Chương 965: Trong tối kiếm lợi, ngoài sáng đoạt danh (1)
Đây là đang đề phòng Tiên Minh tìm tới cửa, chắc hẳn bọn họ cũng không nỡ trực tiếp đưa tà thi này cho Việt Hoàng, nếu ta đoán không sai, nơi này lúc trước nhất định còn có một người khác!
Nói xong lại chậm rãi lắc đầu:
- Trước đây lúc chúng ta xem hồ sơ về giới tu hành Việt Quốc, liền cảm thấy trong Việt vương đình này có một cao thủ giỏi chơi đùa lòng người, lại nghĩ tới kế sách vừa rồi bọn họ bố trí cho ngươi, nhìn thì vô sỉ không biết xấu hổ, nhưng lại tinh diệu như vậy, nói không chừng chính là có người trốn trong bóng tối âm thầm điều khiển Việt Hoàng, chỉ không biết rốt cuộc là vị cao nhân nào!
Lý Hồng Kiêu nói:
- Hắn ngay cả tà thi cũng ném lại nơi này, nhất định đã đi tới ngay cả bóng cũng không còn!
Nghĩ tới có người dưới sự chú ý của nhiều ngươi như vậy mà có thể lặng lẽ rời khỏi Việt vương đình, trong lòng Phương Nguyên cũng trầm xuống mấy phần, sau khi hơi dừng lại một chút, thản nhiên nói:
- Tuy ta không biết người đó là ai, nhưng cũng đoán được là từ đâu tới.
Không khí trong sân trở nên hơi âm lãnh, Lý Hồng Kiêu cảm nhận được sát khí trên người Phương Nguyên, khẽ nhíu mày.
- Phương Nguyên sư huynh, Phương Nguyên sư huynh, mau đến xem..
Cũng đúng vào lúc này, sâu trong hoàng cung, chợt có người gọi to, lộ ra có chút hoảng sợ.
Thân hình Phương Nguyên khẽ động, bay tới, sau đó cũng hơi biến sắc.
Lại thấy lúc này đang có bảy tám vị Thanh Dương đệ tử đứng trong một kẽ nứt dưới lòng đất ở hậu viện hoàng cung Việt Quốc.
Vừa đến gần, liền cảm thấy mùi máu gay mũi, thần thức quét qua khe nứt, lại hơi biến sắc.
Chỉ thấy trong khư nứt đó, rõ ràng là từng đống tàn thi, tử trạng thê thảm, giống là bị người ta lăng trì, có người bị hút khô máu, có người bị cắt thành mấy đoạn, còn có một số người thì không ngờ bày thành các loại hình dạng, giống như tác phẩm tranh, mang theo ý cảnh tàn khốc, từ trên những khuôn mặt vặn vẹo của tàn thi có thể tưởng tượng được bộ dạng thống khổ bọn họ phải chịu lúc trước.
- Tiểu công chúa đừng nhìn, đây nhất định là hài cốt nuôi dưỡng tà thi, không sai được!
Thôi công công chỉ tới nhìn một cái, liền có tính toán trong lòng, lấy một chiếc khăn tay màu trắng, bịt kín miệng mũi.
- Tộc... Tộc thúc...
Lúc này đang có nhiều Thanh Dương đệ tử hơn chạy tới, nhìn thấy thảm trạng này, đều biến sắc, bỗng nhiên có một Thanh Dương đệ tử, chính là đệ tử Vương Côn của gia tộc tu chân theo Phương Nguyên tới, khi ánh mắt đảo qua một khối tàn thi, đột nhiên kêu lên đau đớn, quỳ xuống đất, muốn vươn tay ra, lại không dám, cả người cơ hồ là sụp đổ, nhìn tàn thi đó khóc rống lên.
- Đại ca...
Lại có một vị đệ tử của Bách Thú Tông chạy tới, ánh mắt hoảng sợ tìm trong đống tàn thi hồi lâu, cuối cùng vẫn nhìn thấy cảnh mà hắn lo lắng, lập tức nước mắt rơi như mưa, hai gối quỳ xuống đất, khóc lóc bi thương vạn phần.
