Chương 921: Trảm yêu trừ ma là sai à? (2)
- Có điều, đây cũng chỉ là lúc ban đầu mà thôi!
Thiên Thủy Tông Triệu Hợp ở bên cạnh thấy sắc mặt của Phương Nguyên đã biến đổi, liền ngắt lời Trịnh lão tu sĩ, nói:
- Những âm chiêu này kỳ thật cũng chỉ có thể chứng tỏ Âm Sơn Tông cũng không có cách nào, dù sao Việt Quốc ngũ đại tiên môn hợp lực đối kháng Âm Sơn Tông, canh phòng nghiêm ngặt cảnh nội Việt Quốc, đại sự thì bọn họ không làm ra được, những việc nhỏ này tuy khiến người ta đau đầu, thống hận, nhưng cũng không đến nỗi thương cân động cốt.
- Đúng vậy, cho nên những gì Âm Sơn Tông làm về sau mới gọi là đặc sắc.
Vị Hắc Thủy Sơn Ngô đạo nhân kia nghe ra ý hóa giải trong lời nói của Thiên Thủy Tông Triệu Hợp, liền cười lạnh nói:
- Âm Sơn Tông đó cũng thấy Việt Quốc ngũ đại tiên môn đã kết thành liên minh, rất khó đối phó, liền nâng đỡ hoàng thất Việt Quốc lên.
- Hoàng thất Việt Quốc?
Phương Nguyên nghe vậy, hơi ngẩn ra.
Hoàng thất Việt Quốc, hắn có nghe nói tới, Thái Nhạc Thành thuộc về nơi sở hạt của hoàng thất Việt Quốc, chỉ là khác với tiên môn dùng nước lập đạo như Ô Trì Quốc, hoàng thất Việt Quốc chỉ quản lý dân thường mà thôi, không thuộc về đạo thống, xưa nay quan hệ với tiên môn cũng là nước giếng không phạm nước sông, cũng nghe nói trong hoàng thất Việt Quốc có một số người có chút bí pháp tu hành, nhưng thực lực chỉnh thể thì không mạnh, chỉ tính là đế vương thế gian.
- Không sai!
Hắc Thủy Sơn Ngô đạo nhân cười lạnh một tiếng, nói:
- Để đả kích Thanh Dương Tông, Âm Sơn Tông cũng rất khổ tâm, bọn họ âm thầm ủng hộ hoàng thất Việt Quốc, phái cao thủ phụ tá, cũng khiến cho hoàng quyền ở địa giới Việt Quốc tăng mạnh, nhằm vào Việt Quốc Ngũ Tông khắp nơi, các đạo linh mạch, thần khoáng, tiên tàng, tất cả đều thu hồi, những thế gia tu chân phụ thuộc vào đại tiên đại tiên môn, cũng lần lượt hoặc bị thu phục, hoặc trực tiếp diệt môn, tiếng oán than dậy đất, có vô số gia tộc tu chân đều gọi đệ tử trong tộc về, rời khỏi ngũ đại tiên môn, nhằm tự bảo vệ mình...
Phương Nguyên đưa nước trà đã lạnh lên tới miệng, uống một ngụm.
Trong lòng hắn dĩ nhiên minh bạch dụng ý của Âm Sơn Tông, những gia tộc tu chân này chính là mở rộng thế lực của các đại tiên môn trên thế gian, thậm chí là tồn tại căn cơ của các đại tiên môn, chi phí tài nguyên của rất nhiều tài nguyên đều do thế gia tu chân lo liệu.
Trên trình độ nào đó mà nói, thậm chí bộ phận tổ thành rất lớn trong đệ tử tiên môn cũng đều là đệ tử gia tộc tu chân, Âm Sơn Tông thông qua phương pháp này, chèn ép tu chân tu chân, quả thực chính là áp dụng kế rút củi dưới đáy nồi với Việt Quốc ngũ đại tiên môn.
- Hiện giờ thế cục sao rồi?
