Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật (Dịch Full)

Chương 490 - Chương 490. Được 2

Chương 490. Được 2 Chương 490. Được 2

"Nếu như Vương Bác không bỏ mặc giám sát, vậy tại sao anh ta không tuyển thêm nhân viên xét duyệt để tăng cường giám sát phần mềm?"

"Tôi muốn mời đương sự Vương Bác trả lời câu hỏi này."

Đối mặt với câu hỏi của công tố viên Thẩm Tường, tâm trạng của Vương Bác vẫn luôn rất ổn định.

Ngồi tại ghế bị cáo, anh ta bình tĩnh lên tiếng:

"Tôi không tuyển thêm nhân viên xét duyệt là vì chi phí lao động quá lớn. Trong máy chủ có quá nhiều video được lưu vào bộ nhớ đệm, nhân viên xét duyệt hoàn toàn không thể kiểm duyệt hết."

"Quy trình giám sát là bởi vì công nghệ chưa thể áp dụng được..."

"Tại sao công nghệ chưa thể áp dụng được?"

"Theo tôi được biết, chưa có công ty nào có thể đạt được công nghệ này. Quy trình giám sát của Động Bá hiện tại đã là công nghệ hữu ích nhất đối với người dùng và trong số các công ty máy giám sát video trong nước rồi."

...

Đối mặt với câu trả lời của Vương Bác, Thẩm Tường im lặng mấy giây và không nói gì.

Bởi vì không còn gì để nói.

Quan điểm "bỏ mặc” và “cố ý", nếu như dựa theo lời khai và biện hộ của Vương Bác.

Thì thực sự không đủ căn cứ liên quan.

Nhưng trên tòa án, anh ta chỉ cần thuyết phục chánh án là được rồi.

Chánh án dựa theo chứng cứ công tố viên trình bày, phán định Vương Bác có hành vi bỏ mặc không giám sát và cố ý, như vậy... vấn đề sẽ không lớn.

Nghĩ đến đây.

Thẩm Tường lên tiếng:

"Chánh án, chúng tôi đã trần thuật xong."

"Mặc dù tính chủ quan của Vương Bác là chi phí lao động cần phải được kiểm soát và việc công nghệ chưa được áp dụng."

"Nhưng hoàn toàn có thể tăng cường đầu tư vào nhân lực. Điều đó không thể chứng minh sự vô ý của mình mà mình phía công tố có chứng cứ liên quan gián tiếp."

"Tức là, yêu cầu chánh án tiến hành phán định tính chủ quan của Vương Bác."

...

Tô Bạch:???

Công tố viên này có biết bản thân đang nói gì không?

Anh ta muốn Vương Bác tự chứng minh mình vô tội. Hơn nữa cho rằng lời khai của mình là chứng cứ hỗ trợ sao?...

...

Im lặng.

Tô Bạch xoa xoa giữa hai hàng lông mày, Thẩm Tường đưa ra yêu cầu này là muốn lừa chánh án sao?

Anh ta hoàn toàn không quan tâm đến nguyên tắc suy đoán vô tội trong tố tụng hình sự sao?

Thuyết phục chánh án...

Được, tôi muốn xem chánh án sẽ phán quyết như thế nào.

Phiên tòa đã đến bước này, điều quan trọng nhất đối với chánh án là gì?

Chính là phán định Vương Bác có bỏ mặc không giám sát và cố ý hay không.

Phán định Vương Bác có dấu hiệu bỏ mặc không giám sát và cố ý với chuỗi chứng cứ hoàn chỉnh, Vương Bác sẽ bị kết án ít nhất là ba năm tù có thời hạn.

Phán định không có dấu hiệu bỏ mặc giám sát và cố ý, chuỗi chứng cứ không đủ sẽ được tuyên trắng án.

...

Căn cứ vào lời khai gián tiếp do Thẩm Tường cung cấp thì không hể nói là trực tiếp.

Không đúng, thậm chí nó còn không thể được coi là lời khai gián tiếp, mà chỉ có thể coi nó là lời khai có mức độ liên quan.

Vậy mà muốn dựa vào đó để phán định Vương Bác có cố ý hay không. Còn nói nếu Vương Bác không thể chứng minh thì chính là hành vi cố ý bỏ mặc không giám sát.

???

Đây chẳng khác nào là chơi xấu?

Hoàn toàn không có gì khác biệt!

Nếu như để cho người bị tình nghi tự chứng minh mình vô tội, vậy thì cần gì đến nguyên tắc suy đoán vô tội?

Nguyên tắc vô tội là gì?

Điều này có nghĩa là công tố viên không thể đưa ra được chứng cứ và chuỗi chứng cứ xác thực để kết tội người bị tình nghi.

Như vậy, người bị tình nghi chính là vô tội và không thể để cho người bị tình nghi tự chứng minh mình vô tội.

Đây chính là nguyên tắc suy đoán vô tội.

...

Tô Bạch nhìn Dương Diệu Đông trên ghế chánh án.

Hắn muốn xem Dương Diệu Đông có phán định Vương Bác tội cố ý hay không.

Lúc Tô Bạch đang suy nghĩ, Lý Tuyết Trân bên cạnh nhỏ giọng nói:

"Luật sư Tô... Tôi đã kiểm tra rồi..."

"Từ Toà án Nhân dân Trung cấp Thượng Đô đến bộ phận giám sát chỉ tốn một giờ tám phút đồng hồ..."

Tô Bạch:???…

Câu nói bất ngờ của Lý Tuyết Trân khiến Tô Bạch sững người:

???

Tòa án nhân dân trung cấp Thượng Đô cách bộ phận giám sát chỉ có lộ trình chưa đầy tám tiếng đồng hồ.

...

Khụ khụ, đây là cô ấy đã nhìn ra suy nghĩ của mình rồi sao?

Nhưng mà...

Khoan đã, sao cô ấy tính toán cẩn thận đến thế, ngay cả thời gian di chuyển cũng tính toán kỹ lưỡng như vậy?

Tô Bạch nghiêng đầu, nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn của Lý Tuyết Trân đầy nghiêm túc, đôi mắt đối diện với anh, cong cong như vầng trăng khuyết.

Chậc chậc...

Xem ra Lý Tuyết Trân trong khoảng thời gian này đã hiểu rõ bản thân hắn không ít!

Lý Tuyết Trân kiêu ngạo hất mặt: Đó là đương nhiên!

Tuy nhiên...

Tô Bạch chỉ vung tay, ra hiệu Lý Tuyết Trân hãy kiên nhẫn chờ đợi.

Chờ phán quyết này kết thúc, kết quả vụ án sẽ rõ ràng.

...

Trên ghế đài thẩm phán, đối mặt với đơn xin của Thẩm Tường, Dương Diệu Đông lộ vẻ trầm mặc, xen lẫn sự bất đắc dĩ và phẫn nộ.

Bình Luận (0)
Comment