Chương 854: Tu sĩ Tử Đan thích khoác lác (1)
- Phương đạo hữu, ba viên ma hạch ở đây, cầu ngươi chỉ giáo...
Chúng tu ngây người mất một lát, có không ít người hâm mộ nhìn đệ tử Linh Kiếm Tông kia, rõ ràng là khiêu chiến ngũ đạo khôi thủ, đổi thành người khác, đây chính là mạo phạm, không trực tiếp đánh ngươi ra khỏi Đạo chiến đã là tốt lắm rồi, không ngờ còn giành được chỉ điểm, dưới gầm trời này còn biết đi đâu tìm chuyện tốt như thế. Vậy là nguyên một đám kích động không thôi, có người cầm ra ba viên ma hạch kêu to chạy tới...
Bên cạnh cũng vọt ra một người, kêu lên:
- Ta có bốn viên ma hạch nơi tay, ta tới trước...
- Ta tới trước, ta là Thái Hóa Tông, mong Phương tiền bối chỉ giáo...
- Ta là Hợp Hoan Tông, ta có một đạo pháp quyết song tu... Cầu Phương sư chỉ giáo!
- Ngươi chen ta...
- Ngươi cũng giẫm chân ta?
- Mẹ nó, muốn đấu một trận đúng không?
- ... Lại đây!
- …
- ...
Nhất thời, người chạy tới muốn giao thủ với Phương Nguyên càng lúc càng nhiều, người sau tiếp kẻ trước, thậm chí đây đó còn tranh giành nhau. Chứng kiến cảnh này, Phương Nguyên không khỏi nhẹ nhàng, thậm chí trong lòng ẩn ẩn có chút cảm động...
... Những người này thật sự quá tốt!
- Chư vị đừng gấp...
Hắn đề cao thanh âm, đè ép lại đám đông ồn ào chung quanh:
- Xếp thành hàng, từng người từng người một!
Ầm ầm...
Từng trường từng trường đấu pháp diễn ra không ngừng, Phương Nguyên tâm bình khí hòa đấu pháp với từng người, với ai cũng đều nghiêm cách thu lấy ma hạch, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất giải quyết chiến đấu, tiếp theo ngưng thần quan sát thần thông pháp môn đối phương, cuối cùng nói vài lời, chỉ điểm chỗ huyền diệu trong thần thông kia, đồng thời hắn cũng sẽ trao đổi một ít pháp môn mình nắm giữ với đối phương, thấy chỗ nào quả thực khó hiểu, hắn cũng trực tiếp thừa nhận rằng mình không hiểu.
Chẳng qua vì thôi diễn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, hắn từng xem qua không ít các loại thần thông pháp môn, hoặc nhiều hoặc ít đều có thể giao lưu trao đổi mấy câu.
Những người này sau khi bị Phương Nguyên đánh bại, có người lập tức rời đi, có người nán lại theo dõi chiến cuộc tiếp theo, thần sắc ai nấy cũng đều chất đầy vẻ hưng phấn và sùng bái.
Cùng lúc này, ở bên ngoài bí cảnh, chúng tu theo dõi khảo thí thấy được cảnh này, lập tức đều hiện vẻ ngạc nhiên.
Vạn Lý Lưu Quang kính thường trực phân ra một quầng sáng chiếu lên hư không, để cho người bên ngoài được chiêm ngưỡng tình hình ác đấu trong bí cảnh.
Phương Nguyên đấu pháp với người nhiều nhất, tự nhiên thời gian xuất hiện trong hình ảnh trên hư không cũng lâu nhất.
Chỉ là nhìn hắn đấu pháp, tâm thần chúng nhân theo dõi khảo thí không khỏi càng thêm phần phức tạp. Từ lúc có Đạo chiến đến nay, chưa thấy thấy qua cảnh nào như vậy, giữa song phương đấu pháp không hề có bất kỳ sát khí nào, chỉ có đơn thuần triển lộ thần thông thuật pháp, hơn nữa sau khi đấu pháp còn ngồi lại nghiên cứu thảo luận với nhau, chỉ điểm thiếu hụt của đối thủ, trao đổi một ít tâm pháp, bầu không khí quả thực hài hòa đến cực điểm...
