đan Khê.

Hoặc là nói, trực tiếp nhìn về phía Phương Nguyên.

Sau đó, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười, thản nhiên nói:

- Ngươi sao vẫn chưa xuống?

- Vị đệ tử Tẩy Kiếm Trì này, ngươi muốn trực tiếp công khai khiêu chiến vị tứ đạo khôi kia ư?

Theo đại khảo Kiếm Đạo bắt đầu, trên kiếm đài lại xuất hiện một màn ngoài dự đoán của mọi người. Chẳng ai ngờ rằng, đệ tử Tẩy Kiếm Trì, người có lá gan đầu tiên lên đài, cũng là người có hi vọng nhất đoạt khôi thủ, chuyện thứ nhất muốn làm lại chính là công khai khiêu chiến vị tứ đạo khôi vừa rồi.

- Chẳng lẽ trước đây bọn hắn sớm đã quen biết, có thù cũ?

- Hay là vị tứ đạo khôi này thanh danh quá thịnh, khiến cho tên đệ tử Tẩy Kiếm Trì kia bất mãn?

Trong lòng vô số người đều đang âm thầm suy đoán, cùng lúc đó, bỗng chốc lại có thêm vô số ánh mắt hướng về phía Tiên Đài nơi Xích Thủy Đan Khê, trên thực tế, dù không có chuyện đệ tử Tẩy Kiếm Trì khiêu chiến, chúng nhân cũng đã rất quan tâm tới vấn đề này...

Người áo xanh đã đoạt tứ khôi, liệu có sẽ tiếp tục tham dự đại khảo Kiếm Đạo?

Rốt cuộc, chúng nhân đều đặt cược không ít tiền...

Chẳng qua khiến người không nghĩ tới chính là, trên Tiên Đài Xích Thủy Đan Khê, thật lâu vẫn không thấy có âm thanh truyền ra.

Phương Nguyên mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, ngồi im như pho tượng, không hề có ý xuống đài, cũng không mở miệng nói chuyện.

Tuy không chỉ mặt gọi tên, nhưng người người đều biết đệ tử Tẩy Kiếm Trì đang nói chuyện với hắn, chính hắn lại hay rồi, làm như không nghe thấy được.

Hư không vắng lặng, chẳng biết qua bao lâu, tiếng nghị luận của mọi người mới khe khẽ vang lên.

- Chẳng lẽ hắn thật không có ý tham gia đại khảo Kiếm Đạo?

- Chắc vậy, bằng không lý nào bị người công nhiên khiêu khích ngay trước mặt mà vẫn đứng im bất động như thế...

Có người nhìn lên Kiếm Đài, lại nhìn lên Tiên Đài, cười lạnh nói:

- Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, tên đệ tử Tẩy Kiếm Trì này vốn cũng là quá phận, Tẩy Kiếm Trì bọn hắn hội tụ anh tài Kiếm Đạo thiên hạ, ai có năng lực tranh phong với bọn hắn? Trong khi áo bào xanh kia là tứ đạo khôi thủ Trận, Phù, Đan, Khí, rõ ràng không sở trường vũ pháp, khiêu chiến người ta, thắng cũng chẳng vẻ vang gì!

- Đúng vậy, tứ đạo khôi thủ đã là khoáng thế kỳ tài, cần gì phải cùng người tranh giành cái hư danh Kiếm Đạo đó?

- Rốt cuộc, trên đời này không có người tu hành nào là hoàn mỹ!

Trong tiếng nghị luận xôn xao, cũng có người thở dài:

- Đáng tiếc, lão phu đã đặt cược linh tinh rồi...

- ...

- ...

Ở dưới một mái hiên khác cũng trên Tiên Đài, nơi lần trước khiến cho trong lòng Phương Nguyên sinh ra cảm ứng cũng đang có người nhẹ giọng nói chuyện:

- Thiếu chủ, tin tức ngài được đến trước đây không sai, xem ra đệ tử Tẩy Kiếm Trì rất không vừa mắt với hắn, muốn kích hắn đánh một trận, đáng tiếc hắn tâm địa sắt đá, quyết không chịu tham chiến, bằng không, ngược lại là...

- Ha ha, thế cũng đơn giản, hắn không tham gia, ép buộc hắn tham gia chẳng phải là được?

Một tiếng nói khác nhàn nhạt vang lên, tựa hồ rất là không để ý.

- Thiếu chủ, ý ngài là...

- Ha ha, cứ dùng phương pháp đơn giản nhất là được...

- ...

- ...

- Ha ha!

Tên đệ tử Tẩy Kiếm Trì thấy Phương Nguyên không trả lời, cũng không có ý xuống đài, liền thấp giọng cười cười, thu hồi ánh mắt, khe khẽ khoanh chân ngồi xuống trên Kiếm Đài, có vẻ như chuẩn bị ngồi thẳng đến khi đại khảo Kiếm Đạo chấm dứt mới thôi.

Người quan chiến ở chung quanh bắt đầu tập trung lực chú ý lên những người tham gia khảo thí khác.

- Đệ tử Tẩy Kiếm Trì là người đầu tiên đăng đài, những người khác thì sao?

Có người đảo mắt nhìn xung quanh Kiếm Đài, thấp giọng nghị luận:

- Chẳng lẽ không ai có gan làm người thứ hai lên đài?
Bình Luận (0)
Comment