Chương 963: Đến phiên Âm Sơn Tông (1)
Sau đại khảo lục đạo, chuyện Phương Nguyên một mình nắm giữ hai đạo thần mạnh mẽ đã truyền khắp các vực.
Nhưng người chân chính thấy hai đạo thần pháp này của hắn lại không nhiều...
Hiện giờ thấy hắn đồng thời thi triển hai đạo thần pháp, hơn nữa còn có thần uy như vậy, trong lòng sao có thể không kích động?
- Muốn lấy đầu người, việc gì phải cần trận pháp?
Dưới sự gia trì của hai thần pháp, sắc mặt Phương Nguyên biến hóa bất định, nhưng có thể nhìn ra được, trong mắt hắn dường như có thêm một tia sát khí, có điều thanh âm lại vẫn duy trì bình tĩnh, thấp giọng nói:
- Ta vừa rồi kỳ thật là thôi diễn vị trí ẩn thân của ngươi trong đại trận, xác định được điểm này, có thể mời ngươi chỉ giáo thần thông ta vừa lĩnh ngộ ra không lâu...
Phương Nguyên vừa dứt lời, Huyền Hoàng Nhất Khí đã thôi động đến cực hạn nhanh chóng tụ lại tới bên cạnh hắn, trở nên ngưng thực hơn, cuối cùng giống như thực chất, ở trong tay trái hắn hóa thành một cây cung xanh.
Ngay sau đó, tay phải Phương Nguyên giơ cao, bắt lấy một tia chớp từ trong không trung đánh xuống.
Đạo lôi điện thô to như cánh tay trẻ con không ngờ dưới sự áp chế của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, không ngừng biến hóa, cuối cùng càng ngưng tụ càng nhỏ, không ngờ hóa thành một mũi tên từ lôi điện biến thành, bị tay phải hắn cầm lấy, đặt lên trên Huyền Hoàng Nhất Khí Cung.
Sau đó Phương Nguyên kéo cung như trăng tròn, nhắm về phía một vị trí nào đó tràn ngập hắc khí trong hoàng cung Việt Quốc.
- ...
- ...
- Đại sự không ổn...
Lại nói tới Việt Hoàng ẩn thân trong đại trận của hoàng cung Việt Quốc, vốn một lòng đợi Phương Nguyên vào trận, tiện tay phục sát hắn, nhưng lại không ngờ Phương Nguyên không vào trận, mà dùng hai thần pháp hóa thành một thức thần thông, lôi tiễn khủng bố từ xa chỉ về phía mình.
Hắn lập tức sợ hết hồn, nội viện hoàng cung này có đại trận mình khổ tâm bố trí, nhưng cũng không khiến hắn cảm thấy an toàn, nhất là nhìn thấy phương hướng lỗi tiễn chỉ tới, chính là vị trí trận khu mình đang đứng, liền bất chấp tất cả, gào lên một tiếng, dùng hết toàn lực chặt đứt toàn bộ liên hệ với đại trận chung quanh, sau đó đào tẩu...
Ầm ầm...
Cũng đúng vào lúc này, Phương Nguyên bật hơi khai tiếng, lỗi tiễn thoát dây bay ra!
Tất cả lực lượng đáng sợ ngưng tụ trên Huyền Hoàng Nhất Khí Cung đều gia trì lên lỗi tiễn, khiến cho tốc độ phi hành của đạo lỗi tiễn này quả thực giống như xuyên phá hư không, nháy mắt là tới, giống như ngay cả quá trình ở giữa đều trực tiếp biến mất, mà lỗi tiễn được áp súc lôi lực vô tận, lại trực tiếp tỏa ra lực lượng vô biên, hủy diệt tất cả ở ven đường.
- Vù!
Trong mắt mọi người, chỉ nhìn thấy sương đen ở trên hoàng cung Việt Quốc trực tiếp xuất hiện một cái lỗ lớn.
