Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 355 - Chương 355. Cảnh Nổi Tiếng! 3

Chương 355. Cảnh nổi tiếng! 3 Chương 355. Cảnh nổi tiếng! 3

"Tôi thực sự là bị oan uổng."

"Mục đích của tôi rất đơn giản đó là tôi chỉ muốn lấy lại tiền của mình."

"Tôi còn có thể mục đích gì khác hay sao?"

"Hiện tại chẳng lẽ không cho phép làm người tốt hay sao?"

"Tôi làm người tốt là sai trái hay sao?"

"Tôi không biết rõ tôi đã làm người tốt nhưng vì sao lại có thể xuất hiện loại chuyện như thế này, nhưng thật sự tôi không thể giải thích rõ ràng chuyện này."

Trần Đại Hổ xúc động nói.

Trên đài thẩm phán, chánh án Tiền Vĩ gõ vang pháp chùy.

"Lần thứ hai nhắc nhở, mời bên bị cáo chú ý tâm trạng của mình!"

Pháp chùy gõ vang, âm thanh ngột ngạt lộ ra vô cùng chói tai.

Trong phiên tòa thẩm vấn, mọi người đều trầm mặc.

Trên ghế của thành viên hội thẩm, hai người Chúc Viễn Phương và Tạ Minh Diễm sau khi nghe xong phần tự thuật của Trương Đại Hổ, cả hai đều không hẹn mà gặp nhìn về phía Tiền Vĩ.

Căn bản hai người đều muốn nói gì đó.

Nhưng khi nhìn thấy Tiền Vĩ gõ vang pháp chùy, vẻ mặt ông ta lại không đổi sắc, tiếp tục mở miệng, nên lại bỏ cuộc.

"Trương Đại Hổ, vào ngày xảy ra vụ việc, có phải anh gặp tình huống này khi đang vội vã đi làm hay không?"

"Đúng vậy, chánh án."

Trương Đại Hổ sau khi bình phục tâm trạng thì gật gật đầu.

"Vậy tại sao khi gặp sự việc trong lúc đang đi làm, anh lại nguyện ý chủ động đỡ Trần Mỹ Hà đến bệnh viện, điều này phù hợp với lẽ thường và kinh nghiệm hay sao?"

Tô Bạch: ???

Trương Đại Hổ: ???

Thậm chí cả Tiêu Phong cũng không khỏi sửng sốt, gì cơ?!

"Mời bị cáo trả lời vấn đề."

Vấn đề chó má gì đây?

Trước đó đã đưa một loạt câu hỏi, dạng câu hỏi như vậy, câu hỏi cuối cùng thật là quá đáng.

Tô Bạch giơ tay lên:

"Chánh án, tôi là luật sư đại diện toàn quyền của bên bị cáo, thân chủ của tôi, ở đây tôi có lời muốn nói."

"Xin hỏi chánh án, Trương Đại Hổ có thể làm việc tốt hay không? Trong lúc đi làm đã làm việc tốt thì có điều gì liên quan đến nhận thức thường ngày?"

"Bị cáo Trương Đại Hổ, thân chủ của tôi cũng đã nói, xuất phát từ lòng tốt thiện ý của anh ta, đưa Trần Mỹ Hà đếnbệnh viện."

"Đây là một đức tính tốt, không quan hệ gì với lẽ thường."

"Theo quy định của pháp luật, nếu một người không cứu người khác trong phạm vi khả năng cứu người của mình thì đó là hành vi vi phạm pháp luật."

"Bị cáo Trương Đại Hổ, thân chủ của tôi có khả năng giúp đỡ Trần Mỹ Hà thì liền giúp đỡ."

"Có vấn đề gì sao?"

"Chánh án, mặc dù chú trọng căn cứ vào tính thường thức để tiến hành phán định, nhưng điều quan trọng hơn hết là đưa ra phán quyết dựa trên bằng chứng. Pháp luật quy định của nước ta là ai chủ trương, thì người đó đưa ra chứng cứ!

Đối phương không có chứng cứ và cũng không có căn cứ, chánh án lại hùng hổ doạ người như vậy hỏi thăm bị cáo Trương Đại Hổ, thân chủ của tôi.

Tôi cho rằng chánh án đã vi phạm sự công chính của mình với tư cách là thẩm phán, làm chệch đi tính nghiêm trọng trong sự phán xét công bằng và chính đáng của pháp luật!"

Thình thịch!

Sắc mặt của Tiền Vĩ hơi khó coi, nhưng ông ta vẫn như trước không để ý tới lời nói của Tô Bạch.

Ông ta tiếp tục nói:

"Xin mời bị cáo giải thích.

Trần Mỹ Hà không phải do Trương Đại Hổ đụng ngã, vì sao Trương Đại Hổ lại đỡ bà ta và đưa đến bệnh viện?"

"Hơn nữa còn liên tục đưa ra chi phí y tế ba lần."

"Còn một điều nữa, lúc ở bệnh viện, Trương Đại Hổ biết rõ bản thân có hành động giúp người.

Khi đối mặt người nhà của Trần Mỹ Hà, vì sao Trương Đại Hổ không dựa vào lí lẽ để tranh cãi, không mãnh mẽ bày tỏ hành vi bản thân thấy việc nghĩa thì hăng hái làm của mình, cự tuyệt thanh toán chi phí y tế.

Căn cứ vào những điều trên, phía bị cáo có thể trình bày rõ ràng toàn bộ suy nghĩ trong lòng của mình lúc đó hay không?"

Tô Bạch:?!?

Rốt cuộc là đang hỏi vấn đề gì thế?

Đều đã nói qua mấy lần rồi, là thấy việc nghĩa hăng hái làm, thúc đẩy Trương Đại Hổ làm ra hành vi như vậy.

Không phải!

Chánh án Tiền Vĩ này không hề có chút sự đồng cảm nào cả, chưa bao giờ làm được việc gì tốt có phải không?

Có suy nghĩ bên trong như vậy thật quá đáng.

Ông ta nghĩ rằng không thể nào có lòng tốt vô duyên vô cớ có thể giúp đưa người đến bệnh viện và chi trả phí y tế hay sao?

Đây là lần đầu tiên Tô Bạch gặp phải loại chánh án như vậy, tình huống này hoàn toàn thuộc về tự do tâm tính rồi.

"Chánh án, bên bị cáo đã từng thuật lại... Bản chất của Trương Đại Hổ là xuất phát từ hành vi thấy việc nghĩa hăng hái làm, trợ giúp và giúp đỡ cũng là một loại ý xuất phát từ nội tâm. Không phải vì cái gọi là không phải do anh đụng, vì sao anh lại muốn đỡ, vì sao anh lại muốn đưa bà ta đến bệnh viện!"

"Nếu như chánh án kiên trì cho rằng là do bên bị cáo Trương Đại Hổ đã đụng ngã Trần Mỹ Hà, như vậy căn cứ dưới tình huống sự thật, chỉ có một lời khai của Trần Mỹ Hà làm chứng cứ hỗ trợ. Căn cứ về chứng cứ trong Bộ luật Tố tụng Dân sự với nội dung liên quan."

Bình Luận (0)
Comment