Càng khiến người ngạc nhiên chính là, Phương Nguyên thoạt nhìn tuổi tác không lớn, nhưng pháp môn hiểu được lại thật sự không ít.
Nghe được hắn chỉ điểm một vài pháp môn thần thông, ngay cả số ít lão tu Kim Đan cao giai đều phải âm thầm tán thưởng...
Chẳng qua, nếu luận tới ai là đối tượng kích động nhất, vậy phải kể đến Xích Thủy Đan Khê.
- Các ngươi tin được không?
Chứng kiến trường cảnh Phương Nguyên truyền thụ pháp môn, cùng đối phương nghiên cứu thảo luận thần thông, Tử Tiêu động chủ hít sâu một hơi thật dài, ngón tay chỉ lên hư không nói:
- Vị Phương tiểu hữu này không phải người hẹp hòi, lần trước hắn đã muốn cùng ta nghiên cứu thảo luận thần thông...
Chúng Đan Sư nghe mà không khỏi kích động, vội hỏi:
- Sau đó thì sao?
Tử Tiêu động chủ trầm mặc một lát, nói:
- Ha ha, ta không để ý hắn...
Một đường vừa chiến đấu vừa tiến vào sâu trong bí cảnh..
Người tiến đến tìm Phương Nguyên so tài càng lúc càng nhiều, có đôi lúc đã không chỉ là muốn mượn Phương Nguyên thành danh, mà là thật ý thức được sau khi giao thủ với vị ngũ đạo khôi thủ này, được đến một ít kiến nghị và chỉ điểm của hắn, hơn nữa loại chỉ điểm đấy còn không phải là loại chỉ điểm cao cao tại thượng, mà là có lý có cứ, thậm chí ngay cả một ít xuất xứ và biến hóa rất nhỏ đều có thể miêu tả đi ra, bởi vậy đến sau cùng, bắt đầu có một ít người thuần túy vì mong được đến chỉ điểm mà cầm theo lượng lớn ma thạch tới khiêu chiến Phương Nguyên.
Trong số đó, tự nhiên cũng có người khinh thường không chịu tuân thủ quy củ Phương Nguyên định ra, vừa đi lên liền muốn cường hành động thủ, mà đối mặt thể loại này, Phương Nguyên cũng không khách khí, mỗi lần ra tay đều rất nặng, hoặc là đánh cho trọng thương, hoặc là trực tiếp trục xuất đối phương khỏi Đạo chiến!
Quy củ do chính hắn định ra, tự nhiên phải nghiêm khắc duy trì.
Dưới tình huống ấy, tùy theo một đường đi tới, người đuổi theo phía sau Phương Nguyên càng lúc càng nhiều.
Bọn hắn hoặc là đã khiêu chiến qua, hoặc là chưa khiêu chiến, chỉ muốn đi theo bên người Phương Nguyên, nhìn hắn và một số người luận bàn giao lưu, từ đó thu hoạch được chút lĩnh ngộ. Đối với bọn hắn mà nói, loại lĩnh ngộ này ngược lại càng trọng yếu hơn cả săn tìm ma hạch, đoạt lấy thứ hạng càng cao trong Đạo chiến. Đồng thời bọn họ cũng bắt đầu vô thức duy trì quy củ này, mỗi khi thấy có người chạy tới khiêu chiến liền nhiệt tình hỏi:
- Chuẩn bị chừng nào ma hạch rồi?
Cứ vậy một đường xông vào sâu trong bí cảnh, số cao thủ Phương Nguyên gặp phải càng lúc càng nhiều.
Mới đầu là ba viên ma hạch, đến sau, liền biến thành mười viên ma hạch, thậm chí mấy chục viên ma hạch...
Đối với cái này, hắn ai đến cũng không cự tuyệt, có bao nhiêu thu bấy nhiêu.