Nhìn xuống dưới, chỉ thấy tiễn quang chói mắt trực tiếp bay tới vùng trời Tuyên Chính Điện, nơi bình thường dùng để xử lý chính sự ở phía bắc đại trận, sau đó thẳng tắp bay vào đại điện.
Vô cùng thuận lợi, không hề có trở ngại liền bay vào đại điện.
Bởi vì Việt Hoàng vốn chính là muốn lừa Phương Nguyên vào trận, phá trận, chứ không phải muốn ngăn cản hắn.
Cho nên một tên này quả thực chính là không phải chịu bất kỳ lực cản nào.
Một giây tiếp theo, cung điện đó lập tức nổ tung, khói bụi vô tận tỏa ra, đất đá lả tả, đại điện sụp đổ, trận quang ảm đạm, bên trong còn kèm theo một tiếng hét tuyệt vọng của Việt Hoàng, nhưng rất nhanh liền bị tiếng sấm vang lên xung quanh át đi.
- Phương Nguyên sư huynh...
Nhìn thấy một màn này, các Thanh Dương đệ tử ở cách đó không xa đều xông tới, sắc mặt kích động.
- Tiến vào cứu người đi!
Phương Nguyên bắn ra một tên này, nhìn sau khi tên rơi xuống, đại điện chung quanh đều đổ sập ầm ầm, mới chậm rãi thở phào, một thức thần thông này của hắn là trong khoảng thời gian hắn về núi, ngưng tụ tất cả pháp môn học được trong đạo chiến lại với nhau, mới ngộ ra được, chính là để phát huy ra uy lực lớn nhất của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết và Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, thành công chưa lâu, vẫn chưa hoàn thiện.
Trước khi bắn ra một tên này, hắn cũng không biết uy lực sẽ như thế nào, có điều hiện giờ nhìn thì cũng không khiến người ta thất vọng.
- Vì sao lại như vậy?
Mà lúc này, trong một tòa cung điện khác, người thanh niên đang cười dài cảm ứng biến hóa bên ngoài, miệng ngậm nửa chùm nho, dường như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay đột nhiên biến sắc, nho trong miệng rơi xuống đất.
- Trực tiếp giết người, quá không giảng đạo lý rồi?
Sắc mặt âm tình bất định, sững sờ một lúc, mới nhặt nho lên, bỏ vào trong miệng.
Trên mặt hắn lại lộ ra nụ cười, vừa bắt đầu đứng dậy giết phi tử chung quanh, vừa lẩm bẩm:
- Có điều một khi như vậy, chuyện của Việt Quốc cũng triệt để không liên quan tới Âm Sơn Tông chúng ta, sau này lại tìm cơ hội chơi với ngươi tiếp.
- Một mình xông vào hoàng cung, một tên giết Việt Hoàng...
Một màn phát sinh trước hoàng cung Việt Quốc thật sự khiến các tu sĩ đều vừa sợ vừa kích động.
Khi nghe nói Phương Nguyên trực tiếp giết tới Việt vương đình, ai cũng ý thức được có thể sẽ xuất hiện một hồi đại chiến, nhưng không ngờ, trận đại chiến này lại kết thúc nhanh như vậy, nhất là khi nhìn thấy Phương Nguyên cách xa vài dặm, ở giữa có đại trận che chắn, lại một tên bắn chết Việt Hoàng trốn trong thâm cung, sự chấn động trong lòng là khó có thể hình dung.
Có thể tưởng tượng, trong giới tu hành Việt Quốc e là lại có thêm một truyền thuyết.
Cũng là Phương Nguyên làm tất cả những việc này lại không hề kích động, nói thật, giới tu hành Việt Quốc biểu hiện kích động như vậy, trên thực tế vẫn là vì Vân Châu xa xôi, nhân tài trong giới tu hành Việt Quốc cũng ít, đại bộ phận tu sĩ e là chưa từng nhìn thấy tu sĩ Tử Đan ngoài mình và Lý Hồng Kiêu, lại càng chưa được thấy bộ dạng của một vị tu sĩ Tử Đan khi xuất thủ toàn lực.