Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 834 - Chương 834: Cửu Trọng Thiên, Tẩy Kiếm Trì (1)

Chương 834: Cửu Trọng Thiên, Tẩy Kiếm Trì (1)
Trước là quyết ra mười thứ hạng đầu, kế tiếp hẳn là quyết ra tiền tam giáp, sau đó mới đến quyết ra khôi thủ. Nhưng cuồng nhân Quan Ngạo vừa lên đài, lại đánh cho tất cả mọi người trên đài rơi rụng hết cả, mà một khi đã xuống đài, bọn hắn liền mất đi tư cách tiếp tục tham gia khảo thí, không thể đi lên nữa...

Số còn lại đều là tôm tép trước kia không dám đăng trường, lại thấy được bộ dạng hung thần ác sát của Quan Ngạo vừa rồi, nào ai còn dám lên đài?

Nghe xong lời của áo đen chủ khảo, nguyên một đám ngơ ngác nhìn nhau, ai cũng không muốn đi lên tìm chết...

- Không còn ai ư?

Áo đen chủ khảo hỏi liên tiếp mấy lần, ánh mắt còn cố ý quét qua Tẩy Kiếm Trì và các đại tiên môn nổi danh Võ Đạo, nhưng thấy bọn họ đều là một mảnh trầm mặc, không có bất kỳ phản ứng gì, ý cười trên mặt liền càng đậm, cười lớn nói:

- Lão phu đã chủ trì ba lần đại khảo Kiếm Đạo, nhưng chưa lần nào khôi thủ lại khiến lão phu mãn ý như hôm nay, ha ha...

- Người này là khôi thủ?

Đám đông chung quanh nghe vậy, lập tức rộ lên một mảnh xôn xao, nhao nhao nghị luận không ngừng.

- Úy Trì tiền bối...

Bên cạnh áo đen chủ khảo, có người nhịn không được nhắc nhở:

- Khôi thủ này ngươi mãn ý, nhưng còn mười thứ hạng đầu thì sao?

- Không ngờ khôi thủ Kiếm Đạo lại là hung hán này?

Quyết định của lão tu áo đen hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của tất cả mọi người tại hiện trường, nhưng không ai tiện đưa ra lời nào phản bác.

Bởi vì kết quả đại khảo Kiếm Đạo quả thực quá rõ ràng, vốn dựa theo quy củ của trường chủ khảo thì trên Kiếm đài, trước quyết ra mười thứ hạng đầu, rồi quyết ra tiền tam giáp, sau cùng trong tam giáp lại quyết ra khôi thủ, mà giờ, tuy các bước được giảm lược, bởi vì mười thứ hạng đầu đã bị một mình Quan Ngạo đánh rớt hết xuống đài, tính ra không có khôi thủ nào càng xứng đáng hơn hắn.

Chỉ là, danh hiệu khôi thủ Kiếm Đạo mà các lộ thiên kiêu quyết phải giành bằng được, thậm chí có cả đệ tử Tẩy Kiếm Trì tham dự tranh đoạt, giờ đây lại rơi vào tay tên tùy tùng bên người tứ đạo khôi thủ kia, khiến chúng nhân không khỏi ngoài ý, thậm chí là chấn kinh...

- Vị tứ đạo khôi thủ này rốt cục là người phương nào...

Rất nhiều người cười khổ:

- Chính hắn đã chiếm tứ đạo khôi thủ còn chưa xong, tùy tùng bên người không ngờ cũng lực áp quần hùng?

- Ai, còn tứ đạo khôi thủ gì nữa?

- Không sai, dù hắn không tham gia đại khảo Kiếm Đạo, nhưng tùy tùng hắn đoạt khôi thủ, vậy khác gì hắn tự thân đăng trường đâu?



...

Giống như đại khảo Khí Đạo khi trước, Phương Nguyên chỉ đánh cái sắt thôi, chỉ chừng đó liền đã đương nhiên giành lấy danh hiệu khôi thủ đại khảo Khí Đạo, đến hiện tại danh hiệu khôi thủ Kiếm Đạo cũng được chúng nhân vây xem không chút do dự gác lên đầu hắn, điều này thật sự khiến một ít người phải bắt đầu lần nữa đánh giá lại thực lực của hắn...

