Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 129 - Chương 129. Tìm Hiểu Hồ Sơ 2

Chương 129. Tìm hiểu hồ sơ 2 Chương 129. Tìm hiểu hồ sơ 2

“Xin hỏi, anh có biết gì về vụ án này không? Có vấn đề gì với nó sao?” Tô Bạch hứng thú, mỉm cười hỏi thêm.

Người đàn ông khẽ gật đầu. Vụ án này tuy không tính là quá lớn, nhưng lại rất nổi tiếng. Là nhân viên xét xử tòa án của Quách Tiểu Quân, y vẫn có những hiểu biết nhất định về nó.

“Ừm, tôi biết. Vụ án này rất nổi tiếng, Quách Tiểu Quân này, nói thật, gã là một người đàn ông đáng thương.”

“Người đàn ông đáng thương?”

Nhận thấy Tô Bạch còn muốn tiếp tục hỏi, nam nhân viên chấp pháp trực tiếp ngắt lời:

“Được rồi, tài liệu của anh đã đệ trình đầy đủ, hai giờ sau sẽ sao chép xong hồ sơ. Anh có thể lựa chọn chờ ở đại sảnh hoặc cũng có thể tạm thời rời đi trước, đợi đến giờ rồi quay lại.”

“Những gì anh muốn hỏi, trong hồ sơ đều đã có ghi chép.”

Đối với những người khác, y không tiện nói thêm…

Tô Bạch cười gật đầu:

“Được rồi.”

Nhân viên chấp pháp không thể nói nhiều, bởi vì đây là quy định của họ, nếu tiếp tục hỏi nữa sẽ không thích hợp.

Rất nhanh, hai giờ sau đã trôi qua. Tô Bạch nhận hồ sơ, hắn mang theo Lý Tuyết Trân trở lại khách sạn.

“Luật sư Lý, lát nữa đến phòng của tôi một chuyến, sắp xếp hồ sơ một chút.”

“Vâng.”

“Được rồi, luật sư Tô.”

Nghe nói chỉ là sắp xếp hồ sơ, Lý Tuyết Trân có chút thất vọng, khuôn mặt nhỏ nhắn ủ rũ, cô cúi đầu nhìn mũi chân, rõ ràng tâm trạng không mấy vui vẻ.

Không lâu sau, Lý Tuyết Trân gõ cửa phòng Tô Bạch.

“Luật sư Tô, tôi đến rồi.”

“Mở cửa vào đi.” Tô Bạch chỉ chỉ một chồng tài liệu trước mặt: “Cô hãy sắp xếp lại những câu hỏi quan trọng trong hồ sơ về luật sư công tố và thẩm phán. À đúng rồi, còn có vấn đề về chứng cứ, cũng sắp xếp lại một chút.”

“Vâng, luật sư Tô…”

Nhìn nét mặt nghiêm túc của Tô Bạch, Lý Tuyết Trân có chút thất vọng, cô vừa mới thay quần áo mới, chẳng lẽ luật sư Tô không chú ý tới sao?

Lúc này Tô Bạch đang lật xem lại bản thẩm tra luận và căn cứ điều văn phán quyết pháp luật. Trong đó, mấu chốt nằm ở phần sau. Căn cứ pháp lý phán quyết là điểm mấu chốt trực tiếp có thể thấy được rằng phiên tòa này có vấn đề gì hay không. Bởi vì pháp luật dựa vào việc giải thích văn bản.

Tổng thể mà nói cũng chỉ có mấy loại đó. Cái thế giới song song này, thẩm phán trưởng không có quyền giải thích pháp luật, tất cả đều dựa vào giải thích điều văn luật pháp. Thẩm phán trưởng mà giải thích sai vài câu sẽ bị đưa vào tù ngay lập tức, tin được không?

Tô Bạch xem qua bản thẩm tra luận và giải thích điều văn căn cứ pháp luật phán quyết, đại khái quan sát một lượt vẫn không phát hiện vấn đề gì quá lớn. Hắn hơi nhíu mày, lại nhìn bản án.

Mấy giây sau, Tô Bạch hơi nheo mắt, tìm ra mấu chốt của vấn đề!

“Đưa tôi bằng chứng, đưa tôi…”

“Vâng, luật sư Tô…” Lý Tuyết Trân rút ra tài liệu chứng minh của vụ án, đưa cho Tô Bạch.

Tô Bạch sau khi xem xét qua tài liệu chứng minh liên quan, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên…

“Ha…”

Mấu chốt của vấn đề đã tìm được!

Lý Tuyết Trân ở một bên tò mò hỏi:

“Luật sư Tô, chứng cứ này có vấn đề gì lớn sao?”

Tô Bạch đem chứng cứ đã được sắp xếp, đưa cho Lý Tuyết Trân.

Lý Tuyết Trân khẽ nhíu mày, sau đó có một tia kinh ngạc.

“Luật sư Tô, anh muốn nói chứng cứ này có vấn đề?”

“Ừ!”

“Được rồi! Đã xác định được mấu chốt thua kiện, chúng ta đi gặp đương sự. Sau đó có thể kháng cáo phiên tòa thứ hai!”

“Vâng! Luật sư Tô!”

Ánh mắt Lý Tuyết Trân sáng lên, cô gật đầu mạnh mẽ.

Khai man?

Chậc chậc.

Vui thích…

Đưa người đưa người, đều đưa vào!

Vấn đề về chứng cứ vẫn cần được xác minh thêm. Tuy nhiên, nếu chứng cứ thực sự có vấn đề mà Quách Tiểu Quân vẫn bị kết án 5 năm tù, vậy thì chắc chắn đây là một vụ án oan sai nghiêm trọng.

Tô Bạch cùng Lý Tuyết Trân lên đường đến trại tạm giam Lập Giang, nơi Quách Tiểu Quân đang bị giam giữ. Trên đường đi, Tô Bạch thoáng do dự khi đi ngang qua một cửa hiệu thuốc lá, nhưng rồi lại lắc đầu.

“Thôi bỏ đi. Nơi đây là Bắc Đô, chúng ta không nên làm bừa. Lỡ bị bắt thì phiền phức lắm.”

Hắn thuận miệng hỏi Lý Tuyết Trân: “Cô có quen biết ai trong trại tạm giam này không?”

Lý Tuyết Trân lắc đầu: “Theo em biết thì không có ai ạ.”

“Được rồi.” Tô Bạch lại nghĩ, không có cũng không sao, chỉ là chờ đợi thêm vài ngày thôi mà.

Đến trại tạm giam, Tô Bạch trình một loạt các giấy tờ liên quan. Sau khi nhân viên tiếp nhận kiểm tra xong, xác nhận không có vấn đề gì mới lịch sự hỏi: “Anh là luật sư Tô Bạch của công ty luật Nam Đô phải không ạ?”

“Đúng vậy.”

“Thủ tục của anh chúng tôi sẽ xem xét và phê duyệt, đại khái mất khoảng năm ngày. Hai người cứ về trước đi, năm ngày sau thì quay lại nhé.”

Năm ngày?! Năm ngày thì mọi chuyện đã nguội lạnh rồi! Hiệu suất làm việc của trại tạm giam này thấp như vậy sao?

“Năm ngày có phải hơi lâu không?”

“Rất xin lỗi, quy trình của chúng tôi chính là như vậy. Nếu anh có bất kỳ yêu cầu nào, có thể phản ánh lại sau.” Nhân viên tiếp nhận vẫn giữ thái độ lịch sự.

Bình Luận (0)
Comment