Chương 835: Cửu Trọng Thiên, Tẩy Kiếm Trì (2)
- Công chúa thứ ba mươi sáu của Cửu Trọng Thiên chi chủ, Xích Nguyệt điện Hồng Tích công chúa giá lâm, chư tu Trung Châu hành lễ yết kiến...
- Cửu Trọng Thiên?
Chung quanh oanh một tiếng, bầu không khí đột nhiên trầm xuống, vô số người chấn kinh nhìn sang nàng.
Trong sáu đạo đại khảo vừa diễn ra, cô gái áo hồng này cũng có chút tiếng tăm, từ Trận Đạo đến Đan Đạo, nàng đều có xếp hạng cực cao, cũng không ít người chú ý tới nàng, nhưng bởi thanh danh Phương Nguyên quá thịnh, ngược lại đoạt đi hào quang của nàng, song không ngờ được rằng, giờ nghe giới thiệu, hóa ra nàng lại đến từ Hoàng Châu Hắc Ám Vương Triều Cửu Trọng Thiên, đây rốt cục là thân phận gì?
Nhất thời, bởi thanh danh chấn nhiếp, ngược lại thật có không ít tu sĩ từ đằng chắp tay vái chào, cúi đầu hành lễ.
Chẳng qua, thật ra số người hành đại lễ chào hỏi cũng không nhiều, ngẫu nhiên có vài vị, còn bị người bên cạnh lườm nguýt xem thường.
Ở trên các phương Tiên Đài, mấy vị đại nhân vật trong Tiên Minh nghe xong lời ấy, thần sắc lại vẫn thản nhiên, đoán rằng bọn hắn sớm đã đoán được thân phận cô gái rồi, giờ mới thong dong đứng dậy, từ xa xa hướng Lý Hồng Kiêu chắp tay!
- Biết ngươi tham gia, vậy ta yên tâm!
Lúc này, Lý Hồng Kiêu như đã biến thành một người khác, ánh mắt giấu sau tầng sương mù nhàn nhạt quét hướng Phương Nguyên, khẽ nói:
- Mấy tháng trước, Ôn Bộ Cửu Trọng Thiên chúng ta có một chi nhân mã thử pháp ở Long Miên sơn mạch bị giết, bản cung đã sai người điều tra, thậm chí tìm tới cả bộ lạc đã di dời đến Trung Châu gần đó, hỏi tới hỏi lui, chỉ có ngươi và Tử Tiêu động chủ là hiềm nghi lớn nhất, vì vậy nhân đây bản cung hỏi ngươi một câu, đương sơ có phải ngươi giết sạch chi nhân mã Ôn Bộ không?
- Hả?
Chúng tu chung quanh nghe được lời ấy, nhất thời hơi ngớ, có phần khó mà tin tưởng nhìn sang Phương Nguyên.
Trong ánh mắt chất đầy vẻ hoài nghi.
Ngược lại là ở Tử Tiêu động chủ trên Tiên Đài Xích Thủy Đan Khê đột nhiên thoáng chút trố mắt cứng lưỡi, hoảng sợ nhìn Phương Nguyên một cái.
Phương Nguyên nghe được chất vấn từ Lý Hồng Kiêu, tức thì nhíu mày, qua nửa ngày sau mới nhẹ giọng hồi đáp:
- Xin hỏi công chúa điện hạ, chi đội ngũ của Ôn Bộ các ngươi kia thử pháp gì ở Long Miên sơn mạch, địa điểm thử pháp cụ thể lại ở nơi nào?
Nghe vậy, Lý Hồng Kiêu thoáng trầm mặc.
Trong ánh mắt liếc nhìn Phương Nguyên tựa hồ chớp qua một tia lãnh đạm.
Mà Phương Nguyên lại trực diện đón lấy ánh mắt nàng, sắc mặt bình tĩnh, không có nửa điểm biểu tình.
Qua nửa ngày, Lý Hồng Kiêu mới nhẹ giọng cười khẽ, nói:
- Tay chân người kia rất sạch sẽ, ta sai người tra xét lâu như vậy mà vẫn không thu được chút chứng cớ nào, trong lòng không khỏi có chút bội phục hắn. Nhưng mà không sao, Cửu Trọng Thiên chúng ta hành sự, trước nay đều không cần chứng cớ, Đạo chiến lần này ta sẽ tham gia, hi vọng đến lúc đó, ta hỏi lại ngươi, ngươi sẽ cho ta câu trả lời xác đáng...
