Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 987 - Chương 987: Không Lấy Đầu Ngươi Thề Không Bỏ Qua (2)

Chương 987: Không lấy đầu ngươi thề không bỏ qua (2)
Mấu chốt nhất là, Âm Sơn Tông bị hủy, mình sẽ mất đi một căn cơ có thể không ngừng chuyển vận tài nguyên cho mình, như vậy sự tu hành, sự phát triển trong Tiên Minh của mình, cũng sẽ chịu ảnh hưởng rất nghiêm trọng, thậm chí, chuyện Âm Sơn Tông âm thầm luyện chế tà thi vừa sáng tỏ, như vậy chuyện trước đây qua lại với Nam Hoang Thành chỉ sợ cũng sẽ theo đó lộ ra!

Không ai sẽ vì một tông phái đã tiêu vong mà che giấu điều gì.

Mà một như vậy, thanh danh của mình cũng sẽ bị liên lụy, bởi vì rất nhiều đầu đuôi của Âm Sơn Tông đều là mình dọn dẹp.

Tiên Minh liệu có bởi vì việc này mà thay đổi cái nhìn đối với mình hay không?

...

Chu Linh Đồng vừa nghĩ tới những vấn đề này, đầu liền to cả ra, trong lòng lại hận muốn chết.

- Phương Nguyên à Phương Nguyên, nếu ta không thể đánh ngươi vào vực sâu, hại ngươi thân bại danh liệt, ta sẽ...

Trong lòng có một thanh âm phẫn nộ đang gầm lên, nhưng cũng vào lúc cơn tức bốc lên đến cực điểm, Chu Linh Đồng bỗng nhiên phát giác ra gì đó, quay đầu lại nhìn một cái, liền thấy phía sau hơn mười dặm, một đạo thanh khí gào thét mà đến.

Trong thanh khí, Phương Nguyên mặt như hàn băng, trong tay cầm kiếm, thân hình chậm rãi lướt qua hư không, nhanh chóng kéo gần cự ly.

Chu Linh Đồng quả thực là vừa kinh vừa sợ, giống như bị lửa đốt, sợ tới mồ hôi lạnh đầm đìa.

- Không ngờ lại đuổi tới rồi.

- Ta đã đào tẩu xa như vậy, ngươi không ngờ vẫn đuổi theo...

- Thù gì oán gì...

Vừa hoảng sợ kêu to, Chu Linh Đồng vừa điên cuồng đề thăng tốc độ, thân hình hóa thành một đạo linh quang màu tím nhạt, trong nháy mắt đã xẹt qua hư không, mượn sự rung động của hư không, mỗi một giây đều lướt về phía trước mấy chục trượng, dần dần lại dường như kéo giãn được cự ly với Phương Nguyên ở phía sau, nhưng Phương Nguyên căn bản không để ý tới chút biến hóa cự ly này, hắn kéo theo một thân thanh khí hừng hực, đuổi theo gắt gao!

- Không tốt...

Cỗ tinh thần thề không giết mình thì không bỏ qua đó của hắn khiến Chu Linh Đồng trong lòng kinh hãi.

Tâm tư xoay chuyển cực nhanh, lập tức lướt về phía đông nam, cấp tốc chạy tới một tòa tiên thành cao lớn, nơi đó chính là một trong tứ đại tiên thành bảo vệ xung quanh Âm Sơn Tông, tọa trấn ở đây chính là một vị đại tu Kim Đan trung cấp xuất thân từ Âm Sơn Tông, lúc này hắn cũng đã nhận ra Âm Sơn Tông hình như có hình như có dị biến, đang dẫn theo các tu sĩ dưới tay đứng trên tường thành quan sát từ xa.

- Triệu thúc thúc cứu ta.

Chu Linh Đồng từ xa nhìn thấy đại tu Kim Đan trung cấp trên tường thành, cảm thấy mừng rỡ, vội vàng chui vào.

- Là thiếu tông chủ?