- Chuôi Thiên Kích Chùy kia không ngờ lại nặng đến thế, phải biết lúc trước hắn cường hành dùng tận mười canh giờ để đánh sắt...

- Càng then chốt hơn là, chiêu kiếm vừa rồi của trưởng lão Tẩy Kiếm Trì sao mà đáng sợ, ngay cả Úy Trì tiền bối khi cản lại cũng bị kiếm quang xoắn nát tay áo, thế mà vị tứ đạo khôi thủ này lại thong dong ngăn lại kiếm quang, không hề có vẻ gì là tốn sức...

- Thực lực chân chính của hắn rốt cục mạnh cỡ nào?

Nghe chúng nhân xì xào thảo luận, Phương Nguyên lại vẫn bất động thanh sắc, tay áo phất phơ đứng đó, dáng người đơn bạc, như thể sẽ bị gió thổi ngã bất cứ lúc nào.

Nhưng ở trong mắt mọi người, phong thái này của hắn lại mang đến cảm giác sâu không lường được.

...

...

Trên Xích Thủy Đan Khê, đám người Cầu Long Chân Nhân, Hứa chấp sự đã không biết đệ bao nhiêu lần quăng ném ánh mắt nghi hoặc về phía Tử Tiêu động chủ, nhưng Tử Tiêu động chủ nghe xong lại có chút phẫn nộ nói:

- Nhìn ta làm gì, tưởng ta không nghe thấy chắc...

...

...

- Không ngờ khôi thủ Kiếm Đạo cũng bị các ngươi cầm đi...

Cũng đúng lúc này, mắt thấy kết cục khôi thủ Kiếm Đạo đã được xác định, chợt một thanh âm thoáng nghe có chút lãnh đạm vang lên, lại thấy người nói chuyện chính là Lý Hồng Kiêu, lúc này nàng đã đứng thẳng dậy bên mép Tiên Đài, từ trên cao nhìn xuống Phương Nguyên, trên mặt mang theo ý cười thản nhiên, nhẹ giọng cười nói:

- Lần này ta tới đây vốn là tính đoạt một đạo khôi thủ, đi về cũng tiện có điều ăn nói, nhưng không ngờ, lục đạo khôi thủ đã bị ngươi đoạt đi ngũ đạo, xem ra, ta đành phải tham dự Đạo chiến, thứ vốn không nghĩ sẽ tham dự!

Dứt lời, nàng thoáng dừng lại, nhìn sang Phương Nguyên nói:

- Giờ ngươi thành thật nói cho ta biết, ngươi có tham gia hay không?

Phương Nguyên ngẩng đầu nhìn nàng một cái, khẽ gật đầu nói:

- Có!

- Lần này ta tin tưởng ngươi!

Lý Hồng Kiêu cười cười, đột nhiên sắc mặt lại lạnh xuống, khẽ gật đầu một cái.

Cùng lúc, trên phương Tiên Đài kia, một tên giáp sĩ áo đen đột ngột đứng dậy, liếc qua Phương Nguyên, trầm giọng hét lớn, đồng thời, trong đám người chung quanh, mấy trăm nam tử nữ tử phục sức mỗi người mỗi khác chạy hướng lên Tiên Đài, trong sương mù tràn ngập, bọn họ thay y phục trên người bằng đồ áo cung nữ, kẻ cầu, cung kính vây quanh Tiên Đài, trong đó có người bước lên phủ thêm cho Lý Hồng Kiêu một bộ hồng bào!

Thoáng chốc, toàn bộ xung quanh tiên đài tung bay Tiên khí, khí thế xung thiên, Lý Hồng Kiêu cũng từ bộ dáng thoạt nhìn hơi vẻ phổ thông khi trước nháy mắt biến thành một công chúa cao cao tại thượng, tôn quý khó tả, dẫn động chung quanh chú ý.

Ngay cả nét mặt nàng tựa hồ cũng được che phủ bởi một tầng sương mù nhàn nhạt.

Nhìn lại biến hóa trên Tiên Đài, chúng tu sĩ đều kinh hãi nói không ra lời, thậm chí không dám nhìn thẳng mặt nàng.

Ở bên cạnh, lại có có một vị tùy tùng mặc quan phục cổ lễ đứng dậy, dùng ánh mắt âm u lạnh lẽo quét qua bốn phía, cao giọng cất tiếng hát:
Bình Luận (0)
Comment