Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 986 - Chương 986: Không Lấy Đầu Ngươi Thề Không Bỏ Qua (1)

Chương 986: Không lấy đầu ngươi thề không bỏ qua (1)
Thiết Thi Sát bị các loại pháp bảo bọn họ tế ra bao phủ, xích sắt đỏ như máu quấn chặt cả người, thần kiếm sắc bén xuyên qua cơ thể, mấy đạo hồn đinh lóe ra ánh sáng lạnh cắm vào các khiếu trên thân thể, nhưng không ngờ không trực tiếp nổ tung, vẫn kéo theo hung khí khó có thể hình dung, từ trong cao thủ của các đạo thống xông ra, ánh mắt lạnh lùng, kêu to gừ gừ, lao tới Phương Nguyên.

Mà một khối Kim Thi Sát khác thì mạnh hơn, trên người bọc kim giáp, không ngờ binh đao khó tổn thương, trực tiếp xông tới trước người Phương Nguyên.

Thấy một màn này, các tu sĩ đều kinh hãi, động tác đang ác đấu cũng chậm lại.

...

- Nhìn chuyện tốt Âm Sơn Tông các ngươi làm kìa.

Mắt thấy hai khối thi sát đồng thời xông tới tới trước mặt Phương Nguyên, dưới hung phong này, Phương Nguyên cơ hồ là không thể ngăn cản,nhất định sẽ không được may mắn, trong hư không lại bỗng nhiên vang lên một tiếng hét lớn, có một vị nam tử trung niên mặc áo tím giận dữ mà đến.

Mọi người nhìn lại, không ngờ chính là Tiên Minh Tuần Giám Sứ Lưu Long Khôn tọa trấn Vân Châu, hắn sau khi Phương Nguyên trở về, vẫn luôn sắm vai nhân vật ba phải, ngay cả khi Phương Nguyên tấn công Việt vương đình, hắn cũng muốn ngăn cản, huống chi là Âm Sơn Tông?

Chỉ là bị Lý Hồng Kiêu cầm chân, không thoát thân được, đã nghẹn đầy bụng tức, cơ hồ sắp hận chết Phương Nguyên...

Nhưng lúc này, hắn cũng đã hình thái thay đổi, một bầu hận ý đều trút lên trên người Âm Sơn Tông.

Nhìn kim giáp tà thi đó xông tới trước người Phương Nguyên, hắn cũng giận tím mặt, đột nhiên xông tới, ở trong không trung lẩm bẩm niệm bí chú, sau đó giơ tay lên ném một cái lồng tỏa ra kim quang, chụp kim giáp tà thi vào trong.

Mỗi một vị Tuần Giám Sứ, trừ một thân tu vi đáng sợ, còn có một kiện thần khí hộ thể được Tiên Minh ban thưởng.

Mà lúc này, Lưu Long Khôn thấy tình hình nguy cấp, không chút do dự tế ra Tam Muội Ly Hỏa Tráo của mình!

Kim giáp tà thi đó bị chụp lấy, lớn tiếng gào thét, không ngờ muốn phá lồng mà ra, nhưng Lưu Long Khôn lại phi thân lên, một chưởng đè lên trên lồng, một thân pháp lực điên cuồng ùa vào, vây khốn tà thi này, cả người đều toát mồ hôi lạnh!

Chỉ là kim giáp tà thi bị chụp, Thiết Thi Sát lại vẫn xông tới Phương Nguyên.

Thiết Thi Sát đó bị vô số pháp bảo đánh trúng, đã sắp tan vỡ, nhưng vẫn hung ý mười phần, đánh về phía Phương Nguyên.

Cùng lúc đó, trong cơ thể ô quang di động, xương tím vỡ ra, giống như từng đạo binh khí bén nhọn, hung hăng đâm tới Phương Nguyên, trái phải xa gần, vô số tu sĩ thấy một màn này, vẻ mặt kinh hãi, vội vàng xông tới, lại đã có chút không kịp.

- Ài...

Nghênh đón khối Thiết Thi Sát này, Phương Nguyên nhíu mày.

