Chương 899: Đồ ma (2)
- Vù...
Hai thanh phi kiếm đó đồng thời rung lên, tiếng rồng ngâm mãnh liệt, lao mạnh vào nhau.
Ngay sau đó, khi hai thanh phi kiếm này chạm nhau, đột nhiên khí cơ đại biến, tử mang hiện ra, không ngờ hợp lại với nhau, sau đó phù văn đan xen, phong mang hội tụ, hai thanh kiếm lại hợp thành một thanh, mang theo tử mang vô tận bắn thẳng tới chân trời...
- Đó là gì thế...
Chung quanh không biết có bao nhiêu người đồng thời quay đầu lại nhìn, sau đó ai nấy thần sắc đại biến.
- Pháp bảo Thần cấp...
- Đó là pháp bảo Thần cấp.
Có người cuối cùng cũng xác định được gì đó, liều mạng hô to.
Ai nấy quả thực không biết nên khóc, hay nên cười...
Ba trăm năm trước, kỳ nhân Lôi Châu Lôi lão thái công, để một vị đệ tử cảnh giới Trúc Cơ dưới tay mình cầm theo một thanh thần khí, chạy đến bí cảnh đạo chiến đại sát tứ phương, giết cho vô số thiên kiêu Trung Châu không ngẩng đầu lên nổi, kết quả Tiên Minh giận dữ, trục xuất đệ tử đó ra, từ đó về sau Lôi Châu ba trăm năm không tham dự đạo chiến, cho tới hiện tại, mới cuối cùng hơi giải hòa, cho phép đệ tử Lôi Châu mang pháp bảo tham chiến.
Vốn các tu sĩ đều cho rằng lần này Lôi lão thái công rút ra bài học, không lại ban thưởng pháp bảo Thần cấp cho bọn họ, chỉ cầm theo phi kiếm lợi hại mà vào, tâm tình còn bình thản một chút, nhưng cho tới hiện tại, bọn họ mới hiểu được, Lôi lão thái công không rút ra bài học gì cả!
Đây con mẹ nó vẫn lại cầm thần khí vào rồi!
- Đó là gì?
Trong khoảnh khắc thần binh tử mang của huynh đệ Lôi thị rời tay, Tân Trạch Tiểu Vương Gia ở trong không trung cũng miệng rắn há to, Huyết Ma Cốt ngưng tụ huyết khí vô biên sắp rời tay giết người, lại đột nhiên trong lòng run lên, quay phắt đầu lại. Sau đó nó liền nhìn thấy đạo tử mang đó đã bay tới trong không trung, thân kiếm xoay chuyển, giống như tia chớp, bắn thẳng tới mình, mang theo sát khí vô biên.
Bởi vì khí cơ quá mạnh, chung quanh thậm chí còn hiện ra một mảng mây tím.
- Không tốt.
Hắn cũng sợ rồi, cuối cùng bất chấp tất cả, vội vàng lật lên biển máu ngập trời, ngăn cản phi kiếm.
Nhưng nghênh đón kiếm quang kinh người của một kiếm đó, căn bản lại không ngăn được.
Huyết thi cũng vậy, biển máu cũng thế, các loại thần thông binh đao cũng vậy, tất cả đều bị một kiếm chém nát, bức đến trước người.
- Đáng giận, chỉ là đạo chiến, sao lại có có thần khí xuất hiện?
Tân Trạch Tiểu Vương Gia vừa thấy kiếm quang màu tím đó chém xuống, trong lòng cũng kinh hãi, ở trong miệng hắn, huyết mâu đó tụ đủ huyết khí, vốn định trảm sát một nhân vật cấp quan trọng, mượn điều này để lập uy, nhưng đến lúc này, nó cuối cùng vẫn không dám kèo dài nữa, không chút nghĩ ngợi, há to miệng, một đạo huyết mâu từ Huyết Ma Cốt luyện thành phun thẳng ra ngoài.
