Đại Kiếp Chủ (Dịch Full)

Chương 995 - Chương 995: Nhẹ Giọng Than Thở (2)

Chương 995: Nhẹ giọng than thở (2)
Hơn nữa Phương Nguyên đã dung nhập một số pháp môn trong Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn vào trong tu hành tiền kỳ của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, điều này có thể khiến cho người tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, khi trúc cơ có khả năng lớn hơn kết thành Thiên Đạo Trúc Cơ!

Chỉ cần có đệ tử tư chất thích hợp, tu hành theo nếp, vậy chưa chắc sẽ không xuất hiện Thiên Đạo Trúc Cơ thứ hai, thậm chí là Tử Đan!

Trên trình độ nào đó mà nói, chỉ một đạo Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết này, đã khiến Thanh Dương Tông có tự tin vấn đỉnh Vân Châu!

Đây còn là chưa nói tới ảnh hưởng của bản thân Phương Nguyên.

Trong Thanh Dương Tông xuất hiện một vị lục đạo khôi thủ, điều này đã dẫn tới bao nhiêu gia tộc tu chân phải điên cuồng.

Không biết có bao nhiêu gia tộc, thậm chí là mấy nước khác của Vân Châu, thậm chí một số gia tộc của mấy châu khác đều giống như phát điên nhồi nhét đệ tử thiên tư xuất sắc nhà mình vào Thanh Dương Tông, bản thân điều này cũng đại biểu cho Thanh Dương Tông sẽ có huyết mạch mới mẻ cuồn cuộn không dứt!

...

Những đạo lý này Phương Nguyên tất nhiên cũng biết.

Kỳ thật hắn cũng biết hiện giờ tông chủ Thanh Dương Tông Trần Huyền Ngang là một vị hùng tài đại lược, hiện giờ đã sớm đang chờ cơ hội khiến Thanh Dương Tông một lần nữa trèo lên đỉnh phong, chỉ nhìn hắn trong năm năm thời gian, dọn dẹp đổi mới Thanh Dương Tông từ trên xuống dưới, người nên đuổi thì đuổi, người nên hàng thì hàng, lúc thu đồ đệ cũng nghiêm cẩn hơn rất nhiều, chỉ lưu lại hạng người bền chắc như thép, tinh thần phấn chấn, có thể nhìn ra được, hắn kỳ thật vẫn luôn chuẩn bị cho lúc này, Thanh Dương Tông lần này nếu không khá lên, vậy thì đúng là...

Đương nhiên, Thanh Dương Tông hiện giờ, vấn đề lớn nhất vẫn là thiếu một số cao thủ nhân vật chính thực sự.

Mình có thể gánh vác trách nhiệm này, nhưng dù sao cũng không thể ở lâu!

Quan Ngạo cũng có tư cách này, nhưng Phương Nguyên lại lo lắng để một mình hắn ở lại.

Thế là, Phương Nguyên liền cố ý mời tới một số đệ tử trong môn, đều tự truyền pháp, trong đó có một số người là vì nhân tình trước kia, nhưng cũng có một số lại là chỉ điểm cho sơn môn, hy vọng sơn môn có thể minh bạch, những người này tâm tính đều tốt, thiên tư cũng cao, nếu bồi dưỡng tốt, đợi cho tới lúc bọn họ trưởng thành, Thanh Dương Tông nhất định sẽ nghênh đón một thời khắc huy hoàng chưa từng có!

Làm xong những việc này, mình cũng hết trách nhiệm.

Tất cả đã dặn dò rõ ràng, Phương Nguyên để cho đám người tông chủ và trưởng lão tiên môn nghị luận, bản thân thì ra khỏi điện.

Khi về tới tiểu lâu, chỉ thấy dưới ánh trăng, Lý Hồng Kiêu đang ngồi trên ghế mà hắn bình thường hay ngồi, Quan Ngạo ngồi ở bên cạnh, nhưng vẫn cao hơn nàng ta một cái đầu, bên cạnh là hai cung nữ đang pha trà, Bạch Miêu thì nằm phơi bụng trên mái nhà, Toan Nghê thì ngồi xổm dưới đất, ôm một miếng xương không biết là xương gì cắn ăn, bộ dạng an hòa.

