Chương 900: Không ai tới cứu (1)
Dưới sự va chạm của ánh sao này, thân hình huyết mãng khựng lại, cùng lúc đó, sợ xích ấy không ngờ đã hàng lâm đến trên đỉnh đầu của hắn, thân huyết mãng cuốn động, bay lên không, nhưng trên sợi xích này, lập tức có từng đạo ánh sao vươn xuống, cuốn lấy hắn, sau đó xiềng xích hạ xuống, nặng nề nện lên trên đầu rắn, không ngờ đã trấn áp được hắn.
- Làm tốt lắm..
Vào lúc này, thấy mãng bị trấn áp, Lý Bạch Hồ cũng thấp giọng quát khẽ, đẩy ra một đạo hoàn, đó là kiếm ý mạnh mẽ vô biên áp súc đến một điểm, ẩn chứa lực lượng cường đại vô biên, chém lên trên thân rắn của Tân Trạch Tiểu Vương Gia, chém cho cả nửa người hắn máu chảy đầm đìa, cơ hồ tách thành hai nửa, mà kiếm khí sắc bén vẫn đang từ vết thương chui vào trong người hắn.
Phương Nguyên cũng cắn răng một cái, tay áo phất về phía trước, Lôi Linh Cáp Mô xuất hiện ở trước người, hai con mắt lồ ra nhìn chằm chằm Tân Trạch Tiểu Vương Gia, hắn đỡ con cóc trong tay, chắn trước người, tay kia thì lại chậm rãi bấm pháp ấn, một thân Huyền Hoàng Khí bắt đầu không ngừng ngưng tụ, sôi sục, dẫn động từng đạo thiểm điện, không ngừng oanh kích tới trên người huyết mãng.
- Đáng chết... Các ngươi đều đáng chết...
Huyết mãng đó vừa sợ vừa giận, thống khổ không thôi, luôn miệng gào thét, thân rắn quay cuồng.
Nhưng lúc này đầu rắn hắn đã bị trấn trụ, không thể di chuyển, không ngờ thành một cục diện đơn thuần bị đánh.
Mà theo sát phía sau ba người bọn Phương Nguyên, cao thủ các lộ như Vệ Ngư Tử, Hứa Ngọc Nhân, Vi Long Tuyệt lúc này cũng đồng thời lao tới bên cạnh huyết mãng, ai nấy đều đã nhìn ra, huyết mãng này đã thành nỏ mạnh hết đà, chính là thời cơ tốt để trảm sát nó.
Mà ở một bên khác, trong không trung, tầng mây chậm rãi vỡ ra, có kính quang chiếu vào.
Điều này cũng đại biểu cho, người bên ngoài cuối cùng cũng mở được bí cảnh, đang chuẩn bị tiến vào bên trong để trảm yêu trừ ma!
- Không thể nào...
Lúc này, trong lòng Tân Trạch Tiểu Vương Gia cũng trầm xuống, lúc này hắn đã liên tiếp bị thương, cũng khiến cho trong lòng sinh ra một loại đau khổ khôn kể, giống như một con cự tượng, mắt thấy sắp bị một đám kiến vây công tới chết, điều này khiến trong lòng hắn sinh ra đủ loại cảm xúc phẫn nộ, ngạc nhiên, nghi ngờ, bất đắc dĩ, thống khổ, đến cuối cùng, ngược lại là một mảng tuyệt vọng khôn kể.
- Nhiệm vụ lần này xem ra là không thể chu toàn quá viên mãn, nhưng vẫn phải đạt được mục đích...
Trong lòng hắn gầm khẽ, bỗng nhiên hạ quyết tâm, huyết khí vô biên mở ra.
Ầm một tiếng, dưới hành động liều mạng này của hắn, sợi xích trên đỉnh đầu không ngờ trực tiếp bị hắn đánh bay.
- Không tốt, mau chém hắn...
