“Nó không hề tống tiền, nó là bị lừa, bị hãm hại.”
“Chúng tôi chỉ mong pháp luật có thể trả lại sự trong sạch cho con trai, như vậy là đủ rồi.”
“Vâng!” Tô Bạch gật đầu, hắn có thể hiểu tâm trạng của hai ông bà. Ở độ tuổi này, họ cũng chỉ mong con trai được bình an.
Chỉ là… Có thể Quách Tiểu Quân sẽ không nghĩ như vậy.
Trong tình huống cụ thể, hắn vẫn cần phải xem xét hồ sơ và hỏi rõ Quách Tiểu Quân.
“Được rồi, tôi đã hiểu rõ yêu cầu của hai người. Xin hãy yên tâm, văn phòng luật sư Bạch Quân của chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng yêu cầu của các vị.”
“Được…được…”
“Cảm ơn luật sư Tô. Cảm ơn luật sư Tô.” Quách Vệ và Liễu Thanh liên tục nói lời cảm ơn.
Tô Bạch thở dài trong lòng, đáp: “Đó là điều mà luật sư chúng tôi nên làm.”
Hắn ra hiệu cho Lý Tuyết Trân lấy hợp đồng ủy thác trong cặp tài liệu đưa cho hai ông bà.
“Đây là hợp đồng ủy thác, hai vị hãy xem qua trước. Nếu không có vấn đề gì thì có thể ký xác nhận ủy thác.”
Hai ông bà nghiêm túc gật đầu. Tô Bạch là người do La giáo sư giới thiệu, hiện tại lại đang ở trong văn phòng của La giáo sư, vì vậy bọn họ không hề do dự mà ký vào hợp đồng ủy thác. Sau khi ký xong, họ nói:
“Luật sư Tô, chi phí thuê luật sư chúng tôi sẽ thanh toán sau khi phiên tòa kết thúc.”
Tô Bạch gật đầu: “Được rồi, đừng vội.”
Chi phí luật sư cho vụ án này không hề ít, 150 ngàn.
Sau khi ký hợp đồng, hai ông bà còn nộp trước phí tố tụng.
Tô Bạch không chỉ nhắm tới phí luật sư, bởi vì vụ án này không chỉ là biện hộ mà hắn còn phải khởi tố doanh nghiệp kia, yêu cầu bên kia bồi thường!
Phần trăm hoa hồng từ tiền bồi thường mới là mục tiêu chính!
Sau khi hoàn thành hợp đồng ủy thác, Tô Bạch thở dài nhẹ nhõm. Trợ lý của hắn, Lý Tuyết Trân lên tiếng:
“Luật sư Tô, chúng ta có nên đi gặp thân chủ để tư vấn trước hay không?”
Hắn lắc đầu, “Không, trước tiên nên xem qua hồ sơ vụ án đã.”
Cả hai cùng rời khỏi văn phòng của La Đại Tường, Lý Tuyết Trân thắc mắc: “Tại sao ạ?”
Tô Bạch liền giải thích: “Hiện tại chúng ta vẫn chưa nắm rõ trọng điểm của vụ án. Lời kể của cha mẹ thân chủ có thể chưa đầy đủ, xem qua hồ sơ sẽ giúp xác định thông tin chính xác hơn, cũng để tránh hiểu lầm.”
“Em quên những bài học trước đây anh dạy rồi sao?” Hắn nhướng mày.
Lý Tuyết Trân vội vàng đáp: “Không ạ, em nhớ rất rõ! Em còn áp dụng rất thực tế nữa!”
Tô Bạch nghi hoặc: “?”
“Lúc em nhờ thầy giáo hướng dẫn bài tập, em còn mua đồ cho thấy ấy! Đây chẳng phải là đạo lý đối nhân xử thế mà luật sư Tô đã dạy em sao?” Lý Tuyết Trân suýt lỡ lời, vội vàng chữa cháy. Gương mặt nhỏ nhắn của cô liền hiện rõ biểu cảm nghiêm túc.
Tô Bạch bật cười: “???”
“Ừm… coi như cũng là một cách đối nhân xử thế!” Hắn thuận miệng khen.
Niềm vui hiện rõ trên mặt Lý Tuyết Trân: “Vâng! Em sẽ cố gắng hết sức!”
“Tốt, đi thôi. Về khách sạn nghỉ ngơi một chút, sau đó chúng ta đến tòa án lấy hồ sơ.” Tô Bạch phất tay ra hiệu cho Lý Tuyết Trân đi theo.
“Vâng, luật sự Tô!” Cô gật đầu, nhanh nhẹn đuổi theo Tô Bạch về khách sạn.
…
Tô Bạch ở phòng 408, Lý Tuyết Trân ở phòng 403. Thay vì lập tức xem hồ sơ, hắn quyết định trước hết tìm hiểu thông tin cơ bản về phiên tòa.
Doanh nghiệp Quách Tiểu Quân kháng cáo tại Bắc Đô khu Lập Giang, do đó Tòa án khu Bắc Đô Lập Giang có quyền quản lý vụ án.
Bị đơn là công ty sữa bột Ái Bảo, một doanh nghiệp nổi tiếng tại khu Lập Giang.
Tòa án sơ thẩm là Tòa án sơ thẩm Bắc Đô Lập Giang.
Hội đồng xét xử bao gồm:
Chính án * Thẩm phán viên Thẩm phán viên **
Tô Bạch tra cứu danh tiếng của vị thẩm phán trưởng và hai thẩm phán viên. Tuy không xuất sắc nhưng cũng không quá tệ, có thể coi là đạt mức trung bình.
Bên khởi tố là Viện Kiểm sát.
Nhìn chung, về cơ bản cũng không có vấn đề gì quá lớn.
Sau khi xác nhận thông tin, Tô Bạch nhắn tin cho Lý Tuyết Trân: “Đi thôi, đến Tòa án sơ thẩm Bắc Đô Lập Giang lấy hồ sơ.”
“Vâng, luật sư Tô, em đến ngay.” Lý Tuyết Trân nghiêm túc trả lời.
Bắc Đô, Tòa án sơ thẩm khu Lập Giang.
Dựa theo quy trình thông thường, đệ trình tài liệu cho nhân viên chấp pháp liên quan.
“Xin chào, chúng tôi sẽ điều tra hồ sơ vụ án này…”
Tô Bạch nở nụ cười, để lộ hàm răng trắng đều, cả người hắn toát lên vẻ rạng rỡ, đầy sức sống.
Mặc dù nhân viên thực thi pháp luật lần này là một người đàn ông, thế nhưng ai mà không có thiện cảm với người đẹp trai như vậy? Chẳng phải người ta vẫn nói, phụ nữ nhìn thấy soái ca sẽ ưu ái hơn hay sao? Thực tế, chỉ cần là người, khi nhìn thấy soái ca đều sẽ có thiện cảm nhất định.
Nam nhân viên chấp pháp sau khi xem xét kết quả liên quan, y khẽ gật đầu. Y tiếp tục xem xét nội dung tài liệu, cho đến khi nhìn thấy tên Quách Tiểu Quân, y không khỏi ngẩng đầu đánh giá Tô Bạch một chút, trong lòng cũng có chút kinh ngạc.
“Vụ án của Quách Tiểu Quân?”