Ầm!
Một đạo tử mang và Huyết Ma Cốt chạm vào nhau, tỏa ra quang mang chói mắt.
Sau quang mang chính là một mảng huyết lãng ngập trời.
Quái phong và lực lượng mạnh mẽ vô biên càn quét bốn phía, đánh bay tất cả các tu sĩ ở gần, một thanh tử mang đó bay ngược ra sau, huyết mâu cũng bay ngược về, lực lượng cực lớn, lại vừa hay bao bọc chân thân của Tân Trạch Tiểu Vương Gia ở bên trong, đánh cho một thân vảy rắn vỡ nát, da bị lột đi hơn nửa, biển máu chung quanh không khống chế được, giống như như mưa rải khắp đại địa.
Một thanh thần khí đó va chạm với Huyết Ma Cốt, quang mang đã ảm đạm đi nhiều, huynh đệ Lôi thị liều mạng triệu hồi thanh kiếm đó, hai người đều đau lòng không thôi, vội vàng dùng pháp lực ôn dưỡng, trong khoảng thời gian ngắn đã không thể phát ra kiếm thứ hai.
Dù sao với chạm với kiếm này cũng chính là Huyết Ma Cốt...
Mà Huyết Ma Cốt trở lại bên cạnh Tân Trạch Tiểu Vương Gia, cũng không được lạc quan cho lắm.
Trên thân mâu không ngờ xuất hiện vết rạn, còn có một một vết nứt lớn sâu bằng ngón tay.
Thần khí và ma bảo va chạm, không ngờ là cục diện hai bên đều bị hủy!
...
- Vận khí, đúng là vận khí...
- Cơ hội hiếm có, giết nó.
Nhưng cũng chỉ là sau khi thất thần một thoáng, các tu sĩ chung quanh đều có phản ứng, đánh tới Tân Trạch Tiểu Vương Gia.
Một thanh huyết mâu đó của nó hấp thu đủ huyết khí, vừa rồi nếu xuất thủ, bất kể là ai, cũng khó thoát khỏi cái chết, thậm chí nếu bị hắn bức đến tử cục, một mâu này đủ để giết chết bốn năm cao thủ, nhưng ai có thể ngờ được, huynh đệ Lôi thị lại cất giấu một chiêu này, phá vỡ một chiêu huyết mâu lợi hại nhất, tuy không thể giết nó, nhưng ít ra cũng mang tới cho người khác cơ hội hiếm có!
Đám người Phương Nguyên và Lý Hồng Kiêu ở gần, lại xông tới bên cạnh huyết mãng, thần thông đều đánh xuống người nó.
- U minh huyết ngục, hoàng quyền vô thượng!
Lý Hồng Kiêu lao ra đầu tiên, khí thế hùng hồn, cao cao tại thượng, khí chất cả người giống như thần nữ trên chín tầng trời, nhìn xuống thế gian, phía sau, đạo thần hoàn thứ ba đã được đẩy ra, lao thẳng tới không trung, hóa thành một sợi xích vô cùng to lớn, hoàng uy cuồn cuộn, giống như mang theo một loại pháp tắc trong thiên địa, ngưng kết hư không, dày đặc hàng lâm xuống, trấn áp một vực.
- Gừ...
Huyết mãng đó cảm nhận được sự lợi hại, kinh sợ không thôi, kéo thân thể bị thương, đánh tới Lý Hồng Kiêu.
- Chỉ là yêu ma cũng dám càn rỡ trước mặt hoàng tộc ta?
Nhưng lúc này, Lý Hồng Kiêu rõ ràng cũng động chân hỏa rồi, không ngờ không hề trốn tránh, chính diện nghênh đón thế công của nó, trong tinh thạch ở trước ngực đã có ánh sao cuồng bạo chiếu ra, chính diện đón đỡ sự trùng kích của huyết mãng, bức hắn phải trở về.
Ầm!