Chương 945: Tu sĩ cho vực (1)
- Không sai, đại nạn đã qua, không nghĩ tới báo ơn, lại muốn truy cứu chúng ta à, tiểu bối này thạt quá đáng.
Từng tiếng quát khẽ vang lên, cũng dẫn theo tiếng hoài nghi như nước sôi, nộ khí cũng nhiều hơn so với vừa rồi.
Mà trong chủ điện tranh cãi ầm ĩ, lại khiến cho những đệ tử phản tông ở bên ngoài ai nấy đều lớn gan hơn, có người nhân lúc ồn ào, lập tức cất tiếng oán trách, la hét ầm ĩ, gió mượn thế lửa, lập tức trở nên náo nhiệt hơn nhiều!
- Phương Nguyên tiểu bối ở đâu, mau mau gọi hắn vào, lão phu tự mình hỏi hắn!
- Chúng ta dù sao cũng đều là trưởng bối từng giúp đỡ hắn, đang nghị sự ở đây mà hắn lại bỏ đi là sao?
- ...
- ...
Nghe trong chủ điện đã có người không ngừng hét lớn, muốn gọi mình tới, trong lòng Phương Nguyên cũng trở nên lạnh lùng cứng rắn.
Hắn ngưng tụ mây trôi, liền muốn phi thân tới, nhưng cũng đúng vào lúc này, bỗng quay đầu nhìn ra ngoài núi.
Chỉ thấy lúc này ngoài sơn môn của Thanh Dương Tông, không ngờ lại có mấy chiếc pháp chu lái tới, những pháp chu đó rất quý giá tinh xảo, hiển nhiên lai lịch không nhỏ, còn chưa lái tới chỗ sơn môn, liền nghe pháp chu pháp chu đã có người kêu lớn:
- Nghe nói Trung Châu Vấn Đạo Sơn lục đạo khôi Phương tiên sinh về núi, tông chủ Bạch Trạch Quốc Thiên Thủy Tông ta đặc biệt sai sứ giả tới bái phỏng, mong Phương tiên sinh rời việc gặp một chút.
- Bạch Trạch Quốc Thiên Thủy Tông?
Phương Nguyên nghe thấy những lời này, hơi ngẩn ra, cũng nhớ tới, sơn mình về núi, ở nửa đường từng gặp tu sĩ của Bạch Trạch Quốc, còn hàn huyên với và bọn họ một phen, lại không ngờ, lúc này mới không quá mấy ngày, bọn họ đã phái sứ giả tới.
Mà nghe thấy những lời này, trong chủ điện, tứ đại tiên môn đang cãi nhau không ngừng, thanh âm cũng hơi dừng lại một chút.
Sau đó liền nhìn thấy, đám người Thanh Dương tông chủ và trưởng lão của tứ đại tiên môn đều từ trong đại điện đi ra, trên mặt cũng có chút kinh ngạc, rất rõ ràng, bọn họ thân là tu sĩ Việt Quốc, tuy ở cạnh Bạch Trạch Quốc, nhưng cự ly cũng không gần, không ngờ bọn họ lại phái sứ giả tới, có điều bất kể là như thế nào, Bạch Trạch Quốc Thiên Thủy Tông cũng là thế lực tiên môn không thua gì bọn họ, tất nhiên cũng không dám mất lễ số.
- Hắc Thủy Sơn đặc biệt sai sứ giả tới gặp Phương Nguyên Phương tiên sinh.
- Cháu ruột của Phi Diễm Thành Trịnh lão tiên sinh, thành chủ Phí Diễm Thành, đặc biệt chuẩn bị chút lễ mọn, tới bái phỏng Phương Nguyên Phương tiên sinh.
Những pháp chu đó nối gót mà tới, liền có tiếng xướng lễ không ngừng vang lên.
Lúc nghe nói ba đại tông phái của Bạch Trạch Quốc đều có sứ giả tới, đám người Thanh Dương tông chủ và trưởng lão của tứ đại tiên môn đã không dám chậm trễ, lại không dám cãi nhau nữa, không thể ở trước mặt sứ giả nước khác để người ta nhìn thấy tu sĩ Việt Quốc cãi cọ chứ?