Mà tiếng khóc này lại lập tức dẫn tới nhiều người hơn vừa kinh vừa sợ nhìn những tàn thi này.
Trong mấy năm nay, giới tu hành Việt Quốc đại loạn, người chết vô số, mất tích còn nhiều hơn, thân phận của những tàn thi này không cần nói cũng biết.
Phương Nguyên nhìn thấy một màn này, ánh mắt lạnh dần, một lúc sau, hắn không nói câu nào, xoay người rời khỏi.
- Ngươi muốn đối phó Âm Sơn Tông?
Lý Hồng Kiêu đã nhận ra cảm xúc của Phương Nguyên, chậm rãi đi theo.
Thần sắc Phương Nguyên vẫn bình tĩnh một cách thần kỳ, chỉ thản nhiên nói:
- Việt vương đình dù sao cũng chỉ là rối gỗ!
Lý Hồng Kiêu khẽ nhíu mày:
- Âm Sơn Tông dù sao cũng khác với Việt vương đình, Việt vương đình mới quật khởi gần đây, phần lớn chỉ là một đám ô hợp, căn cơ quá nhỏ bé, bởi vậy Thôi công công vận dụng một số ám tử Vân Châu, tra rõ hành động của bọn họ, đặt tới trước mặt Tiên Minh, chính là tà phái mười phần, có thể tùy ý vê nặn, mà Âm Sơn Tông lại truyền thừa lâu đời, nội tình rất sâu, làm việc cũng cẩn thận, nhược điểm lưu lại không nhiều lắm, hơn nữa tùy thời có thể chối bay chối biến, ngươi có biện pháp gì để đối phó bọn họ?
- Ta không có biện pháp gì hay cả...
Phương Nguyên trầm mặc một hồi, nói:
- Cứ trực tiếp tìm tới cửa là được!
Đối mặt với sự lo lắng rõ ràng trong lời nói của Lý Hồng Kiêu, tuy Phương Nguyên biết rõ, nhưng lại không chuẩn bị từ bỏ.
Cũng là các đệ tử của ngũ đại tiên môn, thấy Việt Hoàng đã chết, chỉ cảm thấy đại thế đã định, tâm tình thả lỏng.
Đối với bọn họ mà nói, Việt Hoàng bị một tên bắn chết, ngũ đại tiên môn có thể lấy lại thứ vốn có của mình, báo được thâm cừu huyết hận, đây đã là kết quả tốt nhất, tuy ai cũng biết Âm Sơn Tông mới là độc thủ phía sau màn chân chính, nhưng có thể làm được gì họ chứ, Âm Sơn Tông dù sao cũng không phải Việt vương đình, đó chính là đệ nhất đại tiên môn của Vân Châu hiện giờ, địa đầu xà bàn cứ Cự Âm Sơn!
Nói tới Âm Sơn Tông này, cũng được coi là vô cùng thông minh.
Truyền thuyết nó vốn là một tiên môn tam lưu luyện thi, gần như là tà phái, cho tới khi yêu ma ngàn năm trước thừa dịp loạn xâm nhập Vân Châu, mấy đại tiên môn như Thanh Dương Tông dẫn môn nhân nghênh chiến, thực lực tổn hao nhiều, Âm Sơn Tông lại cấu kết với yêu ma, ngược lại thừa cơ nổi lên.
Trong ngàn năm về sau, Vân Châu bất kể là bách tính phàm tục, hay là đệ tử tiên môn, đều hận yêu ma tới thấu xương, huyết cừu khó quên, nhưng Âm Sơn Tông qua lại rất thân với yêu ma, xưng huynh gọi đệ, càng tích tụ được nhiều lực lượng.
Mà đây cũng là nguyên do sau ngàn năm, Âm Sơn Tông đã khác hẳn khi xưa.
Mặc dù vì một số nguyên nhân, cảnh nội Vân Châu cũng không có bao nhiêu thanh âm công nhận Âm Sơn Tông là đệ nhất đại tiên môn Vân Châu, thường thường đều là Âm Sơn Tông tự xưng.