Chương 994: Nhẹ giọng than thở (1)
Nghe Phương Nguyên nói vậy, Lục Thanh Quan mặt che khăn đen tươi cười nói:
- Đa tạ Phương Nguyên trưởng lão!
Đến cuối cùng, Phương Nguyên mới nhìn về phía Niếp Hồng Cô, cười nói:
- Mặt Niếp sư tỷ đã đỡ chưa?
Niếp Hồng Cô mặt đeo cái khăn đen, cho dù là ở đại điện, trong hơn trượng bên cạnh, vẫn không có bất kỳ một ai đứng gần, giọng nói khàn khàn mỉm cười một tiếng, nói:
- Người khác có lẽ không nhìn ra được mặt ta đã đỡ hay chưa, ngươi lại không rõ à?
Phương Nguyên cười cười, nói:
- Ta từng đáp ứng sẽ chữa khỏi mặt cho ngươi, hiện giờ cuối cùng cũng có chút minh ngộ, hiện tại chỗ ta có một đạo đan phương, có thể khiến dung nhan của ngươi trở lại như lúc ban đầu, nhưng có lẽ sẽ ảnh hưởng đến cổ thuật mà ngươi tu luyện hiện giờ, ngoài ra còn có một đạo truyền thừa, chính là Vạn Cổ Y Pháp ta nhìn thấy ở Xích Thủy Đan Khê Trung Châu, phân biệt để trong hai đạo ngọc giản này, không biết ngươi muốn chọn cái nào?
Niếp Hồng Cô nhìn hai đạo ngọc giản trong tay Phương Nguyên, trầm mặc một lát, bỗng nhiên cầm lấy.
- Ta lấy tất không được à?
Nàng ta nắm chặt hai đạo ngọc giản, nghiêng đầu nhìn Phương Nguyên một cái.
Phương Nguyên cười nói:
- Tất nhiên là được!
Phương Nguyên lại tiếp tục nói, ban thưởng huyền pháp, thậm chí là pháp bảo cho mỗi người.
Mà lúc này, các trưởng lão của Thanh Dương Tông tất nhiên cũng ra, Phương Nguyên kỳ thật không chỉ là đang truyền pháp,còn tự đề cử danh ngạch thiên kiêu cho tiên môn, những huyền pháp hoặc là pháp bảo được truyền xuống này, cái nào cũng đều phù hợp với căn cơ tu vi của những người này, nếu tiến hành phụ dùng đan dược, bỏ thêm sức lực, vậy những người này e là sẽ có hơn phân nửa có thể kết thành Kim Đan, thậm chí là cao hơn Kim Đan.
Tới lúc đó, những người này có thể trở thành cột trụ thế hệ mới của Thanh Dương Tông.
Trên trình độ nào đó, đây cũng chính là đang điểm tướng!
Mà khi dặn dò xong, Phương Nguyên mới lại lấy ra hai quyển trục, nói:
- Ngoài ra, ta còn có hai đạo thần pháp, một đạo chính là Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết từng tu luyện ở tiên môn, hiện giờ qua sự thôi diễn của ta, đã dần dần hoàn thiện, có thể giúp người tu thành thiên đạo trúc cơ, thậm chí phối hợp với lôi pháp, một đường dưỡng thành Tử Đan, mà nay để lại tiên môn, do tiên môn chọn người mà truyền.
Cổ Mặc trưởng lão nghe thấy những lời này lập tức biến sắc, nhìn quyển trục trong tay Phương Nguyên, mắt như chuông đồng.
- Đây chính là Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết chí cao của Thanh Dương.
Bọn họ chỉ biết Phương Nguyên để một đạo thần pháp Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn khác ở Truyền Thừa Đại Điện, mở cửa cho người trong thiên hạ,bất kể ai tới cầu pháp, chỉ cần không phải thuôc hạ của yêu ma, đều có thể tận tình mà xem, trước đây còn vạn phần đau lòng, lại không ngờ, Phương Nguyên vẫn để lại cho thứ tốt thực sự cho tiên môn, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết lúc trước còn chỉ là huyền pháp, mà này không ngờ đã trở thành thần pháp?
