"Hơn nữa, chúng ta đã hỏi bao nhiêu luật sư rồi, luật sư khác đều nói những vụ án kiểu này rất khó giải quyết, họ không muốn mất thời gian và công sức mà lại chẳng được gì..."
Một người đàn ông hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi nhìn người cha gần sáu mươi tuổi trước mặt, thở dài nói.
Mã Thành nghe con trai khuyên bảo thì tức giận nói:
"Mày mới bao nhiêu tuổi? Mày hiểu cái gì? Không có vụ án nào mà luật sư Tô không giải quyết được!"
"Chúng ta hỏi thêm người ta, hỏi thêm luật sư, tao không tin là không đòi lại được tiền. Chúng ta vay nhiều tiền như vậy, mỗi tháng phải trả nhiều tiền như vậy. Tại sao? Tao trả không công à?"
"Luật sư Tô là luật sư hình sự, vừa hay đưa bọn chủ đầu tư Tú Thủy Hoa Viên kia vào tù!"
"Đừng để bọn chúng tiếp tục hại người!"
"Tao mua căn hộ dễ lắm à? Mày nói không cần quan tâm là không cần quan tâm à?"
Mã Thành tức giận, mắng con trai mình là Mã Hướng Chí một trận.
Gia đình ông ta lúc trước vì mua căn hộ này, đã dốc hết túi tiền.
Thậm chí còn phải gánh thêm một khoản nợ…
Đó không phải là tiền à?
Giờ thì căn hộ không có, mỗi tháng còn phải trả khoản nợ gần 6000 Nhân Dân Tệ.
Ông ta vất vả, cật lực làm việc mỗi tháng kiếm được bao nhiêu?
Nếu chuyện căn hộ không được giải quyết, ông ta chết cũng không nhắm mắt!
Ba chữ, vì cái gì?
Tại sao gia đình ông ta bỏ ra nhiều tiền như vậy mà cuối cùng lại chẳng nhận được gì?
Chỉ một câu "bỏ trốn" là xong việc?!
Chết tiệt!
Ông ta không tin là luật pháp không trả lại công bằng cho ông ta!
Mã Thành tức giận, nhắc đến chuyện này lại vô cùng tức giận, thậm chí nhiều đêm nhớ đến chuyện này, ông ta lại trằn trọc mất ngủ.
Đó không phải là vài chục, vài trăm nghìn, mà là mấy triệu, đó là tiền mồ hôi nước mắt cả đời ông ta làm lụng vất vả mới có được.
Tại sao không thể đòi lại?!
Nhìn thấy bố mình tức giận như vậy, Mã Hướng Chí thở dài.
Anh biết rõ lúc này không thể khuyên được bố mình, chỉ có thể âm thầm thở dài trong lòng.
Không còn cách nào khác…
Là anh không muốn thông qua tố tụng tòa án để đòi lại khoản bồi thường sao?
Mà là anh biết rõ không đòi lại được.
Những năm qua, gia đình anh vì căn hộ này mà sống tằn tiện, ăn không dám ăn, uống không dám uống, có thể nói là sống rất khó khăn.
Bố anh không hiểu luật pháp hay bất cứ điều gì khác.
Mấy ngày trước, ông thấy trên mạng nói Luật sư Tô của Văn phòng luật sư Bạch Quân có thể thắng bất cứ vụ kiện nào.
Vì vậy, ông mới nghĩ đến việc tìm Văn phòng luật sư Bạch Quân để khởi kiện. Ông nghĩ rằng có thể thông qua khởi kiện để lấy lại căn hộ hoặc tiền mua nhà.
Tuy nhiên…
Mã Hướng Chí đã đến rất nhiều văn phòng luật sư và tham khảo ý kiến của rất nhiều luật sư. Đối với việc này, anh thực sự không còn ôm hy vọng gì nữa.
Ngoài ra, anh cũng biết rõ Văn phòng luật sư Bạch Quân là văn phòng luật sư hình sự hàng đầu Nam Đô.
Vụ án của bọn họ chỉ là tố tụng dân sự.
Hơn nữa còn là vụ án chủ đầu tư bỏ trốn vô cùng khó giải quyết trong tranh chấp tố tụng dân sự.
Có thể thắng kiện hay không là một chuyện, đòi lại tiền được hay không là một chuyện khác, người ta có muốn nhận vụ án này hay không lại là một chuyện khác…
Nghĩ đến đây, Mã Hướng Chí khẽ lắc đầu.
Anh đứng dậy, định rót cho mình một cốc nước, sau đó rót một cốc nước cho bố để ông bớt giận.
Anh nhìn thấy bố mình đang cầm điện thoại di động, trên khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn nở nụ cười hiếm hoi.
"Trả lời rồi!"
"Luật sư Tô trả lời rồi!!"
Mã Hướng Chí ngẩn ra: "Bố? Bố gửi bình luận và tin nhắn riêng trên tài khoản của Văn phòng luật sư Bạch Quân, người ta trả lời bố rồi sao?"
"Họ nói gì vậy bố?" Mã Hướng Chí vội vàng hỏi.
Mã Thành đứng dậy, vội vàng uống một ngụm nước, sau đó cười lớn nói:
"Luật sư Tô nói… Cậu ấy có thể nhận vụ án này. Chúng ta có thể đến Văn phòng luật sư Bạch Quân để trao đổi trực tiếp về tình hình cụ thể của vụ án.”
“Luật sư Tô nói muốn tìm hiểu chi tiết cụ thể. Nếu vụ án không có vấn đề gì, cậu ấy có thể nhận ủy thác của chúng ta."
Vợ của Mã Thành ở bên cạnh cũng cười nói: "Thế thì tốt quá rồi!"
"Tôi xem trên mạng nói luật sư Tô chưa từng thua kiện, lần này chắc chắn cũng sẽ không thua."
"Đúng vậy! Xem luật sư Tô đưa những kẻ xấu xa kia vào tù kìa, lần này chắc chắn cũng có thể đưa bọn chúng vào tù!"
"Tuyệt vời!"
Hai vợ chồng cười nói vui vẻ.
Mã Hướng Chí nghe nói Tô Bạch đồng ý nhận vụ án, trong lòng cũng nhen nhóm một tia hy vọng.
Nếu thực sự có thể thắng kiện.
Vậy thì tốt quá!
Văn phòng luật sư Bạch Quân.
Bên trong văn phòng, Lý Tuyết Trân đưa nội dung cuộc trò chuyện với Mã Thành cho Tô Bạch xem.
"Luật sư Tô…"
"Tôi đã trao đổi qua với người có ý định ủy thác rồi, nói rằng công ty luật chúng ta có thể tiếp nhận vụ án này…”
“Đây là tin nhắn của người đó… bên kia hỏi thăm chúng ta có thể sắp xếp gặp mặt vào khoảng thời gian nào…"