Đại tu Kim Đan trên tường thành thấy một đạo linh quang lướt tới, nhìn kỹ lại, liền nhận ra thân phận của Chu Linh Đồng, cũng lập tức kinh hãi, lại nhìn phía sau có một nam tử cầm kiếm đằng đằng sát khí đuổi theo, lập tức tế ra một đại ấn màu đỏ thẫm, quay tròn trong không trung ngăn cản, đồng thời hét lớn:

- Mau mau bày trận, bảo vệ thiếu tông chủ!

Người xung quanh cũng lớn tiếng dạ vâng, bố trí trận pháp ngăn cản.

Mà Chu Linh Đồng thì phi thân trốn vào trong thành, lớn tiếng kêu la thôi động đại trận, lại muốn mượn đại trận trong thành đối kháng Phương Nguyên.

- Cút ngay cho ta!

Phương Nguyên đạp không mà đến, chỉ là muốn giết Chu Linh Đồng, không ngờ bỗng dưng có người chặn đường, trong lòng cũng đằng đằng sát khí, quát khẽ một tiếng, đột nhiên thanh khí dũng động, sau lưng xuất hiện hư ảnh, thần tướng cực lớn một quyền đập tới.

Ầm một tiếng, một quyền đó đập lên trên đại ấn màu đỏ thẫm, chỉ truyền ra một tiếng nổ, đại ấn bay về phía sau.

Đại tu Kim Đan trên tường thành nhìn ra thực lực Phương Nguyên không tồi, đại ấn này tế ra, vốn là muốn bức lui Phương Nguyên, không ngờ một quyền này của hắn lại ác như vậy, không ngờ trực tiếp đập lên đại ấn, khiến pháp bảo đó bay ngược về, trong lòng hoảng sợ, không đợi ổn định pháp bảo, liền đã vội vàng bấm pháp ấn, các loại thần thông đều xuất hiện, đánh tới Phương Nguyên.

Nhưng Phương Nguyên mượn phù thi pháp, tốc độ của hắn làm sao có thể so sánh, tay áo vung lên, ngón tay ở trong tay áo vẽ mấy đường, cũng không nhìn ra động tác thi pháp, chỉ thấy thanh khí dần dần phô thiên cái địa, trực tiếp cuốn đại tu Kim Đan này lên.

- Không tốt!

Đại tu Kim Đan này ý thức được hung hiểm, cũng vội vàng vận chuyển một thân pháp lực để chống đỡ.

Nhưng Huyền Hoàng Nhất Khí của Phương Nguyên bao phủ lấy hắn, đồng thời thân hình lướt qua bên cạnh hắn, kiếm quang vung lên.

Chỉ nghe xoẹt một tiếng, trong thanh khí đầu của đại tu Kim Đan này bay lên, trên mặt vẫn mang theo vẻ mê mang và hoảng sợ, sau đó bị Phương Nguyên lật tay đánh ra một chưởng, trực tiếp vỗ đầu hắn thành sương máu!

- Thành chủ...

- Tặc tử hung ác điên cuồng...

Khi thấy thành chủ và tiếp xúc với người ta đã bị trảm sát, các tu sĩ trong thành phẫn uất không thôi, đã kết thành đại trận nghênh đón.

Nhưng Phương Nguyên đến lúc này làm sao còn có ý định thủ hạ lưu tình.

Cũng không thèm nhìn bọn họ, thuận tay ném ra một đạo phi thạch!

Ầm một tiếng, phi thạch đó đón gió biến to, không ngờ hóa thành một ngọn núi lớn, trấn áp xuống.

Các tu sĩ trong thành tránh không kịp, trực tiếp bị núi lớn này trấn áp ở phía dưới, cũng không biết có bao nhiêu người lập tức hóa thành thịt vụn, mà Phương Nguyên thì lướt nhanh tới, phi thân điểm lên trên núi lớn, cả người mượn lực, tốc độ nhanh hơn, giống như tên rời cung, bay thẳng vào trong tiên thành, giết tới Chu Linh Đồng đang vội vàng thôi động đại trận, sát khí dày đặc như mây...

- Mẹ kiếp.
Bình Luận (0)
Comment