Thần pháp có thể bồi dưỡng ra Tử Đan, đây là giá trị tới cỡ nào?
- Tử Đan không phải dễ thành như vậy, còn phải xem tư chất cá nhân!
Nhìn ra kinh hỉ trong lòng đám người tông chủ, Phương Nguyên chỉ đành cười khổ giải thích một phen.
Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết hắn hiện giờ lưu lại, tất nhiên đã trải qua sự thôi diễn của Thiên Diễn Thuật cùng với vô số lĩnh ngộ trong tu hành của mình, trong đó cũng có rất nhiều quan khiếu phức tạp, trải qua một số cải thiện của hắn, độ khó tu hành có lẽ sẽ hạ xuống rất nhiều, nhưng vẫn không phải người bình thường có thể lĩnh ngộ, mỗi một bước trong đó đều cần lĩnh ngộ nghiêm cẩn mà gian nan, hắn cũng chỉ có thể lưu lại pháp này, về phần tương lai người tu hành có thể lĩnh ngộ được mấy phần huyền diệu trong thần pháp, rồi cuối cùng có thể đi đến đâu, vậy thì phải xem tùy từng người.
Dù sao, cho dù pháp môn là giống nhau, nhưng kết quả mọi người tu hành ra lại không giống nhau, mình để lại đạo huyền pháp này, nhưng truyền nhân tương lai của huyền pháp có thể bỏ ra bao nhiêu công phu, đạt được mấy thành thực lực của mình, cho dù là hắn cũng không nói chắc được!
Đương nhiên, đạo lý này, tông chủ và các vị trưởng lão của Thanh Dương Tông đều minh bạch, nhưng vẫn không nhịn được mà mừng như điên.
Có pháp này trấn sơn, như vậy đủ rồi.
Hiện giờ Âm Sơn Tông đã bị tiêu diệt, chính là lúc các đại tiên môn Vân Châu thừa cơ nổi lên, Thanh Dương Tông lúc này, một là thanh danh tiêu diệt Âm Sơn, Thanh Dương tất nhiên là chiếm thủ vị, thứ hai lại có đại lượng tài nguyên Phương Nguyên mang về.
Có điều quan trọng hơn là hai đạo thần pháp!
Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn mở ra cho người trong thiên hạ, cho dù theo ý tứ của Phương Nguyên, pháp này không thu một xu, chỉ truyền cho người hữu tâm, vậy cũng chắc chắn mang đến nhân mạch và thiện nhân thiện quả nhiều không đếm được cho Thanh Dương Tông, loại tài phú vô hình này kỳ thật hơn xa một số tài nguyên hữu hình, nói một cách đơn giản, nếu có người từ Thanh Dương có được pháp này, tu luyện có thành tựu, vậy có phải sẽ mang lòng cảm kích đối với Thanh Dương hay không?
Nếu tương lai thấy Thanh Dương gặp nạn, có phải sẽ vươn tay cứu viện không?
Nếu ở một số sinh ý hoặc là gặp gỡ ở nơi khác, có phải sẽ coi trọng Thanh Dương hơn một chút không?
Tông chủ cùng với các vị trưởng lão Thanh Dương Tông kỳ thật cũng ý thức được vấn đề này, lúc ban đầu thì tim đau như dao cắt, về sau lại biến thành toàn lực ủng hộ, hiện giờ bọn họ đã ở trong Thanh Dương, chuyên xây dựng một tòa Thừa Pháp Đại Điện, cung cấp cho việc truyền pháp này!
Mà Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết thì càng không cần phải nói tới, pháp này sau khi qua sự tu luyện của Phương Nguyên, đã không còn khó nắm giữ như lúc trước, mà là có phương pháp tu hành có thể thực hành.