Một tên hắn đã thôi động cực hạn, sắp bắn về phía Chu Linh Đồng, lúc này lại không thể không quay lại, vù một tiếng rời tay mà ra, vừa hay bắn tới trên đầu Thiết Thi Sát đã xông tới cách mình ngoài ba mươi trượng.

Ầm!

Một tên bắn trúng, lôi quang lóe lên, quang mang chói mắt trong chốc lát đã chôn vùi tà thi.

Lực lượng vô cùng cuồng bạo, bắt đầu từ vị trí đầu của Thiết Thi Sát lan ra tứ phương.

Lôi quang như đao, trong giây lát đã xé nát đầu Thiết Thi Sát, sau đó như nước chảy ra, trực tiếp bao bọc lấy nhục thân của Thiết Thi Sát, từng tia từng tia xé thành từng mảnh, sau đó lại dưới lực lượng nóng cháy, liên tiếp luyện hóa.

Đợi cho khi một mảng lôi hải trong không trung dần dần mất đi, đã chỉ còn vài hạt bụi.

- Một tên như vậy, nếu bắn tới thân người...

Chu Linh Đồng Cách đó không xa thấy một màn này, sợ tới cả người lạnh toát, thật sự khó có thể tưởng tượng hậu quả một tên này mà bắn tới trên người mình.

- Ta có một người cha tốt.

Trong lòng hắn thở dài một tiếng, lập tức nắm lấy cơ hội hiếm có, lướt ra mấy trăm trượng chạy trốn.

Hắn tất nhiên cũng biết tông chủ Âm Sơn Tông là vì cứu mình, mới không tiếc bại lộ hai khối tà thi này, nhưng hắn cũng biết hai khối tà thi này vừa hiện thân, Âm Sơn Tông chính là thật sự xong rồi, bất luận mình ở Tọa Sư trong Tiên Minh thần thông quảng đại tới mấy cũng không cứu được.

Có điều, cũng may hai khối tà thi này cuối cùng cứu mình một mạng, cứ đào tẩu trước rồi tính.

Mà lúc này, Phương Nguyên một tên bắn chết Thiết Thi Sát, sau đó liền quay đầu nhìn về phía Chu Linh Đồng.

Lúc này, lại thấy Chu Linh Đồng đã đào tẩu cực, cơ hồ sắp không nhìn thấy bóng.

Trong lòng hắn hơi trầm xuống, sau đó cắn chặt răng, vẫn triển khai thân pháp, vội vàng đuổi theo hắn.

Trong mắt một tia sát ý càng đậm:

- Yêu ma, phải chết!

Chu Linh Đồng khó khăn lắm mới giữ được tính mạng từ dưới tên của Phương Nguyên, trong lòng vô cùng hoảng sợ, vừa nghĩ tới tình cảnh lúc trước bị một tên của Phương Nguyên nhắm vào, không nhịn được mà toát mồ hôi lạnh.

Với tính tình của hắn, từ nhỏ xử lý mọi việc đều thuận lợi, quả thật là chưa từng gặp phải hung hiểm tử vong đi ngang qua người như thế này, có điều cũng bởi vì vậy, khiến cho hận ý của hắn đối với Phương Nguyên cũng mãnh liệt chưa từng có.

Trong lòng xoay chuyển, đã nghĩ ra mấy chục mưu kế báo thù huyết hận Phương Nguyên.

Hiện giờ tam đại tà thi đều đã lộ ra ngoài sáng, Âm Sơn Tông e là sẽ thật sự bị hủy, cho dù không bị những người đi theo Phương Nguyên đục nước béo cò hủy diệt, cơ nghiệp mấy ngàn năm cũng nhất định sẽ bị hủy hoại trong chốc lát, bởi vì vào lúc đại kiếp buông xuống này, cái Tiên Minh cần chính là duy trì trật tự, Tiên Minh sẽ không tùy tiện xuất thủ với bất kỳ một đại tông phái nào, nhưng một khi xuất thủ, tất nhiên sẽ là một kích lôi đình.
Bình Luận (0)
Comment