Dứt lời, nàng nhàn nhạt quét nhìn Phương Nguyên một cái, quay người liền đi.
Bên ngoài Tiên Đài, sớm đã có một khung tiên liễn từ trên trời giáng xuống, hoa mỹ vô cung, chung quanh đi theo mấy trăm cung nữ, nàng bước lên tiên liễn, từ hai bên liền có tùy tùng tay cầm phất trần đứng dậy, nhẹ nhàng đong đưa phất trần, xua tán tu sĩ phía trước, sau đó chậm rãi bay đi...
- Ha ha, rốt cuộc ta đã tham gia qua một lần đại khảo Kiếm Đạo, lần khôi thủ này đành nhường lại cho các ngươi!
Đưa mắt nhìn vị tiểu công chúa Cửu Trọng Thiên kia rời khỏi, chúng tu tại trường còn chưa hoãn thần liền nghe được một tiếng cười khẽ, sau đó chỉ thấy trên Tiên Đài Tẩy Kiếm Trì đi ra một vị nam tử tuấn mỹ thân khoác áo lông cừu trắng. Nghe thanh âm, tựa hồ chính là người vừa rồi quát mắng hai vị trưởng lão áo đen, lúc này hắn đè tay lên lan can, ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn Phương Nguyên.
Sát na khi hắn hiện thân, chung quanh có không biết bao nhiêu người dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía hắn.
Lần này Quan Ngạo có thể đoạt khôi thủ Kiếm Đạo, quả thực vượt ngoài dự liệu.
Nhưng có thể tưởng tượng, phía bất mãn nhất với chuyện này hẳn phải là Tẩy Kiếm Trì...
Thân là Thánh Địa Kiếm Đạo, đệ tử Tẩy Kiếm Trì ai nấy đều kinh tài tuyệt diễm, trước nay ở Trung Châu luôn có một truyền thuyết, từ sau khi đại khảo Võ Đạo sửa thành đại khảo Kiếm Đạo, phàm là lần nào có đệ tử Tẩy Kiếm Trì tham gia, khôi thủ đại khảo Kiếm Đạo lần đó mặc định sẽ là của Tẩy Kiếm Trì, nhưng truyền thuyết này, giờ đây không nghi ngờ đã bị đánh vỡ, đệ tử Tẩy Kiếm Trì không những không đoạt khôi thủ, ngược lại còn lại người xé sống...
Vừa rồi hai tên trưởng lão Tẩy Kiếm Trì phẫn nộ xuất kiếm, mặc dù không hợp quy củ, nhưng tất cả mọi người đều có thể hiểu được!
Bởi vì chuyện này đối với Tẩy Kiếm Trì mà nói thực sự là đả kích quá lớn, lớn hơn tưởng tượng của bất cứ người nào...
Mà giờ, tuy Tẩy Kiếm Trì không dị nghị gì đối với kết cục đại khảo Kiếm Đạo, nhưng chẳng lẽ bọn hắn thật có thể nhẹ nhàng nuốt xuống cục tức này?
Bởi tâm tư đó, chúng tu không khỏi càng thêm hiếu kỳ đối với vị Kiếm Sư khoác áo lông cừu trắng kia...
- Đối với kết quả đại khảo Kiếm Đạo lần này, ta không có lời gì muốn nói, các ngươi có thể yên tâm!
Đón lấy ánh mắt vô số người, vị Kiếm Sư áo trắng kia chỉ bình tĩnh nhìn về phía Phương Nguyên, nói:
- Vừa rồi đệ tử Tẩy Kiếm Trì ta mấy phen mời ngươi hạ trường đấu kiếm, ngươi lại vẫn một mực nhẫn nhịn, phải chăng là Tiên Minh âm thầm nói gì với ngươi? Có phải Tiên Minh cảm thấy, đối với danh hiệu khôi thủ đại khảo Kiếm Đạo lần này, Tẩy Kiếm Trì chúng ta nhất quyết phải lấy bằng được, cho nên mới để ngươi tránh đụng độ với chúng ta?
Người ở chung quanh nghe được lời ấy, sắc mặt đều hiện vẻ cổ quái, người ôm lấy suy nghĩ này quả thực không ít.
Ngay cả Tiên Minh Tuần Giám Sứ Triệu Chí Trăn trên Tiên Đài cũng lộ vẻ ngưng trọng...