Trong chớp mắt liền đều khôi phục bộ dạng ung dung lạnh lùng, cùng nhau đến sơn môn nghênh đón.
Mà lúc này, Phương Nguyên cũng từ trên đỉnh núi xuống, nếu những đồng đạo Bạch Trạch Quốc ngẫu nhiên gặp được trên đường về này đã tới bái phỏng, hắn tất nhiên cũng không thể tránh mà không gặp, ở sơn môn thấy tông chủ và đám người trưởng lão của tứ đại tiên môn khác, sắc mặt mọi người khó tránh khỏi có chút xấu hổ, không biết tiếng cãi nhau vừa rồi của mình có bị Phương Nguyên nghe thấy hay không, nhưng lúc này cũng không tiện phân biện gì.
Chỉ có điều, việc đã đến nước này, bọn họ cũng đành bất lực, chỉ muốn ứng phó sứ giả của nước láng giềng trước rồi tính.
- Ha ha, Phương Nguyên tiên sinh, mạo muội tới chơi, mong chớ trách tội.
Đến chỗ sơn môn, từ xa thấy Phương Nguyên đi tới, mấy vị tu sĩ trên pháp chu đều chắp tay từ xa, cười to đi tới, dẫn đầu chính là Ngô đạo nhân đã gặp trên đường, hắn cười nói:
- Sau khi chúng ta về núi, nói tới chuyện từng gặp ngươi trên đường, tông chủ liền nhất định bắt chúng ta tới bái phỏng, lãnh giáo một chút, chúng ta cũng nghĩ chuyện ngươi đoạt lục đạo khôi thủ là chuyện mừng, liền tự tác chủ trương, mời mấy đồng đạo tiên môn đến chúc mừng ngươi một chút, đừng trách đừng trách!
- Các vị tiền bối nói quá lời rồi, vãn bối vô cùng cảm kích...
Phương Nguyên giờ mới hiểu vì sao bọn họ bỗng nhiên lại tới, cười cười đi tới nghênh đón, giới thiệu Thanh Dương tông chủ.
- Ha ha, tông chủ đại tài, Thanh Dương Tông có thể bồi dưỡng ra đệ tử thiên kiêu bực này, thật sự là khiến chúng ta hâm mộ muốn chết.
Mấy vị sứ giả của Bạch Trạch Quốc đều vô cùng khách khí, thấy Thanh Dương tông chủ cũng vô cùng kính cẩn.
Một màn này lọt vào trong mắt các trưởng lão của tứ đại tiên môn, ai nấy đều sắc mặt có chút khó coi, thầm nghĩ ba đại đạo thống của Bạch Trạch Quốc này luận về nội tình thì còn cao hơn cả Việt Quốc ngũ đại tiên môn, không ngờ thấy Thanh Dương tông chủ, lại khách khí như vậy.
- Vân Châu Thanh Ngô Quốc Lan Tiên Phủ Đệ, nghe thấy Thanh Dương đệ tử đoạt lục đạo khôi thủ, đặc biệt mang tới hậu lễ, tỏ ý chúc mừng.
- Quốc chủ Kim Vệ Quốc nghe thấy Thanh Dương đệ tử Phương Nguyên tiên sinh đoạt lục đạo khôi thủ, sai sứ tới tỏ ý chúc mừng.
- Sơn Bắc Thiên Nam Tông sai sứ tới bái phỏng Thanh Dương Phương Nguyên tiên sinh.
- ...
- ...
Còn chưa nghênh đón sứ giả của ba tông này vào núi, liền bỗng nghe thấy xa xa có tiếng xướng lễ vang lên, sau đó chỉ thấy mấy chiếc pháp chu từ trong mây chậm rãi lái tới, luận về độ nặng của thân thuyền và đồ trang trí của pháp chu, đều hơn ba tông phái của Bạch Trạch Quốc mấy phần.
- Gì thế?
Bất kể là người liên quan trên dưới Thanh Dương Tông, hay là trưởng lão của tứ đại tiên môn, nghe thấy những lời này đều lập tức biến sắc.