Phương Nguyên biết những gì mấy vị lão tu này nói ra chỉ là một bộ phận rất nhỏ trong các hành động của Âm Sơn Tông mà thôi, có lẽ còn có rất nhiều chiêu số âm độc, nhưng hắn lại không muốn nghe tiếp nữa, hơi trầm ngâm một thoáng, liền trực tiếp cắt ngang lời hắn, hỏi.
- Cái này...
Mấy vị tu sĩ đó nhìn nhau một cái, vẫn là Trịnh lão tu sĩ mở miệng:
- Lão phu nghe nói, Việt Quốc ngũ đại tiên môn lúc ban đầu kết thành liên minh, đối kháng Âm Sơn Tông, nhưng về sau lại theo một loạt biến hóa, liên minh đó đã sớm chỉ còn trên danh nghĩa, ngũ đại tiên môn đều tách ra mà chiến, tất nhiên là vất vả hơn, Việt vương đình hiện giờ cũng thành thế lực lớn nhất của Việt Quốc, đã khiến Việt Quốc trở thành một mảng đại loạn!
- Nghe nói, ngay cả nội bộ Việt Quốc ngũ đại tiên môn cũng sinh ra không ít nội loạn, có rất nhiều người không muốn tiếp tục chống đỡ nữa, đề nghị kết minh với hoàng thất Việt Quốc, cúi đầu với Âm Sơn Tông, cũng có người muốn kiên trì, hai bên tranh chấp không ngừng, thậm chí là phân liệt!
Phương Nguyên nghe vậy, trong lòngcũng có chút khó hiểu:
- Liên minh của ngũ đại tiên môn sao lại dễ dàng tan rã như vậy?
Khi hắn rời khỏi Vân Châu, đã có tính toán trong lòng.
Đối với ngũ đại tiên môn mà nói, chỗ dựa lớn nhất không ngoài hai điều, một là có Tiên Minh tọa trấn, liền chắc chắn Âm Sơn Tông sẽ không tùy tiện mở ra đại chiến, cường công Việt Quốc, cái khác chính là ngũ đại tiên môn kết minh, kinh doanh Việt Quốc, cũng có năng lực tự bảo vệ mình nhất định!
Nhưng hiện giờ mới không đến năm năm, sao liên minh này lại không chịu nổi một kích như vậy?
- Cụ thể là vì sao mà tan rã thì chúng ta cũng không biết, có điều Việt Quốc đủ loại lời đồn nổi lên bốn phía thì lại là sự thực!
Hắc Thủy Sơn Ngô đạo nhân tiếp lời, trầm giọng thở dài, cười khổ nói:
- Trước đó, vẫn lưu truyền Thanh Dương Tông có kỳ tài thiên kiêu, điều này còn có thể khiến ngũ đại tiên môn cố chống đỡ, trong lòng có niệm tưởng, liên thủ đối kháng với Âm Sơn Tông, nhưng về sau, theo từng ngày trôi qua, một lần có lời đồn nói vị kỳ tài thiên kiêu đó... Chính là Phương tiểu hữu ngươi... Đã vẫn lạc ở bên ngoài...
- Không ngờ lại có cách nói này?
Phương Nguyên hơi nhíu mày, khi mình rời khỏi Ô Trì Quốc, không phải còn từng sai người gửi thư về Thanh Dương Tông à?
- Lời đồn chính là như vậy, cho dù không có bằng chứng, nhưng không tránh được có người vẫn tin.
Trịnh lão tu sĩ nói:
- Dù sao thời gian càng kéo dài, ngũ đại tiên môn có chút không chống đỡ được, môn hạ đệ tử oán hận càng lúc càng nhiều, gia tộc tu chân cũng đều đầu phục hoàng thất Việt Quốc, kể từ đó, liên minh ấy cũng chỉ còn trên danh nghĩa, các đại tiên môn đều đã sứt đầu mẻ trán, chỉ chuyện của bản thân mình đã xử lý không xong, ngay cả nội bộ Thanh Dương Tông, cũng có không ít người chủ trương tiếp cận với hoàng thất Việt Quốc, nói trắng ra là, theo phán đoán lúc trước của chúng ta, nhiều nhất thêm một năm nữa, Thanh Dương Tông này chỉ sợ sẽ phải nghênh đón...