Các thiên kiêu chung quanh đều kinh hãi, các loại thần thông đánh xuống, nhưng không ngờ, Tân Trạch Tiểu Vương Gia này động chân hỏa, không ngờ coi như không thấy những đòn tất công đang đánh về phía mình, chỉ xông ra ngoài giống như không muốn sống, đứng mũi chịu sào không ngờ chính là Lý Hồng Kiêu vẫn đang đối kháng chính diện với hắn, nàng ta cả kinh, không kịp né tránh, bị một mảng huyết vân bao phủ.
Vừa bao phủ Lý Hồng Kiêu, thân rắn lập tức xiết lại, liều mạng cuốn lấy nàng ta.
- Ha ha, chủ ta trên cao, bất tử bất diệt, phần đại lễ này các ngươi hãy nhận lấy đi...
Mà Tân Trạch Tiểu Vương Gia cơ hồ bị các đạo thần thông chung quanh bao phủ lúc này cũng phá lên cười, trong tiếng cười không ngờ có một loại ý tứ điên cuồng khó có thể hình dung, trong giọng nói, không ngờ đã mang theo một loại ý tứ tuyệt vọng mà điên cuồng.
Các tu sĩ nhìn thấy một màn này, lập tức đều kinh hãi.
Ai cũng nhìn ra yêu ma này cuối cùng cũng muốn liều mạng, đánh liều tất cả cũng phải kéo theo một người, nhưng không ngờ là, trước đây hắn rõ ràng có ân oán nhiều nhất với Phương Nguyên, nhưng thực sự đến thời điểm cuối cùng, lại biểu hiện ra một loại quyết tâm tất sát Lý Hồng Kiêu.
Hiện tại ngẫm lại, bao gồm cả lúc trước khi hắn chuẩn bị phun ra huyết mâu, trảm sát một người, nhằm vào đều là Lý Hồng Kiêu.
Dưới cơn kinh hãi, cũng có không ít người nghĩ thông quan khiếu bên trong.
Yêu ma này phụng lệnh của Hắc Ám Chi Chủ, chạy tới trong bí cảnh đạo chiến để quấy rối, tất nhiên phải khiến cho chuyện càng loạn càng tốt, cục diện càng lớn càng tốt, nhưng hắn dù sao vẫn thất sách, không ngờ bị các thiên kiêu bức đến góc chết, muốn giống như lúc trước đại sát tứ phương cơ hồ là đã không có khả năng, bởi vậy hắn dứt khoát bất chấp mọi giá, chỉ muốn ở thời điểm cuối cùng, kéo theo một nhân vật cấp quan trọng chết cùng.
Mà nói tới thân phận quan trọng nhất, trong sân trừ Lý Hồng Kiêu ra thì còn có ai nữa?
Đó chính là công chúa của Cửu Trùng Thiên, không ngờ lại chết trong bí cảnh đạo chiến mà Tiên Minh tổ chức, việc này làm sao mà nói rõ được?
So sánh với Lý Hồng Kiêu, Phương Nguyên lần này được mọi người chú ý, ngược lại là không quan trọng gì.
Cho dù là Lý Bạch Hồ, cũng chỉ là một vị đệ tử của Tẩy Kiếm Trì mà thôi!
- Mau mau cứu người...
Các tu sĩ chung quanh đều kinh hãi, các loại thần thông liều mạng đánh tới.
Lý Hồng Kiêu cũng vội vàng khởi động một đạo ánh sao cuối cùng, ngăn cản huyết khí chung quanh đang mãnh liệt ùa tới.
Nhưng Tân Trạch Tiểu Vương Gia lúc này đã không quan tâm tới người chung quanh, chỉ một lòng muốn đối phó nàng ta, dưới huyết khí cuồng bạo bực này, ánh sao bên cạnh nàng ta rõ ràng có chút không ngăn cản được, bị ép cho rung động răng rắc, ngoài mặt đã xuất hiện vết rạn giống như ngọc lưu ly.
Từng đạo thần thông, pháp bảo, đánh vào bên cạnh Tân Trạch Tiểu Vương Gia, dấy lên từng cơn sóng máu.
Nhưng huyết khí này quá khổng lồ, bọn họ cho dù khiến hắn bị thương, nhưng trong nhất thời cũng không thể dồn hắn vào chỗ chết.