- Xử lý xong rồi à?

Cảm nhận được khí tức của Phương Nguyên, Lý Hồng Kiêu cũng không ngẩng đầu lên, thuận miệng hỏi một câu.

- Xong rồi!

Phương Nguyên đi tới, ngồi xuống một cột cây bên cạnh, nói:

- Sao ngươi vẫn chưa đi?

Lý Hồng Kiêu lườm hắn một cái, thong dong điềm tĩnh nói:

- Con người ngươi đó, đã nói bản cung là đến Vân Châu du lịch, kết quả ngươi thân là bạn tốt của bản cung, suốt ngày chỉ lo xử lý chuyện trong tiên môn, không dẫn ta đi chơi, tận chút tình địa chủ, hiện giờ lại chê ta ở lại chỗ ngươi lâu, giục ta mau đi đi à?

Phương Nguyên tiếp nhận trà cung nữ dâng, uống một ngụm, nói:

- Lúc trước quả thật là không có thời gian!

Lý Hồng Kiêu nói:

- Vậy hiện tại thì sao?

Phương Nguyên cười cười, nói:

- Hiện tại chắc sắp rảnh rồi?

Lý Hồng Kiêu nghe hắn nói vậy, thờ ơ nhìn lên trời, nói:

- Bọn họ nói như thế nào?

Phương Nguyên cười cười:

- Nhìn ra được bọn họ rất tức giận, nhưng cũng không phạt ta, chỉ bảo ta về tiên môn chờ!

Lý Hồng Kiêu nghe vậy, bất động thanh sắc, thở dài một tiếng, nói:

- Ngươi vượt giới hạn rồi.

Phương Nguyên nghe vậy không cho là đúng, chỉ cười cười.

Hắn tất nhiên biết, Lý Hồng Kiêu nói đúng, mình quả thật đã vượt giới.

Lúc ấy mình đuổi giết Chu Linh Đồng mười vạn dặm, cuối cùng vẫn giết chết hắn, trong lòng cũng bỏ xuống được một viên đá to.

Nhưng chuyện này, không nghi ngờ gì nữa cũng trở nên ầm ĩ!

Chu Linh Đồng dù sao cũng là ám tử của Tiên Minh, là người có thân phận trong Tiên Minh, cho dù là mình tra ra nội tình đen tối của Âm Sơn Tông, nhưng trên trình độ nào đó, cũng phạm tới tối kỵ của Tiên Minh, chỉ là vì chuyện Âm Sơn Tông quá ầm ĩ, lại khơi dậy sự tức giận của nhiều người như vậy, bởi vậy Tiên Minh cũng không tiện công khai bắt mình, nhưng không nghi ngờ gì nữa, chuyện này, mình chung quy vẫn phải trả giá một chút.

Trong mấy ngày này, hắn sửa sang lại tất cả thần thông chủ pháp, chính là đang đợi kết quả của Tiên Minh.

Lý Hồng Kiêu trầm mặc một hồi, quay đầu nhìn hắn:

- Có hối hận không?

Phương Nguyên nói:

- Nếu không thể giết chết hắn, vậy ta nhất định sẽ hối hận!

Lý Hồng Kiêu thở dài:

- Không phải trải qua chuyện Âm Sơn Tông, ta cũng không biết ngươi lại tàn nhẫn như vậy!

Phương Nguyên cười khổ một tiếng, nói:

- Vậy ngươi trước kia cảm thấy ta thế nào?

Lý Hồng Kiêu cúi đầu nghĩ nghĩ, nói:

- Con mọt sách?

Phương Nguyên không nói gì, một lát sau mới nói:

- Ngươi quả nhiên là lớn lên trong thâm cung!

Hai người nói chuyện câu được câu chăng, chậm rãi uống trà, không khí cũng không hòa hợp cho lắm.

Một lát sau, cũng không còn gì để nói, liền chỉ uống trà.

Lý Hồng Kiêu chuẩn bị rất lâu, mới thản nhiên như không nói:

- Thì ra ngươi cũng có giao tiếp với Nam Hải Vong Tình Đảo!
Bình Luận (0)
Comment